Mục lục
Ông bố chiến thần – Vương Tọa (Truyện full tác giả: Long Thiên)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


“Có làm sao em cũng không ngờ rằng nó có thể làm ra loại chuyện này”.

Cố Tuyết Cầm nhìn ra ngoài cửa sổ, có chút thê lương nói.

“Vương Mỹ cũng biết chuyện này”.

Nghe thấy thế, Long Thiên Tiếu chỉ nhàn nhạt đáp.

“Chuyện này, để mai nói sau đi, bây giờ em không muốn nghĩ đến bọn họ”.

Cố Tuyết Cầm cười khổ nói.

“Em không xuống tay được, anh sẽ giúp em”.

Long Thiên Tiếu nói, nói xong, anh liền khởi động xe.

Cuối cùng, anh tìm được một khách sạn năm sao, thuê một gian phòng tổng thống.

“Thuê phòng đắt vậy làm gì?”

Cố Tuyết Cầm có chút u oán nói.

“Trang bị tương đối đầy đủ, tiện cho anh pha chế nước thuốc”.

Nghe xong, Long Thiên Tiếu chỉ nhàn nhạt nói.

“Anh thật sự biết những cái này?”

Cố Tuyết Cầm có chút nghi ngờ hỏi.

“Ừm”.

Long Thiên Tiếu chỉ đáp, bởi vì trong tay anh đang cầm một đống đồ, cho nên anh kêu Cố Tuyết Cầm mở cửa phòng.

“Em đi tắm trước đi”.

Long Thiên Tiếu đặt đồ xuống, sau đó nói với Cố Tuyết Cầm.

“Nhưng em không có quần áo lót để thay”.

Cố Tuyết Cầm nói. Quần áo bên ngoài không quan trọng, chủ yếu là nếu không thay quần áo lót, cô sẽ cảm thấy có chút bẩn. Không thể phủ nhận, Cố Tuyết Cầm cảm thấy mình là người mắc bệnh ưa sạch sẽ.

“Cái này”.

Lúc này, Long Thiên Tiếu đưa một chiếc túi cho Cố Tuyết Cầm, cô mở ra xem, cô có chút bất ngờ.

“Phốc, anh mua từ khi nào vậy? Anh chạy đến cửa hàng mua đồ phụ nữ, không sợ người ta chê cười anh sao?”

Cố Tuyết Cầm không khỏi bật cười, cô đột nhiên cảm thấy người đàn ông này có chút buồn cười. Một người đàn ông hiền khô như vậy đi mua mấy thứ này, đoán chừng sẽ bị rơi vào tình huống khó xử.

“Chê cười đã có sao, mấy năm nay, cũng không phải là chưa từng bị chê cười, anh không quan tâm đến mấy thứ đó. Phía sau hiệu thuốc có một cửa hàng bách hóa, anh tiện đường ghé qua mua chút đồ”.

Long Thiên Tiếu chỉ nhàn nhạt nói.

Nghe thấy thế, Cố Tuyết Cầm đột nhiên cảm thấy sống mũi hơi cay cay, cô có chút cảm động, tiến lên hai bước, ôm lấy Long Thiên Tiếu đang bận rộn từ phía sau, cô vùi đầu vào lưng anh.

“Sao thích khóc nhè vậy?”

Long Thiên Tiếu xoay người lại, cúi đầu nhìn vào khuôn mặt xinh đẹp của Cố Tuyết Cầm, khẽ mỉm cười nói, anh lấy tay lau nước mắt cho cô.

“Đâu có đâu”.

Cố Tuyết Cầm lắc lắc đầu, cô chỉ rúc trong lòng Long Thiên Tiếu, có chút bướng bỉnh nói.

“Em đi tắm đây!”

Một lúc sau, Cố Tuyết Cầm lại nói, nói xong, cô liền mang quần áo vào phòng tắm, nghe thấy vậy, Long Thiên Tiếu lại tiếp tục điều chế nước thuốc.

Cố Tuyết Cầm khoan khoái tắm, cô bị đá vào bụng dưới, lúc này vẫn còn đau nhói, do va chạm mạnh nên trên người cô cũng có nhiều vết bầm tím, may mà đó chỉ là mấy vết thương nhẹ.

Trong số những vết thương nghiêm trọng nhất có vết thương trên mặt, trên mặt cô có hai vết tát đỏ tươi, khi nước nóng chảy qua, truyền đến một trận đau nhói.

Khoảng 20 phút sau, Cố Tuyết Cầm mới ra khỏi phòng tắm. Mấy giờ đồng hồ trôi qua, tắm rửa sạch sẽ, cô mới cảm thấy mình thoát khỏi trạng thái tối tăm mù mịt đó.

Chỉ cần có Long Thiên Tiếu ở bên cạnh, trong lòng cô sẽ có một cảm giác an toàn khó tả.

Chỉ là vào lúc này, khi đi ra khỏi phòng tắm, cô không nhìn thấy Long Thiên Tiếu.

Cô dùng khăn mặt lau tóc ướt sũng, trên người mặc áo choàng tắm, áo choàng tắm tuy rộng những vẫn không thể giấu được thân hình mảnh mai gợi cảm của cô.

Cô mở điện thoại lên, tìm Wechat của Long Thiên Tiếu.

“Anh đi đâu đấy?”

Cố Tuyết Cầm gửi một mẩu tin nhắn.

“Anh ra ngoài mua chút đồ ăn”.

Có khả năng là sợ Cố Tuyết Cầm lo lắng, Long Thiên Tiếu gần như đáp lại trong vài giây.

“Vậy anh mau về nhé”.

Cố Tuyết Cầm nói.

“Ừm, anh về ngay”.

Thấy thế, Long Thiên Tiếu chỉ đáp.

Lúc này, Cố Tuyết Cầm có thể ngửi thấy mùi thuốc bay thoang thoảng, chỉ thấy một ít chất lỏng óng ánh trong một lọ dụng cụ tinh xảo, cô chỉ nhìn chứ không động vào.

Cô ngồi xuống trước gương, thả tóc xuống, từ trong gương, cô có thể nhìn thấy dấu ngón tay trên mặt mình, cô khẽ cau mày.

Bốn năm phút sau, cửa phòng được mở ra, Long Thiên Tiếu bước vào.

“Anh mua gì thế?”

Thấy Long Thiên Tiếu, Cố Tuyết Cầm liền hỏi.

“Đồ ăn, còn có đồ dùng. Quần áo em rách rồi, anh mua cho em một bộ mới”.

Long Thiên Tiếu đặt đồ lên bàn, sau đó nói.

“Để em xem nào”.

Nghe xong, Cố Tuyết Cầm bước tới, mở túi ra xem. Mặc dù kiểu dáng của bộ quần áo này khác với bộ đã rách, nhưng kích thước rất vừa vặn.

“Anh rất biết cách mua quần áo!”

Cố Tuyết Cầm hài lòng nói.

“Anh chỉ tùy tiện mua thôi”.

Long Thiên Tiếu nhàn nhạt nói.

“Ăn đi nhân lúc còn nóng”.

Long Thiên Tiếu nói, nói xong, anh tiếp tục điều chế thuốc trong dụng cụ, dường như đang nghiền nát cái gì đó.

“Anh không ăn à?”

Cố Tuyết Cầm hỏi.

“Em ăn trước đi, lát nữa anh ăn”.

Long Thiên Tiếp đáp.

“Ừm”.

Thấy thế, Cố Tuyết Cầm gật đầu nói. Sau đó cô mở đồ ăn ra bắt đầu ăn. Có rất nhiều nhiều đồ ăn, cháo, sủi cảo v.v, tất cả đều là mấy món khá thanh đạm.

Thấy bộ dạng làm việc nghiêm túc của Long Thiên Tiếu, Cố Tuyết Cầm cũng sáp lại, cô có chút tò mò.

Chất lỏng trong dụng cụ rất kỳ lạ, tỏa ra mùi thơm dược liệu nhè nhẹ.

“Thứ này thật sự được sao?”

Cố Tuyết Cầm vẫn có chút nghi ngờ hỏi.

“Đương nhiên. Nếu kỹ thuật của anh không lạc hậu, thứ này có thể phát huy tác dụng trong khoảng thời gian ngắn”.

Long Thiên Tiếu không ngẩng đầu lên, anh chỉ nhàn nhạt nói. Cố Tuyết Cầm ở một bên liếc nhìn góc nghiêng của Long Thiên Tiếu, đột nhiên cô cảm thấy anh rất đẹp trai.

Đàn ông đẹp trai nhất khi làm việc, câu nói này quả thật không sai mà.

Cố Tuyết Cầm lấy đũa gắp một miếng sủi cảo đưa lên miệng Long Thiên Tiếu, thấy thế, anh lau lau tay định tự cầm, Cố Tuyết Cầm lại ra hiệu ý bảo anh mở miệng ra, anh không có cách nào khác, chỉ có thể mở miệng ăn sủi cảo.

Cố Tuyết Cầm bón không ngừng nghỉ, Long Thiên Tiếu đã ăn no một cách khó hiểu.

Bón cho đến khi Long Thiên Tiếu ợ lên vì no, Cố Tuyết Cầm mới mỉm cười hài lòng, mặc dù trên mặt có vết tát, nhưng khi cười cô vẫn để lộ ra vẻ ngọt ngào ấm áp, dáng vẻ trông rất đáng yêu.

Vẻ nữ tính này, cũng chỉ bộc lộ trước mặt Long Thiên Tiếu.

Trong mắt người khác, hình tượng của Cố Tuyết Cầm luôn luôn lạnh lùng và nghiêm túc.

Trong lòng Long Thiên Tiếu cũng biết rằng Cố Tuyết Cầm luôn đề cao cảnh giác với hầu hết mọi người, trước đây cũng đối với anh như vậy, chỉ là sau một thời gian dài ở bên nhau, cô dần dần buông bỏ ảnh giác với anh.

Hiện tại có rất nhiều website ăn cắp truyện của Tamlinh247.com khiến tốc độ ra chương bị chậm hoặc ngừng ra chương mới !!!

Hãy quay lại ủng hộ Website Tamlinh247.com để chúng tôi ra truyện nhanh và sớm nhất nhé. Xin cảm ơn !

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK