Mục lục
Ông bố chiến thần – Vương Tọa (Truyện full tác giả: Long Thiên)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Hiểu Huy còn trẻ, không hiểu chuyện, hơn nữa thằng bé không phải là nhân viên pháp chế chuyên nghiệp, khi soạn hợp đồng, xảy ra một số sai sót là chuyện rất bình thường. Chuyện nhỏ này, cô cũng tính toán với nó sao?”

Một lúc lâu sau, bà cụ Cố mới bình tĩnh lại, nói.

“Anh ta còn trẻ? Anh ta là con trai cả nhà họ Cố đó, nếu xét về tuổi tác, tôi còn nhỏ hơn anh ta! Vậy tôi có phải là nên không hiểu chuyện hơn anh ta không. Hơn nữa, các người để một người không hiểu chuyện đến đàm phán, có phải là quá không tôn trọng tôi?”

Cố Tuyết Cầm lạnh lùng nói, trong lòng cô không có một cảm xúc nào khi nghe thấy lời nói của bà cụ Cố. Người bà này của cô thiên vị Cố Hiểu Huy không phải chuyện ngày một ngày hai, trái tim cô đã sớm nguội lạnh rồi.

Lời này, chất vấn khiến cho bà cụ á khẩu không trả lời được.

Hiện trường không có ai nói chuyện, đám người nhà họ Cố đó, mặc dù trong lòng có cách, nhưng bọn họ không dám nói ra. Mặt của Cố Hiểu Huy lại đỏ bừng, nhục nhã, đây tuyệt đối là một sự nhục nhã, anh ta có làm sao cũng không ngờ rằng mình sẽ bị Cố Tuyết Cầm dồn ép đến mức này.

“Cô đã điều hành công việc kinh doanh của nhà họ Cố từ khi còn trẻ, trên phương diện này, cô có nhiều kinh nghiệm hơn. Nó không giỏi bằng cô là chuyện bình thường”.

Lúc này, bà cụ Cố cũng không biết nên dàn xếp như thế nào, chỉ có thể bình tĩnh nói.

“Bà nói không sai, khi ông nội còn sống, tôi đã điều hành công việc kinh doanh nhà họ Cố. Nếu tôi đã có nhiều kinh nghiệm hơn, ở nơi làm việc, tôi có thể đứng trên vị trí cao nhất, nhưng 5 năm qua, bà kêu tôi làm gì, tôi thật sự cảm ơn bà, cảm ơn bà đã cho tôi một con đường sống”.

Cố Tuyết Cầm nhìn về phía bà cụ Cố, nói bằng vẻ mặt châm biếm.

“Cô…”

Nghe thấy vậy, bà cụ Cố nhất thời cứng họng, không biết phải nói gì.

“Chuyện đã qua, tôi cũng không muốn nói nữa. Tiếp theo, tiếp tục đàm phán hợp đồng đi, đây là bản hợp đồng do tôi soạn, tối hôm qua tôi đã gửi cho các người bản mềm, tin rằng các người cũng đã xem qua, nếu không có vấn đề gì thì kí đi!”

Cố Tuyết Cầm lấy hợp đồng ra, nói với bà cụ Cố.

“Cố Tuyết Cầm, cô thật sự muốn tăng lợi nhuận thêm 3%, một bước cũng không nhường sao?”

Bà cụ Cố lại lạnh lùng nói, tuy là tăng thêm 3%, nhưng dự án lớn như vậy, mỗi một phần trăm đều tương đương với khối tài sản khổng lồ.

Phải biết rằng, đây là phân chia lợi nhuận, khi dự án càng lớn, Cố Tuyết Cầm sẽ tiếp tục có lãi, về lâu về dài, đây chắc chắn là một con số vô cùng đáng sợ.

“Một bước cũng không nhường”.

Cố Tuyết Cầm nói như đinh đóng cột.

“Nếu hôm nay không bàn bạc xong, vậy có thể bàn sau, nhưng sau đó không phải là 73% nữa, mà là 76%, 79%, thậm chí nhiều hơn”.

Long Thiên Tiếu ngồi ở một bên, ung dung nói. Nghe thấy lời này, bà cụ Cố dùng ánh mắt sâu xa nhìn Long Thiên Tiếu.

5 năm qua, bà ta luôn không coi anh ra gì, hiện tại bà ta lại không thể nhìn thấu con người này.

Lẽ nào, tên này chính là nguồn gốc cho sự tự tin của Cố Tuyết Cầm? Cố Tuyết Cầm của trước đây không bao giờ dám nói chuyện với bà ta như vậy, là tên vô tích sự này tiếp thêm tự tin cho Cố Tuyết Cầm sao? Trong lòng bà cụ Cố có chút ngờ vực.

“Bà, kí hay không do bà quyết định, tôi còn có việc khác, không thể ở lại đây quá lâu. Nếu bà không kí, tôi cũng sẽ không ở lại tập đoàn Cố Thị nữa”.

Cố Tuyết Cầm nhìn đồng hồ, nói. Ngoại trừ cô ra, hiện trường không có ai lên tiếng nói chuyện, bởi vì tất cả mọi người không còn lời nào để nói, giờ phút này đây, thậm chí còn có thể nghe thấy tiếng kim rơi.

“Mang hợp đồng lên đây”.

Bà cụ Cố cuối cùng cũng đưa ra quyết định, nói với người giúp việc bên cạnh. Nghe thấy vậy, người giúp việc đó đến bên cạnh Cố Tuyết Cầm, lấy hợp đồng từ tay cô đưa cho bà cụ Cố.

Bà ta mở hợp đồng ra xem.

Lúc này, mọi người đều im lặng, đối với dự án này, bọn họ đã mất hết quyền phát biểu, ngay cả Cố Hiểu Huy cũng vậy, đến lúc này, bọn họ không còn tư cách để nói nữa.

“Bút”.

10 phút sau, bà cụ Cố nói với người bên cạnh, người giúp việc nghe vậy liền đưa bút cho bà ta.

Dưới ánh mắt của đám người, bà cụ Cố kí tên mình vào hai bản hợp đồng, kí xong, bà ta ra hiệu đưa lại hợp đồng cho Cố Tuyết Cầm.

Thấy hợp đồng đã được kí kết, cuối cùng đám người cũng thở phàm nhẹ nhõm.

Cố Tuyết Cầm đón lấy hợp đồng, cũng kí tên mình lên đó, kí xong, cô liền đưa một bản hợp đồng khác cho bà cụ Cố.

“Hợp đồng đã ký, ngày mai tôi sẽ đến Cố Thị đàm phán với nhà họ Tần để khôi phục dự án trong thời gian sớm nhất”.

Lúc này, Cố Tuyết Cầm nhàn nhạt nói.

“Được”.

Nghe vậy, bà cụ Cố không chút cảm xúc nói.

“Nếu không có chuyện gì nữa, tôi về trước đây”.

Cố Tuyết Cầm lại nói.

“Được”.

Bà cụ Cố vẫn nói câu đó. Nghe xong, Cố Tuyết Cầm chỉ khẽ gật đầu, dưới ánh mắt của đám người, cô cùng Long Thiên Tiếu bước ra ngoài, thấy bóng lưng hai người họ khuất dần, trong lòng đám người nhà họ Cố rất không vui.

“Bà nội, người đàn bà đê tiện này thật quá đáng”.

Đợi đến khi Long Thiên Tiếu và Cố Tuyết Cầm đã hoàn toàn rời đi, Cố Hiểu Huy mới lên tiếng.

“Câm miệng! Quá đáng? Nếu bà có thể nắm được mạch máu của nó, bà cũng quá đáng! Vấn đề là, cháu làm được sao? Đến cả đánh giá lợi nhuận cũng tính sai, các người làm ăn kiểu gì vậy? Lúc lấy tiền của gia tộc, có ai trong số các người đã từng mơ hồ chưa? Lúc cần các người làm việc, các người lại làm chẳng ra gì? Tính toán lợi nhuận cũng không xong, truyền ra ngoài sẽ trở thành trò cười cho thiên hạ”.

Bà cụ Cố đã nhẫn nhịn bấy lâu nay, giờ phút này đây hoàn toàn nổ tung ra.

“Bà nội, đều trách người phụ nữ bỉ ổi này quá xảo quyệt, không biết cô ta dùng thủ đoạn gì để giành được dự án hợp tác với nhà họ Tần, bằng không, làm sao chúng ta có thể bị động như vậy?”

Cố Hiểu Huy có chút ấm ức nói.

“Bà nói rồi, cháu câm miệng cho bà, nghe thấy chưa?”

Bà cụ Cố lại quát tháo.

“Cháu coi Cố Tuyết Cầm là kẻ ngốc, hay là cháu tự coi mình là kẻ ngốc vậy? Cho dù cháu không phải là nhân viên pháp chế chuyên nghiệp, chiêu lừa bịp như vậy, người ta có thể không nhìn ra được sao? Cố Tuyết Cầm là ai, cô ta là người vô cùng khôn ngoan!”

Thấy Cố Hiểu Huy không lên tiếng, bà cụ Cố lại hét lên. Nghe thấy vậy, Cố Hiểu Huy không dám nói gì, chỉ cúi đầu xuống.

Đều trách người phụ nữ hèn hạ bỉ ổi đó, nếu không phải là Cố Tuyết Cầm, sao anh ta lại bị bà nội khiển trách chứ, từ trước đến nay bà nội chưa bao giờ quát mắng anh ta như vậy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK