Chương 27: Vườn không nhà trống
Tên Diệp Hi Hòa này chắc chắn là ma quỷ!!
Ngài Cát dám thề rằng, Diệp Hi Hòa là người đáng sợ nhất mà ông ta từng gặp từ trước tới nay.
Những thủ đoạn mà hắn sử dụng thật sự quá vô lý fôi.
Việc động một tí là có thể đập người khác thành từng làn sương máu đỏ thầm đã khiến người ta thật khó mà giải thích được, còn cái bóng rìu được triệu hồi tới đó lại là thứ quỷ quái gì!!
Õng ta lập tức nhanh chân bỏ chạy, người quản gia kia cũng muốn chạy nhưng hai chân đều mềm nhũn, ngã quỵ xuống đất, không bò dậy nồi, sợ tới mức khóc lóc tru lên gào thét.
“Người Đại Hạ, du rồi!”
Marcus bỗng ôm vợ mình bước ra ngoài với vẻ mặt khinh thường: “ở trước mặt “binh đoàn Ác Lang” của chúng tôi, còn không đến lượt cậu kiêu ngạo phách lối đâu!”
“Các người ra tay đi! Đế ông chủ Vương biết tiền bạc của ông ta mấy năm này không hề lãng phí!”
“OK, tiền hắn đi gặp Thượng Đế!”
Sau lưng Marcus và Cecily có hơn năm mươi người đàn ông nước ngoài cao lớn vác đầy súng ống.
Mặc dù binh đoàn Ác Lang chỉ là một nhóm lính đánh thuê cấp D bình thường ở nước ngoài, nhưng bọn họ được trang bị vũ khí rất đầy đủ.
Đặc biệt bọn họ còn được một đại gia giàu có như Vương Nguyên Bảo ủng hộ, trở thành quân đội riêng của ông ta thì gần như là muốn gì có nấy!
Lúc này những người đàn ông nước ngoài này dều để lộ ra vũ khí của mình, họ thật sự hoa hoè loè loẹt gì cũng có, bao gồm cả máy chữ Chicago bị cấm trên toàn thế giới vì lực sát thương của nó, lựu đạn bi thép, súng phun lửa có chứa hydro sunfua, máy phóng lựu đạn, thậm chí là khẩu Gatling M134 với tốc độ bắn kinh hoàng trong bộ phim điện ảnh Kẻ Hủy Diệt, đúng là đầy đủ tất cả mọi thứ!
Đám người đàn ông ngoại quốc cao lớn này nhắm thẳng số vũ khí nóng siêu mạnh đó vào Diệp Hi Hòa, trong tích tắc vô số viên đạn được bắn ra, cùng với đó là lựu đạn, thậm chí còn có cả bom lửa!
Mắt thường cũng có thể thấy tất cả những vũ khí nóng bao phủ quanh Diệp Hi Hòa, dưới tình huống này đừng nói đến một con người, cho dù là ma thú cổ xưa sống lại cũng ăn đủ.
Giữa đám hỏa lực dày đặc, ngài Cát đã bỏ chạy ra xa cũng không khỏi dừng bước lại, ông ta cũng ôm một tia hy vọng cho rằng binh đoàn Ác Lang cuối cùng cũng có thế giết chết được Diệp Hi Hòa.
Nhưng trận hỏa lực kia bắn phá một lúc lâu đến mức lửa hừng hực bùng cháy dữ dội, Diệp Hi Hòa lại được chân khí bảo vệ thân thế trong ánh lửa, không hề bị thương chút nào mà bước ra ngoài.
“Chết tiệt!!! Đúng là không phải là người mà, anh ta là ma quỷ!!!”
Khi nhìn thấy cảnh này những người đàn ông nước ngoài cao lớn kia không dám tiếp tục bắn phá điên cuồng nữa, mọi người vội vàng vứt bỏ vũ khí, muốn bỏ chạy thật nhanh.
Nhưng Diệp Hi Hòa như bóng với hình nâng bàn tay to lớn lên vỗ qua đó, đập đám người ngoại quốc này thành một làn sương máu ngay tại chỗ, toàn bộ chết hết không chừa lại một ai!=.
“Má ơi!!!”
Ngài Cát nhìn thấy cảnh này trực tiếp ngã ngồi ra đất, khóc không ra nước mắt, cả người không ngừng run rẩy.
Mà tên quản gia cũng bắt đầu tiểu ra máu…
“Người Đại Hạ, quả nhiên có gì đó, chắc chắn trên người anh ta có pháp bảo thần kỳ trong truyền thuyết!”
Góc nhìn của Marcus không giống những người khác, anh ta không cho rằng Diệp Hi Hòa có thế mạnh tới mức dao kiếm không chém được, mức độ khủng bố này mà ở nước ngoài thì khồng biết người luyện võ đạt đến mức độ nào mới có thể đạt được!
Cho nên anh ta cũng giống như Diêu Thiên Hào, đều tin chắc rằng trên người Diệp Hi Hòa có bảo vật thần kỳ nào đó, nếu như có thể cướp được bảo vật thần kỳ này về tay mình thì binh đoàn Ác Lang của anh ta sẽ không chỉ là cấp D hèn mạt nữa rồi!
“Người Đại Hạ kia, đi chết đi!!!”
Marcus tức giận gầm lên một tiếng, sát khí
mạnh mẽ ‘âm ‘âm bùng phát ra bên ngoài, anh ta hung hăng tung một cú đấm Ác Lang đ’ây hung tàn về phía Diệp Hi Hòa.
Cú đấm này của anh ta trước đây đo được có thể lên đến 3000 pound, ngay cả nhà vô địch quyền anh Tyson trong đám người thường ở trước mặt anh ta cũng chỉ là thằng nhóc con nhãi nhép thôi!
Nhưng khi một quyền đáng sợ này này vừa vung đến trước mặt Diệp Hi Hòa thì đã bị hắn giơ tay lên bắt được!
Diệp Hi Hòa bình tĩnh siết nhẹ, khiến cho sát khí xung quanh nắm đấm của Marcus biến thành máu tươi, sau đó hắn lại nâng tay đập Marcus tan nát thành từng mảnh!
Đoàng! Đoàng!
Bồng nhiên, ngay vào lúc này, hai viên đạn đặc thù bắn về phía Diệp Hi Hòa, nhắm thẳng vào ngay giữa trán và trái tim anh.
Diệp Hi Hòa đưa tay lên bắt lấy viên đạn hướng về phía giữa trán, còn viên đạn bay về phía trái tim lại bị chân khí đánh bật ra ngoài trở lại!
Người vừa nổ súng là Cecily!
Cô ta vô cùng khiếp sợ khi nhìn thấy viên đạn của mình không thể bắn chết được Diệp Hi Hòa. Đạn của cô ta không phải là loại đạn bình thường, mà là loại đạn Đum-đum nổi tiếng lừng lẫy quốc tế.
Đạn Đum-đum xuất hiện vào năm 1897, được sản xuất tại xưởng vũ khí Đum-đum g’ân Calcutta
nước Ân, còn được mệnh danh là “viên đạn bắn người lập tức biến dạng”.
Đúng như tên gọi, nó có khả năng xuyên thủng cơ thế rất cao, lực sát thương cũng vô cùng mạnh mẽ, khi bắn vào bên trong cơ thể mục tiêu sẽ bung nhỏ gây ra những vết thương vồ cùng nghiêm trọng, sau đó sẽ phát nổ gây ra tổn thương tâm lý cực kỳ lớn cho binh lính, vì vậy từ lâu nó đã bị cấm sử dụng trong các cuộc chiến tranh quốc tế.
Không ngờ, vậy mà Cecily lại có được loại đạn này, hơn nữa kỹ năng bắn súng của cô ta vô cùng chính xác, không trượt phát nào.
Nhưng mà dù cho có vậy đi chăng nữa thì cồ ta cũng không thể phá vỡ được lớp phòng ngự của Diệp Hi Hòa.
Khi thấy cõ ta nhanh tay nhấc súng lên bắn thêm mâỳviên đạn Đum-đum nữa, bàn tay to lớn đó của Diệp Hi Hòa vươn ra bắt lấy người phụ nữ tóc vàng mắt xanh lại, siết chặt cồ ta trong tay.
Trong lúc hoảng hốt Cecily cũng cảm nhận được sự sợ hãi tột độ, vội vàng nói: “Người Đại Hạ, đừng giết tôi!”
“Tôi là Celily, là nữ thần bắn súng đôi trong giới lính đánh thuê quốc tế!”
“Ngoại trừ bắn súng chuẩn, tồi cũng rất giỏi giúp đàn ồng bắn, xin anh tha cho tôi!”
“Tôi tình nguyện đầu hàng anh, dâng hiến toàn bộ thân thế này cho anh, đế anh tận hưởng khoái cảm
cực hạn của đàn ông…”
Cô ta vừa nói vừa cố gắng xé áo của mình, để lộ bộ ngực sữa đầy đặn trắng như tuyết bên trong.
Bốp!
Diệp Hi Hòa không thèm nói lời vô nghĩa mà đập nát cô ta thành một làn sương máu. Đến lúc này binh đoàn Ác Lang cũng đã bị Diệp Hi Hòa tiêu diệt hết, trên mảnh đất trống trong trang viên chỉ còn lại tên quản gia và ngài Cát.
Không đúng! Tên quản gia kia cũng đã chết từ lâu, là bị dọa chết tươi tại chỗ, kỹ năng giết người cuồng loạn của Diệp Hi Hòa không phải là thứ mà người thường như ông ta có thể thừa nhận nổi, chết cũng coi như là một sự giải thoát cho ông ta!
Mà ngài Cát lúc này cũng đã tiếu ra máu, cả người run rẩy nhìn Diệp Hi Hòa đi về phía mình, vốn dĩ ông ta còn muốn lùi lại nhưng cũng đã kiệt sức rồi…
“Vương Nguyên Bảo đang ở đâu?”
Diệp Hi Hòa vụt một cái, đi đến trước mặt ngài Cát hỏi.
“Tôi… Tôi không biết!”
Ngài Cát sợ hãi lắc đầu, không còn dáng vẻ kiêu ngạo cáo mượn oai hùm như lúc nãy: “Trước khi cậu đến đây ông chủ của chúng tôi đã rời đi rồi, ông ta còn dần cả gia đình đi theo, chỉ đế lại tôi ở lại trang viên này thay ông ta xử lý cậu…”
“Đi rồi à?”
Diệp Hi Hòa tức giận!
Không ngờ Vương Nguyên Bảo lại xảo quyệt như vậy biết mình sẽ tìm đến đây nên chỉ để lại một trang viên vườn không nhà trống sao?
“Đúng vậy! Trước khi đi ông ta cũng không hề nói gì với tôi, ồng chủ của chúng tôi trước giờ dều cấn thận và đa nghi như vậy tôi cũng không còn cách nào khác! Diệp thiếu, cậu hãy tha cho tôi đi, tôi không có ý đối địch với cậu…”
Bốp!
Diệp Hi Hòa không chờ ông ta nói xong đã một tay đập ông ta thành một làn sương máu, sau đó lại xồng vào bên trong trang viên, cẩn thận tìm kiếm từng ngóc ngách, từng căn phòng, nhưng quả thật không phát hiện được tung tích của Vương Nguyên Bảo hay bất kỳ người nhà nào của ông ta.
Vương Nguyệt Bảo đáng chết, ông cho rằng hòa thượng chạy được thì miếu cũng có thể chạy được hay sao?
Sát khí xung quanh người Diệp Hi Hòa càng tăng thêm, hắn thề cho dù có phải đào Tân Hải sâu ba thước, cũng phải tìm cho ra được Vương Nguyên Bảo, kẻ đứng sau huỷ diệt nhà họ Diệp này!
Nhưng đúng lúc này, hắn đột nhiên nhận được một cuộc gọi, sắc mặt lập tức thay đổi!
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK