Mục lục
Ông bố chiến thần – Vương Tọa (Truyện full tác giả: Long Thiên)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cô là ai?”

Cao thủ Muay Thái trên võ đài nhìn thấy Tần Tiểu Manh đi lên, chỉ vào Tần Tiểu Manh rồi hỏi.

“Anh mặc kệ tôi là ai, không phải chỉ là đánh nhau thôi à, tôi trước giờ chưa từng biết sợ”.

Tần Tiểu Manh nghe vậy, đáp lại. Tuy rằng trong lòng sợ hãi nhưng không thể làm suy yếu nhuệ khí của bản thân được.

“Lôi Hổ phái cô tới khiêu chiến với tôi sao?”

Cao thủ Muay Thái khinh bỉ hỏi, đồng thời cũng có chút khó tin, trong dự đoán của hắn ta cho dù Lôi Hổ không lên thì cũng phái một người đàn ông lên, vậy mà lại để một đứa con gái lên?

“Không thì sao, tôi đứng ở đây, chính là muốn khiêu chiến với anh đấy!”

Tần Tiểu Manh trấn tĩnh kiên định nói, kỳ thật trong lòng vô cùng chột dạ.

“Phốc hahaha, có nghe thấy không, cô ta chính là người Lôi Hổ phái lên!”

“Lôi Hổ hài hước đến vậy à? Phái một cô bé lên thi đấu! Mẹ nó, một cô bé đáng yêu như vậy bị trúng một quyền có thể sẽ khóc rất lâu đấy”.

“Chẳng lẽ đến một người đàn ông Lôi Hổ cũng không tìm được sao? Lại tìm một cô bé để đưa vào”.

Hiện trường có vô số tiếng cười vang, bọn họ đã từng thấy nhiều trận quyết đấu nhưng chưa từng thấy màn thi đấu nào nhảm nhỉ đến vậy, một cô bé lại quyết đấu với một người đàn ông to lớn, bất luận là thể hình hay sức mạnh đều không thể sánh bằng được.

Tại hiện trường, tỷ lệ cược chấp một trận của Tần Tiểu Manh là 1/1324 còn tỷ lệ cược của võ sĩ Muay Thái là 1/10241, tại hiện trường chỉ cần người đầu óc không có vấn đề đều cược võ sĩ Muay Thái thắng, đây căn bản không phải cuộc đọ sức cùng đẳng cấp.

Đương nhiên nếu Tần Tiểu Manh mở màn liền nhận thua vậy thì trận này sẽ được tính không hợp lệ, tỉ lệ này là vô cùng lớn.

“Anh Long, chi bằng trận này cứ nhận thua đi, tôi cảm giác cô ấy sẽ không đỡ nổi một quyền của đối thủ, xảy ra án mạng thì không hay lắm”.

Lôi Hổ thấy thế cũng vô cùng khó xử, hắn ta ở thành phố Lâm Giang lăn lộn nhiều năm như vậy nhưng chưa làm chuyện gì mất mặt như vậy, còn phải phái một cô bé ra thi đấu giúp mình, nếu chuyện này đồn ra ngoài hắn ta còn mặt mũi nào nhìn ai.

Đương nhiên, nếu Tần Tiểu Manh thật sự thắng thì sẽ là chuyện khác nhưng hiện tại xem ra không có cơ hội thắng, Tần Tiểu Manh thua chắc rồi, đối thủ của cô ấy chính là cao thủ Muay Thái.

Cao thủ Muay Thái này còn mạnh hơn võ sĩ quyền anh da đen trước đó.

“Vì sao phải nhận thua? Tôi cho rằng trận này Tẩn Tiểu Manh nhất định thắng”.

Long Thiên Tiếu nghe vậy, lắc đầu nói.

“Sao có thể thắng chứ?”

Lôi Hổ cũng sắp khóc đến nơi rồi, đây chính là thi đấu, tiền đặt cược là cả đấu trường quyền anh ngầm Hongdaokou, vậy mà anh còn đùa được, quả thực không có trách nhiệm mà.

“Giúp tôi đặt cược 100 ngàn tệ, tôi cược Tần Tiểu Manh thắng”.

Long Thiên Tiếu nghe vậy, nói với người phục vụ cách đó không xa, người phục vụ nghe thấy đi đến chỗ đặt cược.

“Khán giả đài số 3 đặt cược 100 ngàn tệ, cược người của đại ca Lôi Hổ thắng!”

Hiện trường lại ồn ào, hiện giờ cách trận đấu còn vài phút đồng hồ, tất cả mọi người đều tranh nhau đặt cược.

“Mẹ nó, đài số 3 phát bệnh à, vậy mà lại đặt cược cô bé kia thắng?”

“Haha không phải đầu óc có vấn đề thì cũng là nhiều tiền quá không có chỗ tiêu”.

“Có lẽ người ta chỉ muốn gáy chút thôi, tỉ lệ cược đang là 1/1324, đặt cược 100 ngàn tệ, nếu cô bé kia thắng thì anh ta có thể kiếm được hơn một trăm triệu nhân dân tệ từ chỗ này đấy”.

“Haha, vấn đề là có thể thắng sao? Đây không phải là giao dịch thua lỗ trắng trợn à? Không cần giải thích, nếu giải thích chỉ có thể nói đầu óc có vấn đề”.

Mọi người nghe được tin truyền ra từ loa phát thanh, đều nhịn không được cười nhạo, dưới tình huống này vậy mà vẫn còn có người cược cô bé kia thắng, cược cô bé đó thắng, không phải đầu óc có vấn đề thì chính là não ngập nước, dù sao vẫn là đầu óc không bình thường.

“Thưa thầy, thầy đang muốn làm gì vậy? Sư tỷ có thể thật sự thắng được sao?”

Lục Thanh Dao vô cùng nghi ngờ nói, mấy ngày nay cô ấy cùng Tần Tiểu Manh luyện tập, cô ấy không cảm thấy Tần Tiểu Manh quá mạnh, Thái Cực Quyền mà Long Thiên Tiếu dạy cho Tần Tiểu Manh cô ấy cũng không nhìn ra thần diệu chỗ nào.

“Không biết nữa, xem vận may đi!”

Long Thiên Tiếu nghe vậy chỉ cười cười nói. Mọi người nghe thấy thế lại trợn tròn con mắt, vậy mà còn muốn xem vận may, cái này cảm giác không cần xem vận may, muốn thắng mà còn phải xem vận may nữa sao?

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, rất nhanh đã đến lúc bắt đầu trận đấu.

“Cô bé, cô xuống đi, tôi không muốn đánh chết cô. Võ sĩ quyền anh da đen trước đó là sư đệ của tôi, cậu ta đã rất mạnh rồi, tôi còn mạnh hơn cậu ta! Cô không phải đối thủ của tôi!”

Cao thủ Muay Thái nhìn Tần Tiểu Manh, vô cùng kiêu ngạo nói.

“Khỉ thật, không đánh làm sao biết được, tôi đây cũng luyện võ nhiều năm rồi, không tin cứ thử”.

Tần Tiểu Manh trong nháy mắt trở nên mạnh mẽ bước lên võ đài.

“Cô cũng luyện võ sao, cô luyện võ gì?”

Cao thủ Muay Thái hỏi.

“Thái Cực Quyền!”

Tần Tiểu Manh có chút không mấy tự tin nói.

“Thái Cực Quyền? Công phu Đại Hạ à? Haha tất cả công phu Đại Hạ chỉ là rác rưởi thôi, người Đại Hạ các cô không có lấy một người có thể thi đấu, đám người rác rưởi rất xứng với công phu rác rưởi, vậy mà còn muốn thắng tôi?”

Cao thủ Muay Thái nghe thấy lời này, trong nháy mắt trở nên vui mừng.

“Thái Cực Quyền không phải là môn võ giành cho mấy người già ven đường rèn luyện thân thể sao?”

“Còn không phải sao? Tính chọc cười tôi à? Cô bé này còn muốn lên võ đài múa Thái Cực Quyền hả?”

“Luyện Thái Cực Quyền thì đến bên ven đường hoặc ra quảng trường, đây là võ đài, cô bé không phải cô chạy đến nhầm chỗ rồi chứ?”

“Anh nói thế nào ấy chứ? Nói không chừng người ta luyện Thái Cực Quyền trong truyền thuyết, một người có thể đánh bại mười người đấy!”

“Mẹ nó chứ, lại muốn chọc cười ông đây à, haha!”

Hiện trường lại vang lên từng trận cười nhạo, sau đó Tần Tiểu Manh nghe thấy những lời này này, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng lên, nhưng lòng lại chột dạ, hi vọng không thua quá thảm là tốt rồi.

Thuận theo tiếng còi của trọng tài, trận đấu chính thức bắt đầu.

Tần Tiểu Manh bày ra một tư thế, đó là Long Thiên Tiếu dạy cô ấy, võ sĩ Muay Thái thì vỗ vỗ ngực nhìn về phía Tần Tiểu Manh rít lên một tiếng.

“Haha, thực sự là Thái Cực Quyền!”

“Chính xác là Thái Cực Quyền, không cần nhìn nữa, bỏ đi, thương thay cho cô bé kia”.

“Cô bé, nhận thua đi, đừng để bị đánh chết, tôi biết rồi, tôi hiểu rồi, xin cô đừng làm màu nữa, tôi biết hôm nay tôi đến đây để xem tấu hài chứ không phải xem thi đấu”.

Hai người còn chưa chính thức giao đấu, người phía dưới đã bắt đầu nháo loạn cả lên, chẳng ai có hứng thú xem trận đấu này, bởi quyết đấu kiểu này không cần đánh cũng biết kết quả, ở đó xem trò vui là được rồi.

“Bụp bụp bụp!”

Cao thủ Muay Thái bước ra vài bước, cảm giác cả võ đài đều phải chấn động vài cái, sau khi bước đi mấy bước, hắn ta xông về phía Tần Tiểu Manh, bộ dạng như muốn nghiền nhỏ Tần Tiểu Manh thành từng mảnh.

Tần Tiểu Manh vẫn duy trì tư thế, nhìn thấy cao thủ Muay Thái hung hăng lao tới, cô ấy nuốt một ngụm nước bọt, cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng khi cao thủ Muay Thái thực sự lao đến.

Chỉ nghe thấy cô ấy hét lên một tiếng, cơ thể đột nhiên chuyển động.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK