Mục lục
Thần Y Vương Phi Bị Vứt Bỏ - Phượng Khương Trần (truyện full Tác giả: Hoang)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1250

Đừng nói Phượng Khương Trần đối hắn không phải tình yêu nam nữ, cho dù có tình yêu nam nữ đi nữa hắn cũng sẽ không làm xằng bậy, nếu Phượng Khương Trần nguyện ý tiếp nhận hắn, hắn liền sẽ dâng tất cả những thứ tốt đẹp nhất lên cho Phượng Khương Trần, bởi vì nàng xứng đáng!

Nếu Phượng Khương Trần không muốn tiếp nhận hắn, hắn sẽ đem tất cả những việc xảy ra ở đây xem như là bí mật, chỉ có hai người là hắn cùng Khương Trần biết, hắn tuyệt không cho phép chính mình phá hư cuộc sống hạnh phúc sau này của Khương Trần.

Phượng Khương Trần cùng Vương Cẩm Lăng ở trong hẻm núi chung sống hài hòa, thì ở trên hẻm núi Phù Lâm đang rất sốt ruột. Phượng Khương Trần đã giao hẹn với hắn thời gian ba ngày, nhưng hắn đã chờ ở đây năm ngày cũng không thấy Phượng Khương Trần đi ra.

“Khốn kiếp, không phải tìm được người rồi sao, như thế nào cứ ăn vạ dưới hẻm núi không chịu đi ra, cho dù sống hay chết ngươi cũng phải đi ra cho ta biết chứ, bộ ngươi muốn cắm rễ luôn ở trong núi sao?” Phù Lâm bất mãn đứng trên hẻm núi hô to, đáng tiếc không ai trả lời hắn.

Phù Lâm buồn bực muốn chết, lương khô thì không có, trên hẻm núi đâu đâu cũng toàn là đá cẩm thạch không có thứ gì để ăn, bất đắc dĩ Phù Lâm chỉ có thể rời đi, nhưng không muốn đi lại con đường cũ, lúc bọn họ đi vào đây thì không có vấn đề, nhưng lúc đi ra ngoài thì lại……

Trong hẻm núi, Phượng Khương Trần cùng Vương Cẩm Lăng an tâm tĩnh dưỡng. Ngoài hẻm núi, Phù Lâm lại kêu khổ không ngừng, ở trong lòng đã đem Phượng Khương Trần cùng Vương Cẩm Lăng mắng tới chết.

Cũng không biết Phượng Khương Trần cùng nàng kia muốn tìm cái người tên Vương Cẩm Lăng, rốt cuộc đã đắc tội với người nào, tại sao lại khó chơi như vậy, đặc biệt là nữ tử mặc áo tím kia, càng là không nói lý tới cực điểm, trình độ ngang ngược có thể đem ra so sánh ngang hàng với muội muội Phù Tịch của hắn.

Hắn đều đã nói cả vạn lần, hắn không quen biết cái tên Vương Cẩm Lăng gì đó, càng không phải tới tìm cái người tên Vương Cẩm Lăng, những người này lại nhất định không chịu buông tha cho hắn, một hai phải bắt cho bằng được hắn đem đi, làm hại hắn phải chạy lên trên núi này thiếu điều muốn nhảy luôn xuống dưới đáy vực phía trước luôn…

Cùng cảnh ngộ còn có Bộ Kinh Vân cũng đang kêu khổ thấu trời, hắn vừa nhận được tin tức Cửu Khanh muốn hắn phái ra cao thủ để đi theo bảo vệ cho Phượng Khương Trần, hắn liền tự thân xuất mã, ngựa không ngừng nghỉ đuổi tới đại thung lũng Thái Lỗ Các, tranh thủ thời gian bảo vệ tốt Phượng Khương Trần, lấy công chuộc tội để Cửu Khánh có thể thả cho hắn ta trở lại thành, nhưng lại không ngờ là… Mẹ nó, có ai tới nói cho hắn ta biết lũ ruồi bọ này từ nơi nào chui ra, Phượng Khương Trần rốt cuộc đã đắc tội với ai, dọc theo đường đi hắn ta ngay cả thời gian chợp mắt còn không có, chỉ nháy mắt một cái lại gặp phải đám phục kích muốn giết người.

Bộ Kinh Vân lần đầu tiên hoài nghi có phải Lam Cửu Khánh đang chơi hắn ta hay không, lấy hắn ta ra làm người chắn thương thay cho Phượng Khương Trần chắn tai ương, bằng không tại sao nhóm người này giống như mọc thêm một đôi mắt có thể biết được hắn ta tới đây để bảo vệ Phượng Khương Trần? Dọc theo đường đi đều quấn lấy hắn ngay cả bóng dáng của Phượng Khương Trần đều không nhìn thấy.

Bộ Kinh Vân kiếm chiêu không chút hoang mang, nhưng ngoài miệng thì đã gấp không chịu được, đặc biệt là lúc hắn ta đuổi đến Thanh Thủy trấn thì lại nghe được chuyện Phượng Khương Trần cùng một nam nhân xa lạ vào ở tại phủ thái thú, mà vào tối hôm đó thì phủ thái thú liền phát sinh hỏa hoạn, cả nhà thái thú đều bị chết cháy, việc này làm hắn ta càng hận là không thể mọc ra đôi cánh bay thẳng đến bên người Phượng Khương Trần.

Phượng Khương Trần, ngươi ngàn vạn lần đừng có việc gì, nếu ngươi mà xảy ra chuyện gì thì ta cũng phải chết theo ngươi luôn!

“Giá giá giá……” Bộ Kinh Vân thật hận con ngựa mình đang cưỡi không phải là hãn huyết bảo mã ngày đi ngàn dặm.

……

Ở hẻm núi nghỉ ngơi chỉnh đốn năm ngày, Phượng Khương Trần chuẩn bị rời đi cùng Vương Cẩm Lăng, trừ bỏ vết thương ở trên chân thì Vương Cẩm Lăng khôi phục rất khá, dưới góc độ y học mà nói trạng thái thân thể của hắn hiện tại tốt nhất là nằm trên giường tĩnh dưỡng, nhưng bọn họ không có đủ thời gian để ở chỗ này nghỉ ngơi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK