Sau khi sấy mấy phút thì tóc của Long Thiên Tiếu cuối cùng cũng khô.
“Được rồi, ngủ đi, ngày mai không phải đi làm, tôi dậy sớm làm đồ ăn sáng, tối nay anh không ngủ được mấy, ngủ thêm một lát”.
Cố Tuyết Cầm nói xong liền lên giường, tắt điện, nằm xuống và đắp chăn. Long Thiên Tiếu nghe thấy vậy thì cũng lên giường.
Kết hôn năm năm, có lẽ đây là lần đầu tiên hai người ngủ chung một giường, Long Thiên Tiếu cảm thấy có chút lạ lẫm.
“Anh nằm bên đó, tôi nằm bên này, anh nằm đàng hoàng vào cho tôi, nếu anh nằm sang bên tôi thì đừng trách tôi đá anh xuống đất”.
Cố Tuyết Cầm quay lưng lại với Long Thiên Tiếu, nói với giọng cảnh cáo.
“Được”, Long Thiên Tiếu đáp một tiếng, đắp chăn lên và nhắm mắt.
Cố Tuyết Cầm quay lưng lại với Long Thiên Tiếu, tim đập thình thịch. Từ bé đến lớn, Long Thiên Tiếu là người đàn ông đầu tiên nằm trên giường của cô, cô mở to mắt, cảm thấy không ngủ nổi.
Nhưng sau vài phút thì cô nghe thấy phía Long Thiên Tiếu đã không còn động tĩnh gì, có chút kinh ngạc.
Cô quay người lại nhìn, phát hiện ra Long Thiên Tiếu đã nhắm mắt, còn truyền ra tiếng thở đều đặn, có vài phút thôi mà đã ngủ được rồi, anh là lợn à?
Trong lòng Cố Tuyết Cầm có chút tức giận, người phụ nữ như cô ngủ bên cạnh anh mà anh lại có thể cứ thế ngủ được, Cố Tuyết Cầm khóc không ra nước mắt, không lẽ cô không có chút hấp dẫn nào sao? Không có chút tư vị nào của phụ nữ sao?
Cô quay người lại, mở điện thoại, nương theo ánh sáng, tức giận nhìn chằm chằm vào gương mặt góc cạnh của Long Thiên Tiếu.
Nói không ngoa, người đàn ông này thật sự rất đẹp trai, gương mặt đẹp trai lại còn mang theo chút kiên nghị. Trước đây, không chú trọng đến ăn mặc, cứ tưởng anh là một ông chú cẩu thả, nhưng thời gian gần đây, cô lại cảm thấy Long Thiên Tiếu là một người đàn ông rất cầu thị.
Tóm lại là các mặt đều rất được, chính là kiểu bảo thủ, cầu toàn.
“Khốn kiếp, muốn giết chết anh!”
Nghĩ đến đây, trong lòng Cố Tuyết Cầm có chút tức giận, nhịn không được nhe nanh múa vuốt.
“Cô làm gì đấy?”
Lúc này, Long Thiên Tiếu đột nhiên mở mắt và hỏi.
“Á”
Cố Tuyết Cầm sững sờ, khuôn mặt xinh đẹp đỏ bừng, có chút xấu hổ.
“Tôi…Tôi không có gì, không phải anh ngủ rồi sao?”
Cố Tuyết Cầm giấu đầu hở đuôi, cô muốn tìm một cái cớ tử tế hơn, nhưng tìm một hồi cũng không tìm được, chỉ đành tiếp tục xấu hổ, thật quá xấu hổ.
“Tôi ngủ rồi nhưng thấy có người động tay với tôi nên lại tỉnh”.
Long Thiên Tiếu nghe thấy vậy thì cười khổ nói, nghiêm túc mà nói thì không phải là động tay mà là động miệng, giơ nanh múa vuốt, sợ chết đi được.
“Không phải tôi”.
Cố Tuyết Cầm có chút chột dạ nói, quay lưng về phía Long Thiên Tiếu, nhắm mắt, ra vẻ giả vờ ngủ.
Bộ dáng này nhìn có chút đáng yêu.
“Cô quay qua đây”.
Tay của Long Thiên Tiếu chạm vào bả vai của Cố Tuyết Cầm và nói.
“Anh muốn làm gì?”
Cố Tuyết Cầm hỏi, không muốn quay mặt qua.
“Tôi bảo cô quay qua đây”, Long Thiên Tiếu lại nói.
“Không muốn, không muốn quay qua đó, chết tiệt, anh đè lên tóc tôi rồi”.
Cố Tuyết Cầm vừa kéo tóc ra vừa nói.
“Cô thật sự không quay người qua đây sao?”, Long Thiên Tiếu lại hỏi.
“Không quay. Long Thiên Tiếu, tôi nói cho anh biết, tôi để anh ngủ ở đây là vì sợ anh bị cảm lạnh. Đừng tưởng rằng tôi cho anh ngủ lại thì anh muốn làm gì thì làm. Cố Tuyết Cầm tôi không phải là người phụ nữ dễ dãi. Giữa chúng ta vẫn chưa có tình cảm đâu, biết chưa?”
Cố Tuyết Cầm chu miệng lên, oán hận nói.
“Cô nghĩ đi đâu vậy? Ý tôi là cổ của cô hay bị đau, tôi giúp cô mát xa, chắc chắn sau này sẽ không bị đau nữa”.
Long Thiên Tiếu không nói nên lời, trong đầu của người phụ nữ này toàn chứa gì không biết, thật là.
“Cô không phải người dễ dãi, cô nói như thể tôi là người dễ dãi”.
Long Thiên Tiếu cạn lời.
“Tôi còn lâu mới tin, cổ với vai tôi là do bệnh nghề nghiệp, thời gian ngồi văn phòng quá lâu, thường bị đau, đi bệnh viện khám bao nhiêu lần mà không đỡ, anh lợi hại thế sao?”
Cố Tuyết Cầm có chút không nói nên lời. Tuy rằng Long Thiên Tiếu có thể nhìn ra bệnh của cô làm cô có chút kinh ngạc, nhưng cô vẫn không tin. Lý do dẫn đến sự không tin tưởng là gì không quan trọng, điều quan trọng là cô không tin.
Long Thiên Tiếu có chút cạn lời, bỗng nhiên duỗi tay ra, đặt trên cổ của Cố Tuyết Cầm, đột ngột ấn mạnh.
“Khậc!”
Một âm thanh của xương khớp chạm nhau vang lên rõ ràng.
“Long Thiên Tiếu, anh làm cái gì thế? Toi rồi, toi rồi, lần này gãy rồi, gãy cổ rồi, giết vợ, đây là hành động giết vợ. Long Thiên Tiếu rốt cuộc anh có mưu đồ gì? Tôi không có tiền, tại sao anh lại ra tay với tôi? Huhu”.
Cố Tuyết Cầm nghe thấy trên cổ mình vang lên âm thanh như vậy thì hoảng hốt.
“Ngồi dậy, ngồi xếp bằng lên, nghe lời tôi, nếu không thì ngày mai cô không đi lại được đâu”.
Long Thiên Tiếu lại nói. Cố Tuyết Cầm nghe thấy vậy chỉ có thể ngửa cổ ngồi dậy, nhìn thấy bộ dạng của Cố Tuyết Cầm, Long Thiên Tiếu lại cạn lời.
“Cô nghểnh cổ lên làm gì thế? Cổ của cô không bị gãy, sẽ khỏi nhanh thôi. Cách một, hai ngày dùng kĩ thuật của tôi xoa bóp một lần thì trong vòng một tuần sẽ khỏi hoàn toàn”.
Long Thiên Tiếu nói một cách chân thành, thử hỏi niềm tin giữa người với người ở đâu thì thật là quá vô vị.
“Anh sẽ không lừa tôi chứ, thần kì như vậy sao? Những bác sĩ chuyên ngành xương khớp đều không có cách nào. Tôi từng đặt lịch khám bác sĩ nổi tiếng nhất ở thành phố Lâm Giang về xương khớp Trương Hiểu Tuệ cũng không có cách chữa tận gốc”, Cố Tuyết Cầm vẫn không tin.
“Thử là sẽ biết ngay thôi”.
Long Thiên Tiếu ấn vào bờ vai có chút cứng ngắc của Cố Tuyết Cầm và nói, sau đó tùy theo huyệt đạo khác nhau mà ấn mạnh.
“Ý, cảm giác thật kì lạ”.
Cảm nhận được lực ấn tay của Long Thiên Tiếu, Cô Tuyết Cầm bỗng nhiên nói, dưới lực ấn của Long Thiên Tiếu dường như các gân cốt ở vai của cô bỗng nhiên không còn sơ cứng, cảm giác đau nhức cũng bớt dần.
“Khậc!”
Sức lực của Long Thiên Tiếu vô cùng lớn nhưng vận dụng lại rất khéo léo, sức lực lớn nhưng không làm Cố Tuyết Cầm bị thương, làm cho Cố Tuyết Cầm phát ra những âm thanh thoải mái.
“A!”
Cố Tuyết Cầm không nhịn được phát ra vài tiếng động không kiểm soát khiến Long Thiên Tiếu nghe thấy, cảm giác có chút nhộn nhạo. Người phụ nữ này vốn đã xinh đẹp, thân hình cũng đẹp, giọng nói lại dễ nghe, điều này làm cho anh vô cùng khó chịu.
“Kêu bé một chút được không?”
Long Thiên Tiếu có chút không nói nên lời.
“Không sao đâu, phòng tôi cách âm tốt”.
Cố Tuyết Cầm giải thích.
“Tôi sợ người khác biết tôi ở trong phòng của cô, như thế sẽ không tốt, dù sao thì bây giờ cũng là nửa đêm canh ba rồi”.
Long Thiên Tiếu vẫn lo lắng nói.
“Ở trong phòng của tôi thì sao? Anh là chồng tôi, chúng ta có giấy đăng kí kết hôn, tại sao lại không được ở chung phòng?”
Cố Tuyết Cầm nói như lẽ đương nhiên, Long Thiên Tiếu nghe thấy vậy thì trong lòng không biết nói gì, dường như rất có lý, cô còn không sợ, tôi hình như càng không phải sợ nhỉ?
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK