Chương 37: Mười tỷ tiền bồi thường
Hức!!!
Không ai có thể tưởng tượng được Thái Đấu 1 sao như Takeshi Shimizu lại bị Diệp Hi Hoà xé sống ngay khi vừa đối mặt cái chết cứ gọi là vô cùng thảm thiết!
Không khí kinh hoàng bao trùm, tất cả người Nhật Bản dều sợ hãi lui ra phía sau, ngay cả sắc mặt của Takeshi Yamayuki kia cũng tái nhợt, tràn đầy vẻ không thể tin nổi!
Thực lực của Takeshi Shimizu không chênh lệch nhiều so với ông ta, cho dù ông ta có mạnh, cũng không mạnh hơn bao nhiêu.
Hiện tại, Takeshi Shimizu vốn đang khoẻ mạnh trước mặt Diệp Hi Hòa, lại cứ như vậy không chịu nổi một chiêu? Còn bị xé xác là cái quỷ gì?
“Người Đại Hạ vần còn là ma bệnh sao?”
Diệp Hi Hòa hùng hổ đi về phía Kato Taka và Takeshi Yamayuki.
Kato Taka sắp bị dọa bay mất hồn, vội vàng nói với Takeshi Yamayuki: “Takeshi Yamayuki, nhanh lên, mau ngăn cản hắn! Tôi đi gọi viện binh! Nhất định phải ngăn hắn lại!”
Mặc dù trong lòng Takeshi Yamayuki không nắm chắc, nhưng vần hung hăng nắm chặt thanh Tachi, nhìn chằm chằm Diệp Hi Hòa nói: “Này người kia, tôi không thể không nói, cậu rất mạnh!”
“Nhưng hôm nay cậu muốn hoành hành làm loạn trong tại hội thương mại Nhật Bản, cũng không phải dễ dàng như vậy đâu!”
“Takeshi Yamayuki tôi đây chắc chắn sẽ lấy mạng cậu bằng thanh kiếm này!”
Nói xong, Takeshi Yamayuki tức sùi bọt mép, bỗng nhiên lấy một viên thuốc từ trong túi tiền của mình ra rồi bỏ vào trong miệng!
“Ha ha ha, viên thuốc quỷ này chính là do sư phụ Shigeo Tokuda của tôi ban cho!”
“Nó có thể khiến thực lực của tôi tạm thời tăng lên một cái cảnh giới nhỏ, trở thành Thái Đẩu 2 sao mà tôi tha thiết ước mơ!”
“Đương nhiên cũng sẽ có tác dụng phụ, sẽ khiến cho căn cơ của tôi bị hao tổn, tương đương với việc cưỡng ép thiêu đốt sinh mệnh!”
“Nhưng chỉ cần có thể giết cậu, vậy là đủ rồi!”
“Tôi, Takeshi Yamayuki, hôm nay sẽ cho cậu biết, võ sĩ của Nhật Bản chúng tôi không thể chịu nhục!”
Ỷ vào việc sau khi mình nuốt quỷ thuốc, khí kình dâng trào, cảnh giới tăng lên, sự tự tin của Takeshi Yamayuki được tăng cường rất nhiều, thanh Tachi nắm trong tay càng mơ hồ rung động, như thế nó đang run rẩy đế đáp lại chủ nhân!
“Tên khốn kia, tới đi!!! Tôi Takeshi Yamayuki…”
Bốp!
Diệp Hi Hòa không chờ ông ta nói xong, một cái tát đã bay tới đập ông ta thành một đống máu’
Vớ va vớ vẩn, dựa vào cắn thuốc vậy mà cũng tăng lên được một cảnh giới nhỏ, không bằng đớp c*t đê!
“Má ơi!!!”
Kato Taka tận mắt thấy cảnh tượng này, đã bị dọa cho co quắp trên mặt (Tất, sau khi kịp phản ứng lại đã tè ra quần từ bao giờ, vắt chân lên cổ định chạy trốn.
Cuối cùng ông ta cũng đã biết mình đã quá khinh thường Diệp Hi Hoà, cũng không nên chứa chấp một tai hoạ như Vương Nguyên Bảo, đây có khác gì dần lửa đến người mình đâu!
“Muốn chạy à?”
Diệp Hi Hòa lạnh lùng nhìn Kato Taka, bàn tay to cách không lao tới.
Nhưng đúng lúc này, đột nhiên có hai phi tiêu bay tới bắn vào mắt hắn!
Diệp Hi Hòa trở tay bắt lấy hai cái phi tiêu này.
Khi hắn quay đầu nhìn lại, thì chỉ thấy một người mặc quần áo bó, buộc xà cạp, hành động mau lẹ, bóng người trở tay nắm lấy kiếm ninja, lặng yên xuất hiện, ngồi xổm ở bên trên mái hiên nhìn chòng chọc vào hắn.
Hai cái phi tiêu vừa rồi đúng là do kẻ này bắn ra!
“Oguri Shun, nhanh, nhanh cứu tôi!!”
Lúc này Kato Taka đã hoàn toàn co quắp trên mặt đất, mặc dù bàn tay to vừa rồi của Diệp Hi Hoà không vồ nát ông ta, nhưng lại nắm lấy hai chân ông ta, giờ phút này nó đã máu thịt be bét, không nói cũng biết có bao nhiêu thê thảm.
“Genin đế quốc Nhật Bản Oguri Shun, không nhục sứ mệnh!”
Oguri Shun bồng nhiên chuyến sang cắn kiếm ninja, đôi tay di chuyển ném ra mấy thanh kiếm trong tay đánh úp về phía Diệp Hi Hòa.
Diệp Hi Hòa không nhịn được trở tay ném hai phi tiêu qua đó, tốc độ kia có thế so với tia chớp sao băng, nhanh hơn cả hàng triệu lần so với Genin Oguri Shun này!
Cho nên Oguri Shun khồng kịp phản ứng, trên trán đã tuôn ra một đóa hoa máu, óc bắn tung tóe, sau đó cả người lãn xuống từ mái hiên, cái chết coi như là vừa gọn gàng mà linh hoạt.
Diệp Hi Hòa lại một lần nữa cất bước về phía Kato Taka.
“Không… Đừng…”
Giờ phút này, thân dưới của Kato Taka hoàn toàn khồng còn gì, ông ta chỉ chống đỡ nửa cơ thế liều mạng lùi về phía sau, Diệp Hi Hòa dùng một tay túm lấy ông ta từ dưới đất lên!
“Hức hức, thiếu gia nhà họ Diệp, đừng! Đừng giết tôi!!”
Vị này đường đường là phó hội trưởng của hội
thương mại Nhật Bản, vậy mà lại sợ đến phát khóc, nước mũi nước mắt hồn độn nói: “Chuyện của ba năm trước đây không liên quan gì đến tôi! Đó là quyết định của ngài hội trưởng, bảo chúng tôi chiếm sản nghiệp của gia tộc ngài, tôi chỉ là người chấp hành cấp cao, tôi…”
“Vương Nguyên Bảo ở đâu?”
Diệp Hi Hòa lạnh lùng hỏi.
“Ông ta đang ở bên trong! Còn có người nhà của ông ta nữa, ông ta sợ ngài tìm tới cửa nên mới chạy trốn tới nơi này, Diệp thiếu gia, nể tình chúng ta bây giờ đã gác lại chiến tranh, là bạn bè quốc tế, xin ngài tha cho tồi một mạng đi…”
“Bạn bè quốc tế?”
Diệp Hi Hòa lạnh lùng cười một tiếng: “Đại Hạ bao dung bốn biển, bạn bè tới thì có rượu ngon, nhưng nếu có sói tới thì nghênh đón nó chỉ có súng săn thồi! Hội trưởng của ông là loại nào?”
“Đúng rồi… Ngài hội trưởng không có ở đây!”
Kato Taka khóc nói: “Ngày ấy giao hội thương mại cho tôi, còn bản thân thì đi làm những chuyện khác…”
Diệp Hi Hoà nghe ông ta nói vậy thì híp mắt, lạnh lùng nói: “Món nợ của kẻ này, tôi sẽ đích thân thanh toán! Hiện tại đến ông, có hai chuyện!”
Hắn duỗi hai ngón tay ra nói với Kato Taka: “Một, trong thời gian ngắn nhất, phun ra tất cả sản nghiệp mà người Nhật Bản các ông đã từng chiếm đoạt của
nhà họ Diệp tôi, một lần nữa trả về dưới tên Diệp Hi Hòa của tôi, cũng bồi thường nhà họ Diệp tôi mười tỷ!1′
“Thứ hai, tất cả những chuyện kinh doanh bấn thỉu mà các ông đã làm ở Đại Hạ, dọn dẹp sạch sẽ cho tôi, cũng cảnh cáo những người phía trên ông, biết điều mà suy nghĩ cho phải phép, hoặc là cút ra khỏi Đại Hạ cho tôi, vĩnh viền không được xâm phạm!”
“Nếu không thì đừng trách Diệp Hi Hòa tôi dưới cơn nóng giận giết tới Nhật Bản của các ông, đi thẳng đến Kyoto làm thịt Thiên Hoàng của các ông, tiêu diệt bọn giặc Oa trộm cướp chết giầm các người!”
Kato Taka há hốc mồm, cảm giác Diệp Hi Hòa càng nói càng cuồng vọng, bất cứ một câu nào trong ba câu này bị truyền đi đều gây ra địa chấn quốc tế!
Không nói đến chuyện phun ra những thứ người Nhật Bản đã chiếm, thế này đã không thực tế lắm fôi, mà đồng thời còn phải bồi thường mười tỷ?
Toàn bộ sản nghiệp năm đó của nhà họ Diệp cộng lại cũng không đến mười tỷ mà!
Thứ hai, hiện tại Nhật Bản đã thẩm thấu đến từng đỊa phương của Đại Hạ, âm thầm làm một số hoạt động kinh doanh mờ ám, giống như kiếu buôn bán ma tuý chẳng hạn, làm sao có thể nói dọn dẹp là dọn dẹp ngay được, chẳng phải tương đương với tự tay cắt đứt con đường kiếm tiền hay sao?
Cuối cùng, chỉ bằng một người là hắn, vậy mà
cũng dám buông lời muốn làm thịt Thiên Hoàng, vong quốc diệt chủng, chuyện này quá ngạo mạn rồi phải không?
Hắn cho rằng mình là ai, chẳng lẽ hắn thật sự cho rằng trong đế quốc Nhật Bản không có ai sao?
Thế nhưng cho dù trong lòng Kato Taka có những bất mãn này, nhưng hiện tại lại không dám ho he thế lộ ra mặt, chỉ có thể ngượng ngùng nói: “Vâng! Tôi sẽ làm theo! Cậu Diệp, ngài cứ yên tâm, tôi sẽ truyền đạt lên phía trên!”
“Nhớ kỹ, ông chỉ có thời gian một ngày đế truyền đạt những yêu cầu này của tôi, quá hạn tôi sẽ thu thêm tiền lãi!”
Nói rồi, Diệp Hi Hòa thản chiêm găm một châm vào trong cơ thể Kato Taka.
Bắt đầu từ giây phút này, sinh mệnh của Kato Taka cũng đã bắt đầu đếm ngược!
Sau đó, Diệp Hi Hòa đi tới phòng hiệp hội thương mại, nhưng những gì nhìn thấy bên trong lại làm cho hắn giật nảy cả mình!
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK