• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Vào thời khắc ngàn cân treo sợi tóc, cơ thể của Diệp Hi Hòa nhanh như tia chớp, lao tới ôm chặt sư tỷ, lãn mấy vòng dưới đất mới khiến tên lửa đoạt mạng đó bắn trượt!
Nhưng ngay sau đó, sau lưng hắn vang lên một tiếng nổ kinh thiên động địa, gian hàng malatang đó đã bị nổ tanh bành!
Chủ quán và vô số người qua đường vô tội đều bị nổ bay thành tro bụi, lửa cháy phừng phừng dữ dội!
Cả phố ẩm thực đều không ngờ sẽ có một cuộc tấn công bất ngờ như vậy, những người may mắn sống sót đột nhiên hét lên, vội vàng bỏ chạy tán loạn.
Long Lăng Vân cũng không ngờ, khó khăn lắm mình mới có thể cùng sư đệ ra ngoài ăn bữa cơm mà lại bị ném bom!
Lúc này, cô ấy bị Diệp Hi Hòa đè xuống đất, nhìn vẻ mặt cương nghị của Diệp Hi Hòa ở khoảng cách gần như vậy, chỉ cảm thấy lồng ngực mình nóng bừng, tim đập càng lúc càng nhanh!
Nhưng đúng lúc này, quả đạn tên lửa thứ hai lại bắn qua, vẩn nhắm thẳng vào hai người!
Diệp Hi Hòa dùng sức ấn vào ngực Long Lăng Vân, trực tiếp đứng dậy, dùng tay đỡ lấy viên đạn, sau đó ném ngược về phía tháp đồng hồ đối diện!
“FUCk!!! Đây là loại quái vật gì vậy?”
Bóng người trên tháp đồng hồ sợ hãi, quay
người bỏ chạy.
Một lúc sau, bùm!!Một tiếng nổ lớn vang lên, toàn bộ mái tháp dong hồ bị nổ thành từng mảnh, những tảng đá và tấm kính rơi xuống khiến vồ số người đi bộ và phương tiện bên dưới hoảng sợ bỏ chạy.
“Sư tỷ tỷ đợi ở đây hắn không thoát được đâu!”
Diệp Hi Hòa không nói thêm gì nữa, lập tức lao về phía trước!
Lúc này Long Lăng Vân mới đứng lên.
Ngoại trừ một ít bụi trên chiếc váy màu trắng, cồ ấy không hề hấn gì.
Dù sao cô ấy cũng ấy đã từng có được chân truyền của Yêu Cơ, cho dù không có Diệp Hi Hòa thì viên đạn nhỏ này cũng không thể làm gì được cô ấy.
Nhưng điều khiến cô ấy cảm động chính là tấm lòng giải cứu không chút do dự của Diệp Hi Hòa, lúc đó vồ cùng bá khí, khiến cô ấy cảm thấy vồ cùng an toàn!
Đường đường là trái tim của nữ Chiến Thần sao có thể bị chiếm đoạt dể dàng như vậy?
Long Lăng Vân lắc đầu mỉm cười, nhưng biếu cảm trên mặt vần kiều diễm động lòng người, yêu kiều như hoa.
Tiếp tục nói về chuyện khi nãy.
Người bắn đạn liên tiếp về phía Diệp Hi Hòa và Long Lăng Vân sau khi nhảy khỏi tháp dồng hồ thì
phóng thẳng xuống nóc một tòa nhà khác, định nhanh chóng trốn thoát.
Nhưng không ngờ, phía sau có một bóng người đáng sợ vút qua như hình với bóng, đuổi theo hắn ta với tốc độ nhanh hơn gấp vạn lần, nhanh chóng thu hẹp khoảng cách giữa hai người!
“Cái quái gì vậy, khó khăn lắm mới đợi được Long Lăng Vân ở một mình, sao bên cạnh cô ta lại có một gã đáng sợ như vậy? Đúng là ma quỷ!”
Sau khi nhảy qua mấy mái nhà nữa, dường như hắn ta biết mình không thể chạy thoát nên phanh gấp đột ngột, còn muốn tiếp tục giơ súng phóng tên lửa lên bắn vào Diệp Hi Hòa.
Nhưng tốc độ của Diệp Hi Hòa quá nhanh, giống như sấm sét, tới trước mặt, nắm cổ hắn ta, lạnh lùng nhấc hắn ta lên!
Điều này càng khiến người đàn ông dùng súng phóng tên lửa kinh ngạc hơn!
Ngoài sở trường bắn đạn tầm xa, hắn còn là cao thủ đứng thứ 364 trên Ngân Bảng, bảng xếp hạng những cường giả quốc tế, một Đại Tông Sư 1 sao thực thụ!
Kết quả vừa gặp mặt đã bị thanh niên Đại Hạ đáng sợ này tóm được, không có chút sức lực phản kháng?
“Ai sai mày đến tấn công sư tỷ tao?”
Diệp Hi Hòa biết mục tiêu của người này là Long Lăng Vân, nhưng vì hắn đi theo, đến hắn cũng muốn
ném bom, nhất định phải trừng phạt!
“Người Đại Hạ, thả anh ta ra!”
Đột nhiên, lúc này, phía sau nóc toàn nhà có hai bóng người đằng đằng sát khí đi ra.
Khí tức của hai người này rõ ràng mạnh hơn người đàn ông cầm súng phóng tên hoả rất nhiều. Trong đó có một kẻ cao to lực lưỡng, hoành tráng, toàn thân cơ bắp vạm vỡ, tràn đầy sức mạnh.
Người còn lại trông giống người Ân Độ, bên trên quận một chiếc khăn, bên dưới là một chiếc váy xòe, chân để trần, làn da toàn thân màu dồng.
Hai kẻ này lần lượt là Kurt, cao thủ Thái Đấu 2 sao, xếp thứ 271 trên Ngân Bảng! Kẻ còn lại là Dujean, cao thủ Thái Đấu 3 sao, xếp thứ 266 trên Ngân Bảng!
“Kurt, Dujean, mau cứu tao với! Tên này là quái vật Đại Hạ!”
Người đàn ông dùng súng tên lửa vội vàng cầu cứu.
“Barney, bọn tao đã thấy rồi, mày đúng là phế vật!”
Kurt nói một câu khinh thường, sau đó hắn ta tung quả đấm thép to như cái bát về phía với Diệp Hi Hòa: “Thanh niên, thả Barney ra, để tao làm đối thủ của mày!”
Diệp Hi Hòa dùng chân đá Barney một cái khiến hai chân hắn ta bê bết máu sau đó ném xuống đất.
Barney chỉ còn lại một nửa cơ thể, ngã xuống đất, gào khóc la hét như một con lợn bị giết thịt.
Đồng tử của Kurt và Dujean co lại, Kurt tức giận nói: “Hay cho một con khỉ da vàng không biết trời cao đất dày là gì, có phải mày không thường tao không? Tiếp chiêu!!”
Hắn ta đánh một cú pháo quyền hung hãn về phía Diệp Hi Hòa!
Nơi nào nó đi qua, kình khí gào thét, thậm chí thổi không khí thành chân không!
Tuy nhiên, ngay khi cú đấm này giáng xuống trước mặt Diệp Hi Hòa đã bị hắn xòe năm ngón tay ra và túm lây.
Không ổn rồi!
Kurt kinh hãi, biết sắp xảy ra chuyện, người đàn ông Đại Hạ nhìn như bình thường này lại có thực lực phi thường!
Hắn ta muốn rút lui, nhưng đã Diệp Hi Hòa đánh một chưởng và biến nắm đấm của hắn ta thành sương máu!
Sau đó, Diệp Hi Hòa lại đá một cái, làm vỡ bàng quang của Kurt, cơn đau khiến Kurt muốn đến gặp tổ tiên mười tám đời của mình!
Sau khi được Diệp Hi Hòa buồng ra, hắn ta một tay che háng, điên cuồng nhảy dựng lên, chỉ cảm thấy thà chết đi còn hơn, cảm giác này thật sự không phải là thứ mà con người có thể chịu đựng!
sở dĩ Diệp Hi Hòa nhẫn nhịn không đánh tên này ra bã là vì hắn muốn đợi Long Lăng Vân tới, có thể tra hỏi!
Bụp bụp bụp!
Lúc này, Dujean nhìn thấy Diệp Hi Hòa dùng một chân đá phế Kurt, vẻ mặt gã không còn bình tĩnh được nữa.
“Allah tại thượng, Phật tổ phù hộ, Giêsu Kitô, rốt cuộc mày là thứ quái quỷ gì vậy?”
Gã sợ hãi lùi lại hai bước, nhìn Diệp Hi Hòa với ánh mắt cảnh giác.
Diệp Hi Hòa tát một cách khồng khách khí khiến hắn ta ngã nhào xuống đất.
Một cao thủ ba sao như hắn ta, ngay cả tư cách giao thủ với Diệp Hi Hòa cũng không có, nửa khuôn mặt toàn là máu và thịt, da rách thịt nát!
Đúng lúc này, Diệp Hi Hòa nghe được phía sau có tiếng bước chân truyền đến, quay đầu lại liền nhìn thây Long Lăng Vân đi tới.
Trên sân thượng của tòa nhà cao, vị sư tỷ này mặc một chiếc váy trắng tung bay trong gió, để lộ cặp đùi trắng như tuyết và đôi chân thon đẹp, giống như Cửu Thiên Huyền Nữ giáng thế, xinh đẹp mê người.
“Sư tỷ, những người này dều là nhắm vào tỷ, giao cho tỷ.” Diệp Hi Hòa bình tĩnh nói.
Ánh mắt Long Lăng Vân trầm xuống, đột nhiên ngẩng đầu: “Sư đệ, cẩn thận!!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK