Thủ lĩnh Hồng Chân Long đích thân dẫn đầu Tứ đại Hộ vệ, Bát đại Kim cang và hàng ngàn đàn em.
Hồng Chân Long vẫn dùng nhà họ Quách làm căn cứ địa giống Tạ Hiểu Phong.
Nhưng không giống với Tạ Hiểu Phong, Hồng Chân Long bố trí nhà họ Quách thành một linh đường.
Hũ đựng tro và di ảnh của Tạ Hiểu Phong được đặt trang nghiêm ở giữa linh đường.
Dù vậy, bố con nhà họ Quách vẫn rất vui vẻ.
Dù sao đây cũng là chuyện tang của Hồng Anh Xã, hơn nữa lễ an táng của Tạ Hiểu Phong được tiến hành theo quy định của thủ lĩnh Hồng Anh Xã. Trong thoáng chốc, vô số chi nhánh ở các tỉnh khác, thậm chí các chi nhánh nước ngoài của Hồng Anh Xã đều cử đại diện quan trọng đến dự lễ tang.
Ngoài phe phái Hồng Anh Xã ra, có không ít ông trùm của thế giới ngầm khác cũng đến.
Thậm chí còn có nhiều ông lớn làm ăn chân chính.
Ngay cả chính quyền tỉnh này cũng cứ người đại diện đến chia buồn với Hồng Chân Long.
Trải qua gần một trăm năm lăn lộn, Hồng Anh Xã không chỉ nổi danh ở trong thế giới ngầm mà còn tích lũy được rất nhiều mối quan hệ trong con đường chính đạo.
Trong linh đường nhà họ Quách chất đầy những vòng hoa của các ông lớn có địa vị, có thân phận viếng thăm.
“Hiểu Phong, con nhìn thấy rồi chứ?”, Hồng Chân Long ăn mặc giản dị nói với hũ tro cốt của Tạ Hiểu Phong: “Lúc còn sống con không thể thừa kế vị trí thủ lĩnh Hồng Anh Xã của ta, nhưng sau khi con chết, ta sẽ cho con hưởng thụ chút vinh quang của thủ lĩnh”.
“Nếu con ở dưới suối vàng có biết thì cứ yên tâm ra đi nhé!”
Nghe Hồng Chân Long nói vậy, đám đệ tử Hồng Anh Xã đều bật khóc thất thanh.
Quách Cường quỳ một bên, vì bận sắp xếp linh đường nên hắn đã không chợp mắt một ngày một đêm, lúc này đang cúi đầu ngủ gật.
Thấy đám đệ tử Hồng Anh Xã đau lòng khóc thảm thiết, Quách Tiếu Thiên vội vã giơ tay vỗ Quách Cường tỏ ý hắn mau khóc theo đi.
“Hu hu…”, kỹ năng diễn xuất của Quách Cường không tệ, mới thoáng chốc mà nước mắt đã tuôn như mưa.
“Sư tôn, con đã xử lý toàn bộ những người có liên quan đến cái chết của em Tạ”, lúc này Hướng Vấn Thiên cầm một cuốn sổ đi đến trước mặt Hồng Chân Long nói: “Ba người Thái Sư, Thượng Thư và Thừa Tướng đều đã chết dưới tay em Tạ”.
“Ta biết chuyện này”, Hồng Chân Long gật đầu hỏi: “Còn ai nữa không?”
“Tiếp theo là nhà họ Lâm ở Sở Dương”, Hướng Vấn Thiên nói tiếp: “Lần này sở dĩ em Tạ bị giết, nguyên nhân là vì một người phụ nữ nhà họ Lâm ở Sở Dương tên là Lâm Nhã Hiên”.
“Cô Lâm Nhã Hiên này rất có năng lực, không chỉ là tổng giám đốc tập đoàn Thiên Thành mà còn được tập đoàn Phi Long đầu tư một số tiền lớn. Nghe nói tập đoàn Phi Long chính là đối thủ khiến tập đoàn Tam Hưng, Tưởng Đỉnh Thiên và tập đoàn Chu Thức thất bại, mất tất cả”.
“Có tin đồn cho rằng Lâm Nhã Hiên có quan hệ mờ ám với ông chủ đứng sau tập đoàn Phi Long”.
“Chết tiệt! Quả nhiên là hồng nhan họa thủy!”, nghe nói vậy, Hồng Chân Long bỗng đập mạnh lên bàn: “Đệ tử ta yêu quý Tạ Hiểu Phong luôn ôm chí lớn, xem thường sắc đẹp bình thường”.
“Mà Lâm Nhã Hiên này có thể gây ra cái chết thảm hại của Hiểu Phong, như vậy đủ để thấy cô ta là yêu nữ!”
“Nhất định phải bắt Lâm Nhã Hiên chôn cùng Hiểu Phong!”
“Vâng, thưa Sư tôn!”, Hướng Vấn Thiên cung kính cúi đầu nói.
“Còn một người nữa là đội trưởng đội bảo vệ của tập đoàn Phi Long, tên là Mục Hàn, nghe nói hắn là một cao thủ siêu cấp”, Hướng Vấn Thiên ngừng một lát rồi lại nói: “Mục Hàn là chồng cũ của Lâm Nhã Hiên, mười ngày trở lại đây, hai người họ đã làm thủ tục ly hôn”.
“Tuy em Tạ chết dưới tay chiến thần nước Tài nhưng các manh mối cho thấy chuyện này cũng không thoát khỏi liên quan với Mục Hàn”.
“Thú vị đấy”, Hồng Chân Long nói: “Nếu đã nói để Lâm Nhã Hiên chôn cùng thì cũng đừng tha cho cái tên Mục Hàn đó”.
“Cứ để hai vợ chồng cậu ta cùng đến canh giữ linh hồn cho Hiểu Phong đi!”
“Còn đám người thứ ba”, nói đến đây, Hướng Vấn Thiên nhìn về phía bố con nhà họ Quách đang quỳ ở bên cạnh: “Em Tạ chết thảm dưới tay người khác, bố con nhà họ Quách không kịp liên lạc với chúng ta dẫn đến việc chúng ta biết tin quá muộn”.
“Hơn nữa, bố con nhà họ Quách cũng không làm tròn trách nhiệm chăm sóc cho em Tạ, nên cũng bị coi là đồng phạm giết người”.
Nghe Hướng Vấn Thiên nói vậy, hai bố con nhà họ Quách tái mặt.
Hồng Chân Long nói: “Nếu trước khi Hiểu Phong chết, bố con nhà họ Quách không tận tâm chăm sóc cho nó, thì cứ để họ chôn cùng luôn đi!”
“Mong sau khi chết, họ có thể ở dưới âm phủ hầu hạ Hiểu Phong cho tốt!”
“Thủ lĩnh tha mạng! Tha mạng!”, Hồng Chân Long vừa dứt lời, hai bố con nhà họ Quách mềm nhũn hai chân, quỳ rạp xuống đất.
Hướng Vấn Thiên vung tay: “Người đâu, lôi chúng xuống!”
“Còn một người cuối cùng, chính là chiến thần nước Tài!”, Hướng Vấn Thiên nghiêm nghị nói: “Sư tôn, em Tạ là do chính tay chiến thần nước Tài giết chết. Nhưng chiến thần nước Tài này không dễ đối phó!”
“Cổ thái quyền của chiến thần nước Tài xuất thần nhập hóa, ở nước Tài đánh đâu thắng đó, thậm chí là các nước Đông Nam. Ông ta từng bất khả chiến bại trong ba mươi trận đấu vật tự do liên tiếp”.
“Vào sáu năm trước, liên quân bốn mươi nước ở biên giới xâm lược biên giới Hoa Hạ, chiến thần nước Tài cũng tham gia, cuối cùng lại bị đại thống soái nước ta đánh bại. Từ đó chiến thần nước Tài mai danh ẩn tích, chỉ sợ đến bây giờ chiến thần nước Tài vẫn là một nhân vật truyền kỳ”.
“Đúng vậy!”, Tạ Văn Tây cũng nói hùa theo: “Lần trước con và anh Hướng cùng đến tỉnh, tìm gặp chiến thần nước Tài, sát khí toát ra từ người này không thua kém gì chúng đệ tử”.
“Lúc đó anh Hướng còn đoán chúng ta và chiến thần nước Tài không phân thắng bại!”
Hướng Vấn Thiên nói: “Nghe nói hiện giờ trên thế giới ngoài đại thống soái, không ai có thể đánh bại được chiến thần nước Tài!”
“Chiến thần nước Tài có thực lực như vậy, Hiểu Phong chết trong tay ông ta cũng chỉ đành trách số nó không được may”, ánh mắt Hồng Chân Long lóe lên tia sáng: “Nhưng cũng không cần phải tự ti”.
“Hồng Anh Xã có hơn một trăm năm lịch sử, căn cơ thâm sâu, cao thủ nhiều vô số, hà tất gì lại sợ một chiến thần nước Tài nhỏ bé?”
“Đại thống soái có thể đánh bại chiến thần nước Tài thì Hồng Anh Xã cũng có thể!”
Lúc nói, cả người Hồng Chân Long đều toát ra uy thế kinh người.
Khiến người trong linh đường đều thấy rùng mình.
“Đây chính là uy lực sau khi bế quan của Sư tôn sao?”, ánh mắt Hướng Vấn Thiên không khỏi lóe sáng.
“Vấn Thiên, truyền lệnh của ta!”, lúc này Hồng Chân Long nói: “Bắt đầu từ bây giờ thông báo cho những người vừa được nhắc đến đó đến linh đường nhà họ Quách để chôn cùng đệ tử yêu quý của ta!”
“Đầu tiên bắt đầu từ yêu nữ Lâm Nhã Hiên đó đi!”
“Vâng, thưa Sư tôn!”, Hướng Vấn Thiên cung kính nói.
Sau đó hắn hùng hổ dẫn mấy đàn em đi đến nhà họ Lâm.
“Tôi là Hướng Vấn Thiên – đứng đầu Bát đại Kim cang của Hồng Anh Xã, hôm nay đến thông báo cho các người một tiếng, Lâm Nhã Hiên phải chôn cùng với em Tạ của tôi!”