• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 33: Lăng trì
Vào thời khắc mấu chốt Lý Nhất Đao bỗng rống to, kêu gào thảm thiết!
“Hửm?”
Diệp Hi Hòa dừng tay.
Thật ra bản thân Diệp Hi Hòa cũng không muốn để Lý Nhất Đao chết một cách đơn giản như vậy hắn chỉ định ra đòn khiến ồng ta liệt nửa người mà thồi, dù sao thì hắn vẫn còn chuyện cần hỏi ông ta!
“Diệp Hi Hòa, mày… Mày đừng có làm càn!”
Mồ hôi lạnh trên người Lý Nhất Đao chảy ròng ròng, cảm giác như ông ta vừa đi vòng cửa địa ngục!
“Lý Nhất Đao tao không đơn giản như mày nghĩ đâu, tao có thể bị mày tay không chèn ép, nhưng thứ tao học là đao pháp! Nếu đủ bản lĩnh thì hãy để tao cầm đao, chúng ta cùng chém giết bằng đao thật kiếm thật, tao không tin là không thể làm thịt được thứ tạp chủng như mày!”
Lý Nhất Đao nói bằng giọng hung tợn.
“Ồ.”
Diệp Hi Hòa cười khinh miệt, đúng là cặn bã, chết đến đít rồi vần còn tự viện cớ cho bản thân, còn dám không phục. Với chút thực lực cỏn con của ông ta, dù có cho ông ta cơ hội thêm trăm triệu lần cũng chỉ là kẻ cặn bã yếu đuối nhất trong đám cặn bã!
“Õng nói đúng, tôi không nên để ông được chết dề dàng như vậy. Mau rút đao ra đi, đế tôi xem đao
thật kiếm thật của ông!
Lý Nhất Đao hung ác thầm nghĩ dù gì Diệp Hi Hòa vẫn còn trẻ, hắn ngông cuồng ngạo mạn, đây chính là cơ hội để ông ta thở dốc. Quả không hổ là tên não tàn bị thù hận che mờ hai mắt!
“Chờ đi!”
Lý Nhất Đao hét lớn, sau đó ông ta bỗng lao về phía sảnh chiêu đai, rút thanh đao của mình ra.
Đây cũng là cây đao mà ông ta thường mang theo bên mình, chẳng qua nay là sinh nhật, để lộ hung khí không được hay lắm nên mới <5ặt nó bên ngoài.
Bây giờ có đao trong tay rồi, cả thiên hạ như là sân chơi của mình, ông ta cảm thấy mình có thể chiến thắng!
"Diệp Hi Hòa, sai lầm lớn nhất cuộc đời này của mày chính là để tao cầm được cây đao này!”
Sau khi quay lại, Lý Nhất Đao tự tin hơn gấp bội, ông ta cười khẩy: "Thanh đao này là do sư phụ tao truyền lại, nó được chế tạo bằng sắt thiên thạch, chém sắt như chém bùn, chuyên để giết mấy loại chó má như mày, mày chết đi cho tao!”
Lý Nhất Đao rống lên một tiếng, sau đó liều mình lao về phía Diệp Hi Hòa!
Qua hơi thở của ông ta, Diệp Hi Hòa có thể đoán được rằng ông ta chưa đạt tới cấp Thái Đấu, cùng lắm cũng chỉ ở mức đĩnh của Đại Tông Sư chín sao mà thôi!
Xem ra ba năm nay ông ta cũng không có tiến bộ gì nhiều, ngồi yên ở một vị trí fôi nên khống muốn tiến thêm bước nào nữa!
"Bách Hoa Đao Pháp!”
Lý Nhất Đao nhanh chóng lao tới, đồng thời, đao hoa quay cuồng lật qua lật lại, sát khí phun trào, đao khí càn quét.
"Cút!”
Diệp Hi Hòa đập nát đao hoa kia chỉ bằng một đòn, sau đó hắn túm cổ Lý Nhất Đao, còn tiện đà giật lấy đao từ tay ông ta.
Sát khí trên người Lý Nhất Đao bỗng biến mất, ông ta không tin được là mình bị tước vũ khí, không những thế, ông ta đã dùng hết sức đế ra đòn, tung chiêu hiểm nhất mà vần không thể gây ảnh hưởng gì tới Diệp Hi Hòa!
Ngược lại, ồng ta chỉ như con gà để mặc Diệp Hi Hòa chơi đùa!
"Lý Nhất Đao, nói thật đi, ba năm trước ông có nhìn thấy nhân vật lớn đứng trên đám người Vương Nguyên Bảo kia không? ông cũng nhìn thấy chiếc hộp vuồng cổ xưa được đào lên từ nhà họ Diệp của tồi đúng không?"
Diệp Hi Hòa nhìn chằm chằm Lý Nhất Đao.
"Không… Không! Tao không biết!!”
Cơ thể Lý Nhất Đao lạnh toát: "Lúc ấy tao chỉ lo giết người, tao không tham gia vào chuyện tìm hộp
vuông. Đúng là Vương Nguyên Bảo đã báo tin với tao, mày… Hoá ra mày đã điều tra được từ chỗ hắn…”
Nghe thấy lời này sắc mặt Diệp Hi Hòa dần trở nên lạnh lùng, nói vậy là ông ta không thể cung cấp thêm chút manh mối nào nữa?
Diệp Hi Hòa nâng Lý Nhất Đao lên cao, sau đó hỏi Trương cầm Dao phía sau: "Cầm Dao, em muốn xử lý người này thế nào?”
Mà lúc này Trương cầm Dao cũng vừa hạ hết hơn hai trăm tên thuộc hạ của Khô Lâu Đường, mồ hôi thơm đầm dìa, thở hổn hến vì kiệt sức.
"Tuỳ anh! Với loại người này thì… Tôi sợ bẩn tay!”
Mặc dù cô ấy hận Lý Nhất Đao, nhưng cũng biết Diệp Hi Hòa cũng căm ghét Lý Nhất Đao chẳng kém!
Vậy nên cô ấy nguyện ý giao ông ta cho Diệp Hi Hòa xử lý, cũng không khác biệt gì mấy!
"Diệp Hi Hòa, buồng tha cho tôi đi! Từ nay về sau tôi nguyện làm con chó chạy theo chân cậu, thật đấy, còn nữa, những món đồ quý tôi có, tiền tài, phụ nữ, tồi sẽ tặng hết cho cầu. Chỉ cầu xin cậu chừa cho tôi con đường sống…”
"Ông không xứng!”
Diệp Hi Hòa thẳng tay ném Lý Nhất Đao xuống đất, rồi sau đó cầm chặt thanh đao sắt thiên thạch kia, chĩa thẳng vào Lý Nhất Đao trên đất và điên cuồng chém. Trong phút chốc, da thịt Lý Nhất Đao tung bay, máu tươi bắn tung toé!
"A!!!!”
Có chết Lý Nhất Đao cũng không dám ngờ là mình lại có kết cục bi thảm như vậy, ông ta còn thảm hơn những người bị Diệp Hi Hòa xử trước đó, bởi vì Diệp Hi Hòa muốn lãng trì ông ta tới chết!
Trong phút chốc, cổ tay Diệp Hi Hòa cứ nâng lên rồi hạ xuống, chém liên tiếp những ba nghìn sáu trăm đao, biến Lý Nhất Đao từ sống sờ sờ thành một bộ xương khô, nhưng ồng ta vần chưa tắt thở!
Trương ơâm Dao ở đằng sau kinh hãi khi thấy Diệp Hi Hòa hung hãn như vậy.
Nhưng cô âỳ cũng biết là Diệp Hi Hòa đang muốn trút giận giúp cồ ấy nên cũng rất cảm động!
Người bạn cùng bàn cũ, ý trung nhân của cô âỳ giờ thật sự mạnh đến mức thái quá thế này ư?
"Sư phụ cứu con!!!"
Cuối cùng, khi Lý Nhất Đao bị chém đến mức chỉ còn bộ xương trắng đục, ông ta hô một cách tuyệt vọng!
Vào lúc này, một luồng khí cường đại quét khắp sảnh tiếp khách, bóng hình lão giả đáng sợ bất ngờ xuất hiện, người nọ phẫn nộ hét lên với Diệp Hi Hòa: "Tên điên kia, mau dừng tay!”
Khoảnh khắc lão giả kia xuất hiện, Trương cầm Dao có cảm giác hít thở không thông, sắc mặt cũng tái nhợt!
Cao thủ cấp Thái Đấu!
Quả nhiên, đây chính là định hải thần châm thực thụ của Khô Lâu Đường – sư phụ Lý Nhất Đao!
Lão giả bước vào giữa chiến trường, khi nhìn đồ đệ mình biến thành bộ xương khô, trái tim lão ta như rỉ máu!
Phải biết là mấy năm nay lão ta sống ở Khô Lâu Đường, trên danh nghĩa là sát thủ tối thượng, nhưng Lý Nhất Đao luôn phục vụ lão ta rất tốt!
Lão ta thích chơi đùa với các cô gái trẻ, vậy nên thỉnh thoảng Lý Nhất Đao lại bắt một số trinh nữ trẻ tuổi tới để lão ta chà đạp!
Một đồ đệ tốt như vậy thì đi đâu tìm được đây?
Vừa nãy là do lão ta bận hưởng thụ nên tới muộn, cuối cùng lại phải tận mắt chứng kiến cảnh đồ đệ chết thảm!
"Súc sinh, mày dám giết người của Huyết Đao Môn, đồ đệ Đổng Thiên Đao này, mày phải dền mạng!”
Hơi thở của Đổng Thiên Đao càng lúc càng trở nên dữ tợn, lão ta rút thanh đao sắt thiên thạch cỡ lớn ra rồi nhắm thẳng về phía Diệp Hi Hòa!
Hơi thở của người đạt cấp Thái Đấu khiến người ta kinh hãi đến lạ, mà Diệp Hi Hòa chỉ vung một cái tát đã đủ khiến ông ta nổ tung!
Máu tươi nhỏ xuống tạo thành âm thanh tí ta tí tách, thanh kiếm thiên thạch rơi xuống đất, mà Đổng Thiên Đao cũng không rõ mình chết thế nào!
Ve phần Trương cầm Dao, cái miệng nhỏ hồng hào gợi cảm biến thành hình chữ "0” chỉ biết nhìn Diệp Hi Hòa bằng ánh mắt không thế tin nổi.
Khoảnh khắc ấy, đầu óc Trương cầm Dao như dừng hoạt động, hoàn toàn không biết nên phản ứng thế nào.
Cao thủ cấp Thái Đấu cứ vậy mà… Chết ư?
Lão ra ra oai, tung chiêu hiểm vô cùng quyết đoán nhưng kết quả là còn chưa chạm tới mặt Diệp Hi Hòa đã chết rồi?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK