Mục lục
Điện chủ vô song (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đặc biệt là tiếp theo, vì vũ lực của Thượng Thư và Thừa Tướng không bằng Thái Sư nên không quá một giây, đã bị hai người đeo mặt nạ đen trắng hạ gục, càng khiến bố con nhà họ Quách vui như lên trời, mừng là người thanh niên đã chọn nhà họ Quách bọn họ.

Chỉ trong một đêm, ba ông trùm lớn trong thế giới ngầm đã bị xóa sổ một cách thảm hại.

Một chàng thanh niên trẻ tuổi tên Tạ Hiểu Phong đột nhiên trở nên nổi tiếng.

Tạ Hiểu Phong chỉ dựa vào hai người đeo mặt nạ đen trắng, đã san bằng thế giới ngầm trong tỉnh.

Nhất thời, cả tỉnh đều hoảng loạn.

Bởi vì Tạ Hiểu Phong chuyển vào ở nên địa vị của nhà họ Quách càng được nâng cao.

Những người từng nhục mạ nhà họ Quách đều rùng mình.

Không ít người bày tỏ lời xin lỗi đến nhà họ Quách, còn gửi những món quà hậu hĩnh đến.

Trong đó có hàng trăm triệu tiền mặt, những văn vật có giá trị lớn, những bảo vật quý hiếm trăm năm khó thấy...


Điều này khiến hai bố con nhà họ Quách vô cùng đắc ý.

“Đúng rồi!”, sau khi Tạ Hiểu Phong quay về, nghĩ đến những gì Thái Sư nói trước khi chết, liền hỏi hai bố con nhà họ Quách: “Thái Sư nói ở tỉnh này có người mà tôi tuyệt đối không thể động nào, hai người biết người đó không?”

Tưởng Đỉnh Thiên và tập đoàn Chu Thức lớn mạnh như vậy cũng biến mất.

Khiến Tạ Hiểu Phong cảm thấy lời của Thái Sư nói trước khi chết dường như là sự thật.

“Cậu Tạ, xin thứ lỗi cho hai bố con chúng tôi ngu dốt, thiếu hiểu biết, chúng tôi quả thực chưa từng nghe ở tỉnh này có người nào mà ngay cả cậu cũng không thể động vào!”

Quách Tiếu Thiên lắc đầu nói: “Nếu thật sự có người như vậy thì Thái Sư, Thượng Thư và Thừa Tướng vẫn có thể bình yên vô sự sao?”


“Cũng đúng!”, Tạ Hiểu Phong gật đầu: “Chắc là Thái Sư muốn dọa tôi nên cố ý bịa chuyện”.

“Nhưng nếu ở tỉnh này không có người nào như vậy thì Tưởng Đỉnh Thiên và tập đoàn Chu Thức trước đây cũng rất mạnh, nếu tôi muốn động vào bọn họ thì e là cũng phải cân nhắc kỹ càng”.

Tạ Hiểu Phong lại hỏi tiếp: “Vậy rốt cuộc là ai mà giỏi như vậy, có thể loại bỏ được Tưởng Đỉnh Thiên và tập đoàn Chu Thức?”

“Là tập đoàn Phi Long”, Quách Cường trả lời: “Nghe nói tập đoàn Phi Long này có nguồn gốc từ Đông Hải, ví dụ gần đây tập đoàn Thiên Thành đã mở rộng sang thị trường tỉnh, đây chính là con rối do tập đoàn Phi Long nâng đỡ”.

“Hơn nữa, nghe nói đội bảo vệ của tập đoàn Phi Long đều là những cao thủ, thực lực vô cùng mạnh mẽ!”, Quách Tiếu Thiên nói thêm.

“Đúng rồi, anh Tạ”, Quách Cường dường như nghĩ đến điều gì đó, đột nhiên cười nói: “Nghe nói tổng giám đốc của tập đoàn Thiên Thành - Lâm Nhã Hiên là người đẹp số một ở Sở Dương, cô ta vô cùng xinh đẹp!”

“Ồ, vậy sao?”, Tạ Hiểu Phong dường như không hề có hứng thú với lời giới thiệu của Quách Cường mà chỉ thờ ơ nói: “Từ ‘người đẹp’ này quả thực là bị lạm dụng quá rồi!”

“Nếu là một người chỉ biết tô son điểm phấn thì đừng nhắc đến nữa”.

Sao Tạ Hiểu Phong này lại khác những cậu ấm nhà giàu khác như vậy?

Những cậu ấm khác nghe đến người đẹp đều rất tò mò, muốn gặp ngay lập tức.

Còn Tạ Hiểu Phong này lại rất thờ ơ không quan tâm.

Quách Cường đâu biết rằng, với thân phận của Tạ Hiểu Phong, có người đẹp nào mà hắn chưa từng gặp chứ?

Những người phụ nữ bình thường thật sự không thể lọt vào mắt hắn.

“Anh Tạ, Lâm Nhã Hiên chắc chắn không phải là người chỉ biết tô son điểm phấn”, Quách Cường suy nghĩ một lát rồi vào phòng lấy một quyển tạp chí có hình Lâm Nhã Hiên trên bìa ra: “Anh Tạ, anh xem, cô gái trên trang bìa này chính là Lâm Nhã Hiên!”

Lâm Nhã Hiên trên trang bìa mặc bộ đồ công sở tươm tất, khuôn mặt thanh tú trắng nõn, đôi mắt long lanh như dòng nước suối, trong vắt đến tận đáy.

Máu tóc đen óng buộc đuôi ngựa trông vô cùng xinh xắn và năng động.

Dáng người lại càng làm nổi bật tỉ lệ vàng.

Đặc biệt trên trang bìa còn kèm theo dòng chữ: “Nữ doanh nhân của thời đại - Lâm Nhã Hiên!”

Tạ Hiểu Phong chợt cảm thấy vô cùng thích thú, gật đầu nói: “Quách Cường, cậu quả nhiên không lừa tôi, thực sự có người đẹp hoàn mỹ đến vậy!”

“Tạ Hiểu Phong tôi ở trong giới thượng lưu nhiều năm như vậy rồi, nhưng đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy một vẻ đẹp thuần khiết đến vậy!”

“Ha ha ha!”, thấy Tạ Hiểu Phong khen ngợi, Quách Cường vô cùng vinh hạnh, híp mắt cười nói: “Anh Tạ, nếu anh thích thì...”

Tận mắt chứng kiến thực lực của hai người đàn ông đeo mặt nạ đen trắng, Quách Cường rất tự tin.

Hắn cảm thấy có những người này ở đây thì không ai có thể cản nổi.

“Không được!”, Tạ Hiểu Phong lắc đầu: “Tôi dùng vũ lực với Thái Sư, Thượng Thư và Thừa Tướng là bởi vì bọn họ là người trong thế giới ngầm, sẽ không gây ra bất kỳ ảnh hưởng nào cho xã hội”.

“Giang hồ thù hận chém giết là chuyện bình thường”.

“Nhưng tập đoàn Thiên Thành là doanh nghiệp làm ăn kinh doanh nghiêm túc, có vẻ như không thích hợp để sử dụng bạo lực!”

“Vậy chúng ta nên làm gì?”, Quách Cường hỏi.

“Cậu là kẻ ngốc à?”, Tạ Hiểu Phong cáu kỉnh nói: “Một người phụ nữ xinh đẹp như vậy, đương nhiên là phải mời rồi!”

“Tôi hiểu rồi”, Quách Cường suy nghĩ một lát rồi hỏi tiếp: “Nhưng anh Tạ, nếu Lâm Nhã Hiên không nể mặt, không chịu tới thì sao?”

Dù chưa từng gặp mặt Lâm Nhã hiên, nhưng Quách Cường cũng từng nghe lời đồn đại.

Đây là một người phụ nữ mạnh mẽ.

Với sự hậu thuẫn của tập đoàn Phi Long, cô đã từ chối rất nhiều lời mời của những ông chủ lớn.

Vì vậy, Quách Cường rất lo lắng Lâm Nhã Hiên không nể mặt.

“Cậu vừa lên mẫu giáo à? Sao chuyện gì tôi cũng phải dạy vậy?”, Tạ Hiểu Phong nổi giận nói: “Tôi chỉ biết, đêm nay tôi nhất định phải ngủ với Lâm Nhã Hiên”.

“Về phần Lâm Nhã Hiên có chịu đến hay không là chuyện của cậu!”

“Nếu ngay cả chuyện nhỏ như vậy mà cũng không xử lý được thì tôi cần nhà họ Quách các người làm gì nữa?”

Nghe Tạ Hiểu Phong nói vậy, Quách Cường bị dọa sợ chết khiếp.

Hắn vội vàng gật đầu như gà mổ thóc: “Tôi hiểu rồi! Anh Tạ, tôi lập tức làm ngay đây!”

Sau khi ra khỏi cổng nhà họ Quách, Quách Cường đưa tay ra lau mồ hôi lạnh trên trán.

Nếu Tạ Hiểu Phong thực sự không cần nhà họ Quách nữa thì có nghĩa là nhà họ Quách bọn họ sẽ xong đời.

Dù sao Tạ Hiểu Phong cũng không hề nói không được dùng biện pháp mạnh để mời Lâm Nhã Hiên.

Dựa vào việc Tạ Hiểu Phong có thể dọn sạch mấy ông trùm trong thế giới ngầm trong vòng một đêm, có lẽ đủ để khiến Lâm Nhã Hiên sợ hãi rồi nhỉ?

Cho dù Lâm Nhã Hiên không nể mặt thì cũng phải trói bắt đến.

Trong các giới ở tỉnh, ở đâu cũng đang bàn tán xôn xao về thanh niên trẻ tuổi tên Tạ Hiểu Phong.

Thậm chí Lâm Long còn về nhà trong thời gian làm việc để cảnh báo cho mọi người về đám ác ma đã xóa sổ Thái Sư, Thượng Thư và Thừa Tướng, còn khuyên mọi người phải cẩn thận, không được gây xung đột với người lạ.

Không ai có thể đảm bảo rằng đám ác ma đó là ai trong số những người lạ mặt.


“Một đám người đã đến tỉnh, xóa sổ Thái Sư, Thượng Thư, Thừa Tướng trong một đêm ư?”


Nghe thấy tin tức này, Mục Hàn cũng rất kinh ngạc.


Dù sao thì lực lượng của Thái Sư cũng không hề tầm thường.


“Có thể là đến cướp địa bàn!”, Mục Hàn ra lệnh cho Chúc Long: “Chú ý quan sát động thái của đám người này!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK