Chương 32: Xuống hỏi Diêm Vương đi
Vèo vèo!
Sau khi giọng nói lạnh nhạt thờ ơ ấy chạm tới màng nhĩ của tất cả mọi người, ai nấy cũng đồng loạt nhìn về phía cánh cửa lớn bằng ánh mắt không dám tin, thấy hai bóng người một nam một nữ sải bước đi vào!
Nhiều người trong số họ đứng bật dậy khỏi ghế, sợ hãi lùi về sau!
Đó… Chẳng lẽ đó chính là thiếu gia của nhà họ Diệp – kẻ chặn thần giết thần, chặn Phật giết Phật trong truyền thuyết chăng?
Thật không may, mới vừa nãy thôi họ còn nghĩ Diệp Hi Hòa không dám chọc tới Khô Lâu Đường, kết quả hắn lại dám xồng thẳng tới đây vào dịp mừng thọ của Lý Nhất Đao?
Hơn nữa lại còn xuống tay bằng một cái chuông lớn, muốn lấy mạng người luôn ư?
Mà nhìn Lý Nhất Đao lại chật vật đến dang thương, thậm chí còn kéo con trai trốn dưới gầm bàn mới tránh (Tược đòn trí mạng!
Rầm!
Đột nhiên, dường như Lý Nhất Đao cũng biết hành động của mình gây ảnh hưởng tới hình tượng nên tung một quyền, khiến mặt bàn nổ tung. Sau đó ông ta đứng dậy, nhìn Diệp Hi Hòa bằng ánh mắt căm tức!
Đứa con trai được ông ta che chở và mười mấy vị hương chủ kia cũng mau chóng bò dậy ai nấy cũng nghiến răng trừng mắt lườm Diệp Hi Hòa!
“Diệp Hi Hòa, cái gan chó của mày cũng lớn thật đấy dám mò tới tiệc mừng thọ của tao để giương oai?”
Lý Nhất Đao nói với nét mặt hung tợn, sau đó lại chuyển sự chú ý sang Trương cầm Dao bên cạnh Diệp Hi Hòa: “Còn cả thứ tiện nhân nhà cồ nữa, bây giờ cô cũng cùng một giuộc với tên dư nghiệt nhà họ Diệp này sao? Ba năm trước cô từng phạm phải một sai lầm lớn, giờ lại muốn chôn cùng cậu ta?”
“Lý Nhất Đao!”
Trương cầm Dao nói với ánh mắt lạnh băng: “Ba năm trước, ông lợi dụng việc nhặt xác và lập bia mộ nhà họ Diệp đế giết cha tôi, hại mẹ tôi, còn định lăng mạ tôi!”
“Tồi da muốn tìm ông để tính món nợ này từ lâu lắm rồi, hôm nay tôi tới đây với Diệp Hi Hòa là để chặt cái đầu chó của ông, đem hiến dâng cho linh hồn cha mẹ tôi trên trời!”
“Hả? Ha ha ha ha!”
Nghe thấy những lời này, Lý Nhất Đao tỏ vẻ như thể nghe thấy câu chuyện nực cười nhất trên thế giới!
“Chỉ là một con nhóc với năng lực chẳng đâu ra đâu, ấy vậy mà mồm mép cũng ra gì phết!”
“Tao vốn đang lo là hôm nay không có món quà sinh nhật nào vừa ý, thật không ngờ con nhỏ như mày
với cái tên dư nghiệt nhà họ Diệp lại tự mò tới tận cửa. Hay lắm, đợi tao giải quyết xong thằng nhóc kia rồi, tao sẽ thưởng thức mày!”
“Khuôn mặt nhỏ của mày đã khôi phục lại fôi, mày đang tỉ mỉ chuẩn bị vì tao ư? Ha ha ha!”
“Lý Nhất Đao.”
Diệp Hi Hòa nói với giọng lạnh tanh: “Ba năm trước, trong cuộc chiến nợ máu nhà họ Diệp của tôi chắc cũng có phần của ông nhỉ?”
“Tồi đối xử với mọi người bình đằng như nau, nếu ông chịu nói tất cả những chuyện ông biết ra, tôi sẽ đưa ông xuống gặp Diêm Vương sớm hơn chút!”
“Mẹ nó chứ, Diệp Hi Hòa, mày nghe rõ cho tao!”
Rồi đột nhiên, Lý Nhất Đao còn chưa kịp mở miệng thì cậu con trai bảo bối đứng bên cạnh ông ta đã há mồm trước!
Anh ta giơ một chân đá văng chiếc ghế dài trước mặt đi, sau đó chỉ tay thẳng mũi Diệp Hi Hòa: “Tao là Lý Hồng Ví của Khô Lâu Đường, mày chỉ là thứ dư nghiệt thối! Đừng có la lối kêu gào trước mặt cha tao —”
Phanh!
Lý Hồng Vĩ còn chưa dứt lời, anh ta đã nát người, máu thịt tứtung!
Cảnh tượng này khiến tất cả những người chứng kiến dều phải sợ run người, ai nấy cũng nhìn về phía Diệp Hi Hòa bằng ánh mắt kinh hãi, hoá ra cái gọi là
cảnh cáo thịt nát máu tan là sự thật!
Mà trái tim Lý Nhất Đao cũng run rẩy: “Hồng Vĩ!”
Sau đó ông ta lại nhìn chằm chằm vào Diệp Hi Hòa: “Những người không liên quan đi ra ngoài hết cho tồi!”
“Hôm nay là ân oán giữa Khô Lâu Đương tôi và nhà họ Diệp, tôi không muốn vạ lây cá trong chậu!”
Đám khách khứa tới dự tiệc mừng thọ của Lý Nhất Đao cũng biết đây không phải chỗ để bọn họ hóng hớt nên chỉ liếc nhìn Diệp Hi Hòa một cái rồi cuống quít lui ra ngoài.
Giờ này khắc này họ sợ tới mất mật, cũng biết tất cả những lời dồn đãi về Diệp Hi Hòa trong hai ngày nay là sự thật!
Diệp Hi Hòa nhìn những người kia lần lượt chuồn đi cũng khồng ngăn cản.
“Diệp Hi Hòa, nói thật, ban đầu tao vốn định sẽ tới nghĩa trang Diệp Thị trong hai ngày tới rồi dTch thân chém giết mày trước mặt tất cả các gia tộc thế lực ở Tân Hải! Như vậy vừa đế nâng cao uy tín của tao, vừa đế dọn sạch chướng ngại vật cho Khô Lâu Đường!”
“Nhưng thật không ngờ, mày lại chủ động tìm tới tận cửa, còn giết chết con trai tao. Đã vậy thì tao cũng không đợi được tới ngày mốt nữa, hôm nay tao sẽ thành toàn cho mày!”
Lý Nhất Đao vừa dứt lời, cánh cửa lớn đằng sau đại sảnh dần đóng lại!
Khoảng hơn năm trăm tên thuộc hạ của Khô Lâu Đường tràn ra từ khắp bốn phía, tay cầm hung khí, họ nhìn chằm chằm vào Diệp Hi Hòa và Trương cầm Dao như hổ rình mồi!
Ngay cả mười vị hương chủ kia cũng xoa tay rồi hầm hè đi tới!
Nhìn thấy đội hình này, Trương cầm Dao hơi căng thẳng.
Trương cầm Dao là Tông Sư bảy sao, cô ấy chưa đủ năng lực để bình tĩnh khi đối mặt với nhiều người như vậy. Hơn nữa, theo những gì cô ấy tìm hiểu được, ngoài Lý Nhất Đao thì trong mười vị hương chủ dưới trướng ông ta có hai người là Đại Tông Sư, những người còn lại cũng toàn Tồng Sư tám sao với chín sao!
Nhưng nếu đã đặt chân vào tới đây rồi thì Trương cầm Dao cũng chưa tính đến việc bình an vô sự trở về, cô ấy siết chặt hai tay thành nắm đấm, định vào sinh ra tử với Diệp Hi Hòa, cùng tiến cùng lùi!
“Giết!”
Khi hơn mười vị hương chủ kia hạ lệnh, năm trăm tên thuộc hạ đồng loạt lao tới hòng chém giết hai người. Hơn mười vị hương chủ cũng tới bao vây họ, dồn hết lực đế bắt Diệp Hi Hòa!
Nhưng đúng vào lúc này, một luồng sát khí đáng sợ bồng toả ra từ người Diệp Hi Hòa, một làn sóng không khí quét khắp hiện trường đã thổi bay một đám đông đang lao tới bao vây hắn, hai đến ba trăm người
bay tứ tung ra bốn phía fôi nổ tung, sau đó bốc hơi trong không khí!
“Giao mấy tên này cho em giải quyết, tồi đi bắt tặc bắt vương!”
Diệp Hi Hòa nói với Trương cầm Dao một câu rồi bước nhanh về phía trước.
Hai mắt Trương cầm Dao trợn tròn, cô ấy không dám tin là Diệp Hi Hòa chỉ ra chiêu một lần đã giết chết ba trăm người…
Nếu chỉ còn lại hơn hai trăm thì cô ấy không sợ, dù sao cô ấy cũng là Tông Sư, hoàn toàn dư khả năng giết mấy tên binh tôm tướng cua này!
Ngay giây tiếp theo, Trương cầm Dao khẽ kêu một tiếng rồi lao về phía hơn hai trăm người kia. Cô ấy xuất hiện như một Dạ La Sát thực thụ, nhanh chóng lấy mạng của đám người!
Lúc này, một hương chủ cấp Đại Tông Sư hai sao bỏ cuộc, lão ta né Diệp Hi Hòa rồi bay thẳng tới chồ Trương cầm Dao!
Trong mắt lão ta, Diệp Hi Hòa ngang tàn cuồng bạo tận trời cũng thôi đi, nhưng một người phụ nữ nhỏ bé như Trương cầm Dao thì có năng lực gì đế cáo mượn oai hùm ở đây?
Kết quả là lão ta vừa đi được nửa đường đã bị Diệp Hi Hòa ra tay khiến thịt nát xương tan!
Ngay sau đó, Diệp Hi Hòa lại giơ một chân lên tung cú đá, chân khí rít gào như tiếng gầm thét của rồng, chỉ một đòn đá bay hơn mười vị hương chủ,
giống như Điệp La Hán. Không một ai sống sót, tứ chi, máu thịt xác chết nội tạng nằm rải rác, nhuộm đỏ tất thảy!
“Mày—”
Bấy giờ Lý Nhất Đao mới thật sự sợ hãi!
Cái quỷ gì đây?
Mặc dù người bên ngoài có đồn rằng Diệp Hi Hòa thật sự đáng sợ, nhưng cũng không tới mức dị hợm vậy chứ?
Nếu đổi lại là người thường, ồng ta cũng có thể giết hại dề dàng như vậy, nhưng quan trọng là những người Diệp Hi Hòa vừa tát chết và đá chết dều là Tông Sư tám sao trở lên, thậm chí còn có hai người là Đại Tông Sư!
“Diệp Hi Hòa, mày… Mày… Mẹ nó chứ, chẳng lẽ mày là yêu nghiệt ư? Rốt cuộc mày đã học công pháp gì?”
Lý Nhất Đao lùi về sau, giờ phút này ông ta hít thở không thông nữa rồi.
“Muốn biết lắm à? Thế thì xuống hỏi Diêm Vương đi!”
Diệp Hi Hòa lại tiếp tục duỗi một bàn tay to với chân khí cuồn cuộn ra đánh ông ta từ trên không!
‘Dừng tay!!!
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK