Chương 21: Không đánh đã khai
Nhà họ Diệp!!!
Lâm Trường Dần vồ cùng bất ngờ khi nghe xong lời của Diệp Hi Hòa.
Thảo nào từ nãy ông ấy cứ thấy Diệp Hi Hòa quen mắt, ra là thiếu gia của nhà họ Diệp ngày xưa.
Nhưng chẳng phải theo tin đồn, hắn đã chết rồi sao, không có người nào trong nhà họ Diệp sống sót trong thảm kịch đó cả!
Lâm Trường Dần đang định nói gì đó thì bên ngoài vang lên tiếng quát lạnh lùng: “Tên tàn dư họ Diệp kia, Diệp Hi Hòa, cút ra đây chịu chết đi!”
Mọi người nhà họ Lâm sợ hãi nhìn ra, chỉ thấy ngoại trừ Tống cung phụng, các cao thủ cấp Tông sư khác của nhà họ Lâm dều bị ném vào, dáng vẻ rũ rượi hộc máu trồng vô cùng nhếch nhác.
Đám tay chân, gia nhân của nhà họ Lâm cũng bị võ cồng kinh khủng đánh bay tứ tung, có người ngã đến gãy xương đứt gân, còn có người đã chết thảm, nằm la liệt dưới đất.
“Hắc… Hắc Bạch Vô Thường!!”
Mọi người nhà họ Lâm nhận ra đám hung thủ xông vào chính là hai cánh tay đắc lực của La Diêm Thiên thuộc Diêm Vương Điện, Hắc Bạch Vô Thường!
Trong đó, Bạch Vô Thường mặc áo trắng, Hắc Vô Thường mặc đồ den, cả hai dều là người tàn nhẫn, thực lực thuộc Tông sư 8 sao!
“Sao người của Diêm Vương Điện lại đến đây còn kêu đích danh tên nhóc này nữa chú?”
Cả nhóm người nhà Lâm nhìn Diệp Hi Hòa với ánh mắt kỳ quái.
Tuy nhiên, mặc dù Hắc Bạch Vô Thường đến vì Diệp Hi Hòa, nhưng hành động của bọn chúng quá vô lễ rồi, về danh vọng, nhà họ Lâm cũng không kém Diêm Vương Điện là bao, day coi như công khai giết người à?
“Lý nào lại như vậy người của La Diêm Thiên dám lộng hành đến thế sao? Anh bạn yên tâm, có tôi Lâm Trường Dần ở đây chúng không thể làm hại một sợi tóc nào của cậu, tôi sẽ ra ngoài xem thử!”
Dù chưa rõ tình hình, Lâm Trường Dần vẫn quyết định bảo vệ Diệp Hi Hòa, ông ấy nhờ Lâm Chỉ Huyên dìu lấy, lê lết ra khỏi giường rồi đi thẳng ra ngoài.
Vẻ mặt Diệp Hi Hòa trở nên xám xịt, sát khí bốc lên dữ dội hơn, hắn vừa mới sắp hỏi ra manh mối năm xưa thì bị người đến quấy rối, Diêm Vương Điện này đúng là tự tìm đường chết!
Bên ngoài, Hắc Bạch Vô Thường vứt bay hai cao thủ 7 sao còn lại của nhà họ Lâm, rồi ngạo nghễ bước tới.
Hơn 30 tinh binh của Diêm Vương Điện đi theo sau bọn họ, kẻ nào cũng bày ra vẻ mặt dữ dằn, tràn ngập sát khí!
“Hắc Bạch Vô Thường, các người dám lộng hành như vậy, nhà họ Lâm là nơi các người tung
hoành sao?!”
Lâm Trường Dần vừa bước ra đã quở trách Hắc Bạch Vô Thường.
Bọn họ cũng khá bất ngờ khi nhìn thấy ông ấy.
Theo tin đồn, gia chủ nhà họ Lâm đã bệnh nặng, tuổi thọ ngắn ngủi, sao vẫn có thể đứng dậy được?
“Lâm Trường Dần, ông bớt lải nhải đi! Chúng tồi biết tên tàn dư nhà họ Diệp ở nhà các người, ông giao hắn ra đây, hôm nay Diêm Vương Điện sẽ tha cho cả nhà ông, bằng khồng sẽ giết hết không tha, đừng tưởng nhà các ông đủ tư cách đối đầu với Diêm Vương Điện chúng tôi!”
Bạch Vô Thường khinh thường nói.
Lâm Trường Dần tức giận: “Bạch Vồ Thường, dưng có nói khoác, dám hỗn láo trong nhà tôi, tôi sẽ cho các người một đi không trở lại!”
“Ha ha ha, Lâm Trường Dần, ông già sắp chết này, ông nghĩ tôi cho ông mặt mũi sao? Chết đi!”
Bạch Vô Thường nói xong cũng không thèm khách khí với Lâm Trường Dần, nhấc chân phóng tới tung một quyền giết chết ông ấy!
Con ngươi của Lâm Trường Dần co rút, nhưng ngay cả vào lúc này, ồng ấy cũng khồng tránh né hay cầu xin, vì Diệp Hi Hòa là ân nhân cứu mạng của mình, ông ấy nhất định không thế nào giao nộp ân nhân!
Ngay trong khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc,
“Ầm”!
Cú đấm hung tợn của Bạch Vô Thường đập mạnh vào nắm đấm của người khác, bị đẩy ngược trở lại!
Người đỡ trước mặt Lâm Trường Dần cũng lùi lại hai bước, mới khống chế được khí huyết cuộn trào!
“Ông… ông hai!”
Lâm Chỉ Huyên không khỏi thốt lên khi nhận ra bóng người đột nhiên xuất hiện, đó chính là chỗ dựa thực sự của gia tộc nhà họ Lâm, ồng hai nhà họ Lâm – Lâm Ngọc Sơn!
Dù nhà họ Lâm có vài cao thủ cấp Tông sư nhưng người mạnh nhất vẩn là Lâm Ngọc Sơn!
Nhưng trước đó Lâm Ngọc Sơn đang bế quan, lúc này cảm nhận được khí tức sát khí trong tộc mới phải ra đây.
“Hắc Bạch Vô Thường, các người to gan quá rồi, chỉ dựa vào các người cũng dám lộng hành ở nhà họ Lâm chúng tồi à?”
Ông ta lạnh lùng nhìn chằm chằm vào bọn họ, trên người toát ra luông khí thế đáng sợ.
“Lâm Ngọc Sơn, không ngờ hôm nay ông già như ông cũng xuất hiện fôi, được lắm! Các người muốn liều chết bảo vệ tên tàn dư nhà họ Diệp sao? Vậy đừng trách tay chúng tôi tàn nhẫn!”
Bạch Vô Thường cười khẩy, cùng Hắc Vô Thường lao tới tấn công Lâm Ngọc Sơn.
Hai người đều là Tông sư 8 sao, thân thủ hồ trợ cho nhau, không ngừng đánh ra những chiêu hiểm ác không có kẽ hở nào!
Tuy Lâm Ngọc Sơn là cao thủ bậc nhất nhà họ Lâm nhưng cũng chỉ là Tông sư 8 sao, vần chưa đạt đến 9 sao.
Một mình ông ta đối chọi hai tên 8 sao đã tốn sức, huống chi đối phương phối hợp ăn ý với nhau, sức mạnh càng tăng lên vùn vụt.
Chẳng mấy chốc, một tiếng “Rầm” vang lên, Lâm Ngọc Sơn bị Hắc Vô Thường đá bay ra ngoài, thảm thương rơi xuống đất, trong miệng phun ra từng mảnh nhỏ nội tạng.
“Ông hai!!”
Lâm Chỉ Huyên thấy vậy thì hét lên, vội vã chạy đến chồ ông ta, còn các thành viên khác của nhà họ Lâm thì tuyệt vọng, cảm thấy mọi người sắp không xong rồi!
Hóa ra ngay cả ồng hai cũng khồng đấu lại Hắc Bạch Vô Thường…
Xem ra lần này La Diêm Thiên thật sự đã ra lệnh giết sạch nhà họ Lâm fôi, bọn họ còn đáng sợ hơn so với truyền thuyết!
Lúc này, có người nhớ lại lời cảnh báo lúc đầu của Lâm Văn Hải, Diệp Hi Hòa đúng là tai họa, chọc giận người không nên dây vào, liên lụy đến cả nhà họ Lâm!
“Chỉ có mồi thế thôi sao, nhà họ Lâm?!”
Bạch Vô Thường cười nhạt: “Tôi cứ tưởng gia tộc mạnh nhất huyền thoại ra sao, nào ngờ cũng chỉ là lũ gà vịt! Thảo nào năm đó lúc diệt trừ nhà họ Diệp mà các người cũng không dám nhúng tay giờ còn che chở tên tàn dư nhà họ Diệp, tôi sẽ đưa cả nhà các người lên thiên đường!”
Bạch Vô Thường ra tay, lần này nhắm thẳng Lâm Chỉ Huyên và Lâm Ngọc Sơn, hắn ta muốn diệt sạch bọn họ!
Nhưng ngay lúc Lâm Chỉ Huyên sắp trở thành xác chết thảm thương, bỗng nhiên có một bàn tay to lớn đến mức khó tin từ trên trời giáng xuống, đánh nát Bạch Vô Thường thành bãi máu!
Tốc độ quá nhanh, khiến tất cả mọi người không kịp phản ứng, cho đến khi cơn mưa máu của Bạch Vô Thường rơi xuống, mọi người mới kinh ngạc quay đầu, nhìn thấy Diệp Hi Hòa lạnh lùng bước ra.
“Đúng như dự đoán, Diêm Vương Điện thật sự tham gia vào chuyện diệt trừ gia tộc tôi năm đó, các người không danh đã khai rồi sao?”
“Diệp… Diệp Hi Hòa!!!”
Lâm Chỉ Huyên căng thẳng đến run rấy, vui mừng khôn xiết!
Còn Lâm Trường Dần và Lâm Ngọc Sơn thì hơi ngơ ngác.
Đặc biệt là Lâm Ngọc Sơn, dưới sự tấn công mạnh mẽ kết hợp của Hắc Bạch Vô Thường, ông ta đã bị thương nặng, vậy mà thiếu gia nhà họ Diệp chỉ
một cái tát đã đập Bạch Vô Thường tan nát ư?
Thực lực của hắn kinh khủng đến mức nào vậy?
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK