Mục lục
Thần Y Vương Phi Bị Vứt Bỏ - Phượng Khương Trần (truyện full Tác giả: Hoang)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1019

Thực ra Phượng Khương Trần cảm thấy mấy người kia đã suy nghĩ quá nhiều, phê bình thư pháp quả thực là chuyện không hề dễ dàng, nhưng tiền đề là nét chữ của cả hai bên không chênh lệch quá nhiều, nhưng chữ viết của nàng và Tô Quán lại khác nhau một trời một vực, nàng cũng không tin Tô Quán và Nam Lăng Cẩm Phàm không biết điều đó.

Mặc dù “thư pháp” cực nhỏ của nàng rất ít khi bị tuồn ra ngoài nhưng nhìn những dòng chữ được viết bằng bút than kia, nàng cũng hiểu chữ viết của mình thực sự chẳng ra gì.

Cỗ kiệu dừng lại bên ngoài Thư viện Hoàng gia, Phượng Khương Trần vừa bước xuống kiệu thì những người đang xem náo nhiệt bên ngoài đã hét lên: “Phượng Khương Trần, là Phượng Khương Trần.’’ “Phượng Khương Trần, đúng là Phượng Khương Trần rồi, thoạt nhìn nàng ta có vẻ không hề lo lắng gì cho cuộc tỷ thi hôm nay cả, Phượng Khương Trần không hổ là quý nữ Đông Lăng của chúng ta, lúc đầu ta còn tưởng rằng trong tám phần thi nàng ta cùng lắm chỉ có thể giành được chiến thắng ở hạng mục y thuật, cưỡi ngựa và bắn cung, nhưng không ngờ ngay cả ván đấu đầu tiên nàng đã chiến chắng trước Nam Lăng Tô Quán, trình độ chơi cờ bất phân thắng bại.’’ “Phượng Khương Trần cố lên, chúng ta ủng hộ ngươi, nhất định phải chiến trắng Nam Lăng Tô Quán đó, chúng ta đã đánh cược ngươi sẽ thắng năm ván đấu rồi đấy.’’ Tam ván thắng năm ván, có nghĩa là Phượng Khương Trần vừa vặn áp đảo Tô Quán.

Đương nhiên, có người hi vọng Phượng Khương Trần sẽ thắng, lại càng có nhiều người mong chờ nàng sẽ thua, phải biết rằng số người đặt cực Tô Quán chiến thắng còn nhiều hơn nữa.

Những người xem náo nhiệt này không quan tâm đến việc Phượng Khương Trần thắng hay thua mà chỉ quan tâm đến số tiền mình đã đặt cược.

Chỉ trong vòng mấy ngày ngắn ngủi, số tiền đánh cược giữa Phượng Khương Trần và Tô Quán đã lên đến còn số gần mười nghìn lượng bạc, nếu cược trúng, bọn họ sẽ nhận được năm mươi nghìn lượng bạc, thực sự là một con số có thể khiến người ta điên cuồng.

Nghĩ đến số tiền không ngừng tăng vọt trong những phiên đánh cược ấy, Phượng Khương Trần cũng cực kỳ hào hứng kích động, mặc dù nàng có thể nhận được một phần nhỏ, ừ thì… Trước đó đã nói một nửa, nhưng vì số lượng người tham dự quá nhiều nên đến lúc đó, Phượng Khương Trần có thể nhận được một phần trăm đã là đủ rồi, dù chỉ một phần trăm nhưng số tiền đó cũng đủ để nàng có một cuộc sống vô lo vô nghĩ ở kiếp sau.

Muốn kiếm nhiều tiền thì không thể lúc nào cũng phải tuân theo quy tắc, nghĩ đến những người đang vây xung quanh xem náo nhiệt này, hầu hết trong số họ đều là người đã cung cấp bạc cho nàng, nụ cười trên mặt Phượng Khương Trần cũng trở nên rạng rỡ, khách khí gật đầu với mọi người: “Khương Trần sẽ cố gắng hết sức để không phụ lòng của mọi người…” Là chuyện hoàn oàn không thể nào. Đương nhiên Phượng Khương Trần không nói vế sau mà chỉ mỉm cười giảo hoạt tự như một con hồ ly, đôi mắt xinh đẹp khẽ híp lại.

Cờ bạc vốn dĩ vẫn luôn thua nhiều thắng ít, nàng không thể làm cho tất cả mọi người đều thắng, ngoại trừ nhà cái, chỉ có một số ít người có thể thắng mà thôi.

“Được được được, Phượng cô nương, chúng ta ủng hộ ngươi.’’ Phượng Khương Trần là người gần gũi khách sáo, nhưng đó cũng không phải là nguyên nhân khiến mọi người ủng hộ nàng, chủ yếu vẫn là vì đánh cuộc, trong mắt bọn họ, thành bại của Phượng Khương Trần quyết định trực tiếp đến việc liệu bọn họ có thể thắng hay không, ai mà chẳng quan tâm đến tiền bạc của mình chứ!

Tô Quán đến muộn hơn Phượng Khương Trần một bước, khi Phượng Khương Trần chuẩn bị bước vào thì Tô Quán mới chậm rãi cho người hạ kiệu xuống, mặc dù đã thua một ván nhưng vẫn còn một ván chưa quyết định người thắng cuộc, Tô Quán cảm thấy hơi thất vọng nhưng vẫn không hiện rõ trên khuôn mặt.

Nhìn thấy quần áo trên người Phượng Khương Trần, vẻ mặt Tô Quán tràn ngập tự tin, nàng nở một nụ cười đoan trang, thong thả bước đi, quyến rũ không thể diễn tả thành lời.

Thật trùng hợp, hôm nay Tô Quán cũng mặc một bộ quần áo màu cam, chỉ là trang phục của nàng lộng lẫy và trang trọng hơn Phượng Khương Trần rất nhiều, đồ trang sức nàng đeo cũng cực kỳ đắt tiền.

Rõ ràng vẫn còn là thiếu nữ nhưng đã thấp thoáng khí chất cao quý, yêu kiều, so với Tô Quán, hôm nay Phượng Khương Trần ăn mặc hơi bình thường, cũng may hai người không đứng chung một chỗ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK