Chương 23: Đến chết cũng phải bảo vệ bí mật
Diệp Hi Hòa nghe thấy lời này cũng không quay đầu lại.
Tiếng gió vun vút truyền đến từ phía sau, tiếp đó một cú đấm nặng nề đập thẳng vào huyệt đạo sau gáy hắn!
“Răng rắc” một tiếng, hắn vẫn bình an vô sự, nhưng cánh tay kia vỡ vụn, cả cánh tay bay thành vũng máu!
“Mẹ nó!”
Phía sau vang lên tiếng thét đau đớn, bóng người kia nghiến răng lùi lại, vừa ôm cánh tay cụt vừa chảy mồ hôi lạnh đầm đìa.
Diệp Hi Hòa quay đầu nhìn với vẻ mặt lạnh lùng, bồng thấy có hai ông lão ở phía sau mình, người đầu còn già hơn người sau, ông lão trông già hơn đang ôm cánh tay cụt khóc lóc thảm thiết.
Sau lưng họ còn hơn mười người khác, giờ đây bọn họ cũng nhìn Diệp Hi Hòa với vẻ mặt kinh hãi!
“Tên nghiệp chướng này! Bây giờ tôi mới hiếu tại sao Cao Viễn Vượng và Hách Kinh Phong lại chết dưới tay tên này, đúng là có chút thực lực, đại Tông sư 1 sao như tôi cũng không thể phá vỡ phòng thủ của hắn!”
Ông lão ôm cánh tay cụt giận dữ nói, vội vã lấy thuốc từ túi ra nuốt xuống, lúc này mới cầm được
máu, giảm đi sự đau đớn nơi cánh tay bị đứt.
Diệp Hi Hòa nghe ông nhắc đến Cao Viễn Vượng và Hách Kinh Phong, biết đây vẫn là bọn Quỷ Y Mồn, bọn họ vẫn không học được bài học nào, tự đến tìm đường chết.
“Quỷ Y Môn, xem ra các người thật sự coi lời tôi là gió thoảng qua tai nhỉ? Tôi cho các ngươi cơ hội sửa sai, các người lại cố tình tự tìm đường chết à?”
Diệp Hi Hòa lạnh lùng nói.
“Nghiệp chướng! Đừng quá ngông cuồng!! Mày giết người của Quỷ Y Môn, còn muốn cướp mất bảo tàng thuốc của bọn tao à, mơ đi! Có tao ở đây, mày đừng hòng…”
Bốp!
Chưa dứt lời, Diệp Hi Hòa đã tát ông thành một vũng máu.
Õng lão kia ít tuổi hơn ở bên cạnh và mười mấy dồ đệ Quỷ Y Mồn run lên bần bật, sợ đến mức suýt chút hồn lìa khỏi xác!
Đùa à, day là thái thượng trưởng lão mà!
Trong Quỷ Y Môn, người thuộc cảnh giới đại Tông sư có võ công mạnh hơn cả chưởng môn, vậy mà cũng bị tát chết chỉ bằng một cái tay ư?!
“Mẹ nó, đã bảo đừng tới mà ông cứ tới! Đồ già cỗi hoa mắt, Diệp thiếu là người ông có thể chọc giận à? Chết dang đời!”
Ông lão kia ít tuổi hơn chửi rủa vào không trung,
ra vẻ đại nghĩa.
Diệp Hi Hòa tiến lại gần ông ta.
Rầm!
Ông lão ít tuổi đột nhiên quỳ xuống trước mặt Diệp Hi Hòa: “Diệp thiếu! Chuyện này không liên quan tới tôi! Là lão khốn kiếp kia… còn tên chưởng môn ngốc nghếch kia, bắt chúng tôi lại đây giải quyết ngài, trong lòng tôi không hề muốn vậy, bởi vì thực lực tôi chỉ hơn Hách Kinh Phong một chút, ông ta còn không phải đối thủ của ngài, huống hồ tôi…”
Diệp Hi Hòa giơ tay, túm lấy cổ ông già: “ông là ai?”
“Tôi… tôi là đại trưởng lão ô Diệp của Quỷ Y Môn!”
ô Diệp run rẩy đáp.
“ô Diệp, ông cảm thấy trò vặt vãnh của mình có thể lừa được tôi à?”
Diệp Hi Hòa nói với giọng điệu u ám
“Không!!! Diệp thiếu, tôi tuyệt đối không hề nói dối!! Tôi thật sự khồng đồng ý chuyện chưởng môn muốn trả thù ngài, Quỷ Y Môn chúng tôi có mắt không tròng chọc giận đến ngài đã tự nhận lấy hậu quả, làm sao còn dám không biết điều nữa chứ? Nhưng tôi cũng hết cách trước mệnh lệnh của chưởng môn, tôi thật sự cũng chỉ bất đắc dĩ mà thôi…”
Diệp Hi Hòa nở nụ cười lạnh lùng.
ra vẻ đại nghĩa.
Diệp Hi Hòa tiến lại gần ông ta.
Rầm!
Ông lão ít tuổi đột nhiên quỳ xuống trước mặt Diệp Hi Hòa: “Diệp thiếu! Chuyện này không liên quan tới tôi! Là lão khốn kiếp kia… còn tên chưởng môn ngốc nghếch kia, bắt chúng tôi lại đây giải quyết ngài, trong lòng tôi không hề muốn vậy, bởi vì thực lực tôi chỉ hơn Hách Kinh Phong một chút, ông ta còn không phải đối thủ của ngài, huống hồ tôi…”
Diệp Hi Hòa giơ tay, túm lấy cổ ông già: “ông là ai?”
“Tôi… tôi là đại trưởng lão ô Diệp của Quỷ Y Môn!”
ô Diệp run rẩy đáp.
“ô Diệp, ông cảm thấy trò vặt vãnh của mình có thể lừa được tôi à?”
Diệp Hi Hòa nói với giọng điệu u ám
“Không!!! Diệp thiếu, tôi tuyệt đối không hề nói dối!! Tôi thật sự khồng đồng ý chuyện chưởng môn muốn trả thù ngài, Quỷ Y Môn chúng tôi có mắt không tròng chọc giận đến ngài đã tự nhận lấy hậu quả, làm sao còn dám không biết điều nữa chứ? Nhưng tôi cũng hết cách trước mệnh lệnh của chưởng môn, tôi thật sự cũng chỉ bất đắc dĩ mà thôi…”
Diệp Hi Hòa nở nụ cười lạnh lùng.
Dù không biết ô Diệp thật sự nghĩ thế nào, nhưng ông ta trông có vẻ khá thông minh!
“Vậy có nghĩa là, ông sẽ nghe lời tôi, ngoan ngoãn giao nộp kho thuốc của các người à?” Diệp Hi Hòa híp mắt hỏi.
“Đúng vậy! Phải như thế từ lâu fôi, nhưng tiếng nói của tôi không có trọng lượng, còn chưởng môn thì…”
“Không sao, sớm muộn gì tiếng nói của ông cũng sẽ có trọng lượng thôi.”
Diệp Hi Hòa thả ô Diệp xuống, rạch một đường chân khí lên lòng bàn tay ông.
‘Vê đánh chết chưởng môn của ông bằng bàn tay này.”
Diệp Hi Hòa vồ cùng bình tĩnh nói: “Sau đó ông lên làm chưởng môn, giao nộp toàn bộ thuốc quý, bảo bối của môn phái cho tôi ở Tân Hải, không được chậm trễ, nghe rõ chưa?”
Mắt ô Diệp trợn trừng mắt: “Diệp thiếu, ngài không đùa chú? Bảo tôi đi giết chưởng môn ư?”
“Không dám giấu giếm ngài, thật ra tôi chỉ là Tông sư 7 sao, còn chưởng môn lại là Tông sư 9 sao, tôi…”
“Tôi đã nói rồi, với đường chân khí tôi để lại, đánh chết ông ta sẽ khồng tốn sức, cũng chỉ như tát chết con muồi vậy thôi. Dĩ nhiên, nếu ông không xuống tay được thì đường chân khí cũng sẽ phản phệ vào ông, dù sao ông cũng chỉ là con ruồi thôi.”
ô Diệp câm nín!
Một lúc lâu sau, ông ta mới khô khốc nuốt nước bọt, gật đầu: “Được! Diệp thiếu, tôi biết rồi, tõi sẽ làm theo lời ngài!”
Thật ra, với tư cách đại trưởng lão Quỷ Y Môn, khoảng cách đến vị trí chưởng môn chỉ còn một bước, sao ông ta lại không thèm muốn chức vị đó chứ?
Nếu lợi dụng cơ hội này đánh chết chưởng môn đoạt vị, đó cũng chính là điều ông ta mơ ước!
“Diệp thiếu, vậy… vậy tôi đi thực hiện đây!”
“Cút ngay đi.”
“Vâng!!!”
ô Diệp lập tức cuống quít dần theo mười mấy tay chân thân tín rời (Ti.
Cùng lúc đó.
Tại Diêm Vương Điện.
La Diêm Thiên, cũng là Diêm La Vương đang ngồi trên ghế đẩu trong đại sảnh, hưởng thụ sự phục vụ của những người đẹp.
Hai gã khổng lồ người nước ngoài đang đứng phía sau anh ta, một tên đầu trọc có vành tai rộng, thân hình lông lá, đó chính là Đầu Trâu, một trong hai cao thủ cấp cao của Diêm Vương Điện ngoài Hắc Bạch Vô Thường.
Còn gã kia mặt dài như lừa, giống như cái xỏ giày, chính là Mặt Ngựa đáng sợ.
Hai tên any2 dù có ngoại hình xấu xí, nhưng võ cồng cực mạnh, thậm chí sức chiến đấu còn vượt Hắc Bạch Vô Thường, có thể sánh ngang Tông sư 9 sao!
“Mẹ nó, mày làm tao khó chịu rồi đấy, đã bảo cn63 thận một chút rồi mà không chịu nhớ kỹ!”
La Diêm Thiên bất ngờ đá bay một người đẹp bán khỏa thân trước mặt, cô gái lập tức gãy vài xương sườn, phun ra máu tươi, nhưng vần cố bò dậy van xin tha mạng.
Đầu Trâu bẻ cổ bước tới, dùng bàn tay to như quạt nâng cô gái lên rồi dùng nắm đấm đập nát xác cô.
Gã ta còn cười hớn hở, giơ nắm đấm dam máu lên, thè lưỡi liếm, thậm chí còn rất hưng phấn.
Các cô gái còn lại dưới thân La Diêm Thiên sợ đến run lên, chỉ biết cố gắng phục vụ anh ta hơn!
“Nói mới nhớ, Hắc Bạch Vô Thường đi lâu thế, sao còn chưa quay lại? Hiệu suất làm việc của bọn chúng chưa bao giờ thấp đến thế…”
La Diêm Thiên đang thắc mắc thì điện thoại reo lên.
Anh ta nhấc máy, bên trong vang lên giọng nói khiến hắn rợn tóc gáy:
“La Diêm Thiên, con trai của ông chủ chúng tôi chết rồi!!!”
“Bị giết ở nhà họ Lâm, do tên tàn dư nhà họ Diệp
làm đấy!”
“Hơn nữa Hắc Bạch Vô Thường của anh cũng cũng bị hắn giết rồi!”
“Có lẽ hắn đang tới tìm anh đấy!”
“Ông chủ dặn anh chuẩn bị sớm, bằng mọi giá lần này phải tiêu diệt hắn triệt để!”
“Nếu khồng làm được, ít nhất cũng phải bảo vệ bí mật ba năm trước!”
“Nếu khồng thì trời sập đất sụp, mọi người đều biến mất, anh có hiểu khônq hả?”
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK