Nhã Mĩ nói: Lương tiểu thư, tôi nghĩ cô hiểu lầm rồi!
Lương Bách Ny nói: Hiểu lầm? Cô ta quay sang An Đạt Văn: Tôi chỉ cảm thấy bản thân không đáng.
Vẻ mặt An Đạt Văn không thấy bất kỳ vẻ áy náy nào: Cô theo tôi cũng lâu rồi nhỉ?
Lương Bách Ny nói: Anh yên tâm, từ nay về sau tôi sẽ không đi theo anh nữa. Cô ta nói xong thì xoay người chuẩn bị lên xe, nhưng không ngờ Nhã Mĩ ở phía sau đột nhiên đánh vào gáy cô ta, Lương Bách Ny không rên lên nổi một tiếng nào. Thân thể mềm nhũn ngã xuống.
An Đạt Văn vội vàng vươn tay ra đỡ lấy cô ta, khó hiểu nói: Em làm gì thế?
Nhã Mĩ thở dài nói: Cứ như vậy để cô ta trở về, chuyện giữa em và anh chẳng phải là bại lộ tất cả ư? Cô ta nhẹ nhàng vuốt ve mặt An Đạt Văn: Anh đừng sợ, em sẽ không giết cô ta đâu, ít nhất hiện tại thì không, trước tiên mạng cô ta vào, đợi lát nữa bảo vệ tới thì không hay đâu.
An Đạt Văn ôm lấy Lương Bách Ny, bỗng nhiên bên ngoài có một tiếng vang rất nhỏ, hai mắt Nhã Mĩ nghiêm lại, thân hình bay lên không, vài bước đã tới chỗ phát ra tiếng, sau bụi cỏ một người đang vội vàng bỏ chạy ra ngoài, nhưng chưa được vài bước thì đã bị Nhã Mĩ một cước đá vào kheo chân, người nọ hét thảm một tiếng rồi ngẵ xuống.
Trương đại quan nhân lúc ban đầu còn tưởng rằng Lý Xương Kiệt đã bại lộ hành tung, nhưng nghe thấy giọng nói của người nọ mới nhận người nọ không ngờ là Lưu Minh. Thì ra thằng cha này đã sớm ẩn núp chung quanh biệt thự, thậm chí tới trước cả Trương Dương và Lý Xương Kiệt. Từ sau khi An Đạt Văn hiện thân, hắn đã không ngừng chụp ảnh, giữ lại làm chứng cớ. Đây là công tác của hắn, thằng cha này trên công tác cũng được cho là khá chuyên nghiệp. Nhìn thấy Lương Bách Ny bị Nhã Mĩ chế trụ, Lưu Minh lập tức cảm thấy chuyện này có chút không ổn, kích động phát ra tiếng, kết quả bị Nhã Mĩ phát hiện.
Lưu Minh vừa định kêu cứu thì Nhã Mĩ đã cầm một con dao ngắt dí vào cổ họng hắn rồi nói khẽ: Có tin tôi cắt đứt yết hầu của anh hay không.
Lưu Minh sợ đến nỗi há to miệng, nửa ngày vẫn chưa khép lại, Nhã Mĩ nhìn nhìn bốn phía, xác định không có ai khác, lúc này mới kéo Lưu Minh lên, dùng dao ép hắn đi vào trong biệt thự. Trương đại quan nhân toàn bộ quá trình đều bảo trì trầm mặc, căn cứ vào phán đoán của hắn, trong khoảng thời gian ngắn Lưu Minh và Lương Bách Ny sẽ không có nguy hiểm tới tính mạng, thân thủ của nữ nhân Nhật Bản Nhã Mĩ này không tồi, hắn cũng muốn nhìn xem giữa cô ta và An Đạt Văn rốt cuộc có âm mưu gì?
An Đạt Văn ôm Lương Bách Ny, Nhã Mĩ ép Lưu Minh vào trong biệt thự.
Trương đại quan nhân nhìn nhìn chỗ Lý Xương Kiệt ẩn thân, Lý Xương Kiệt lúc này cũng đang ngẩng đầu nhìn về phía chỗ hắn, hai người đều toát mồ hôi, Trương Dương ra hiệu cho Lý Xương Kiệt mau chóng rời đi, Lý Xương Kiệt thì lại vỗ vỗ ngực, ra hiệu tự bảo vệ mình thì tuyệt không có vấn đề.
Trương Dương nghe thấy trong phòng khách có động tĩnh, dọc theo vách tường di chuyển tới gần vị trí cửa sổ.
An Đạt Văn đặt Lương Bách Ny lên sa lông, Nhã Mĩ thì một cước đá Lưu Minh nga xuống đất, lạnh lùng nói: Anh là ai?
Lưu Minh cố nặn ra bộ dạng đáng thương: Tôi sống ở đây, nghe thấy các anh tranh cãi ầm ĩ, cho nên tới xem thế nào, không ngờ... Hắn nhìn nhìn đoản đao trong tay Nhã Mĩ.
An Đạt Văn cầm túi ảnh của hắn, lấy máy ảnh ra, tức giận nói: Đây là cái gì? Sau đó thì hung hăng ném máy ảnh xuống đất rồi giẫm nát. Hai tay tóm lấy cổ áo Lưu Minh, giận dữ hét: Anh đang theo dõi tôi?
Lưu Minh nói: Cái này đâu phải tại tôi, Vợ anh hoài nghi anh có tính nhân, cho nên mới nhờ tôi tìm chứng cớ, tôi... Nói còn chưa dứt lời thì An Đạt Văn đã tát cho hắn một cái, khiến Lưu Minh máu mũi túa ra.
Nhã Mĩ lật dao, dùng chuôi nện vào sau gáy Lưu Minh, động tác này cô ta làm rất thành thục, thoáng cái đã đập cho Lưu Minh ngất xỉu.
An Đạt Văn nhìn Lương Bách Ny rồi tức giận nói: Không ngờ cô ta theo dõi anh !
Nhã Mĩ nói: em đã nói với anh rồi, đừng có coi thường nữ nhân, anh vẫn cho rằng cô ta chỉ là một thiên kim tiểu thư tai không nghe được tới ngoài cửa sổ, nhưng không ngờ cô ta đã sớm phát hiện hành động dị thường của anh. Nữ nhân, đối với việc này luôn rất mẫn cảm.
An Đạt Văn nói: Hiện tại nên làm gì bây giờ? Trong lòng thầm thầm tính toán, nếu như Nhã Mĩ thực sự muốn trừ bỏ Lương Bách Ny, hắn nên trả lời như thế nào?
Nhã Mĩ nói: Giao họ cho em, phương pháp tốt nhất hiện tại chính là xóa sạch trí nhớ của vợ anh về chuyện tối nay, chuyện này không khó khăn lắm, về phần tên thám tử này thì giết đi, không thể lưu lại hậu hoạn.
An Đạt Văn gật đầu.
Trương đại quan nhân nghe đến đây thì không khỏi thầm kinh hãi, hai người này hiển nhiên đã có sát tâm với Lưu Minh, tuy rằng Lưu Minh cũng không phải là vĩ quang chính nhân gì, nhưng thằng cha này cũng không đáng chết! Nữ nhân Nhật Bản tên là kêu diện mạo tuy rằng thanh thuần, nhưng trong lòng thật sự là rất ác độc, cho dù so sánh với Hắc Quả Phụ cũng chẳng kém gì.
Trương đại quan nhân dọc theo vách tường leo lên trên, hắn ra hiệu cho Lý Xương Kiệt đang ẩn thân, Lý Xương Kiệt thấy rõ, Trương Dương đầu tiên là làm động tác nhảy tường, sau đó thì chỉ chỉ ra bên ngoài, tiếp theo Trương Dương chỉ chỉ vào ngực hắn, sau đó lại chỉ chỉ vào bên trong.
Lý Xương Kiệt lập tức hiểu ý, ý tứ của Trương Dương là muốn mình chế tạo động tĩnh dụ sự chú ý của người bên trong, để hắn nhân cơ hội cứu người, Lý Xương Kiệt gật đầu.
Nhã Mĩ khi quay lại thì cầm một thùng thuốc rất tinh xảo, cô ta mở ra lấy thuốc chích, khi đang chuẩn bị phối thuốc thì bỗng nhiên nghe thấy bên ngoài có một thanh âm vang lên.
An Đạt Văn và Nhã Mĩ liếc mắt nhìn nhau, hai người cùng nhau đi ra ngoài, liền thấy trong bụi cỏ đột nhiên một bóng đen bay ra, bóng đen đó không ngờ bay thẳng tắp lên không, sau đó thì ở không trung xoay quanh lướt ra ngoài Bá Đốn Hào Tước.
An Đạt Văn kinh hô: Còn có người nữa!
Nhã Mĩ nói: Anh trông chừng chúng, em đi theo tên đó. Cô ta bước nhanh đuổi theo, trong quá trình truy đuổi nhanh chóng từ bên hông lấy ra một khẩu súng lục, dùng tốc độ cực nhanh lắp ống hãm thanh, nhắm vào bóng đen đang càng bay càng xa bắn hai phát.
Lý Xương Kiệt đang ở trong không trung, căn bản không có chỗ tránh né, hai phát súng này đều bắn trúng ngực hắn, hắn cảm thấy ngực cứng lại, giống như bị người ta liên tục đánh trúng hai phát đấm, có nhịn đau điều khiển thiết bị bay, lướt tới chỗ đỗ xe bên ngoài.
An Đạt Văn vừa mới tiến vào cửa lớn của biệt thự thì đã bị người ta nện một quyền vào sau gáy, chiêu này là Trương đại quan nhân vừa học cái thực hành luôn, có điều luận về độ chuẩn và lực độ thì hơn xa nữ lang Nhật Bản Nhã Mĩ.
Trương Dương sau khi đánh ngất An Đạt Văn thì lấy chìa khóa ô tô của hắn, một tay kẹp Lưu Minh, tay kia bế thốc Lương Bách Ny lên, nhanh chóng chạy ra ngoài, Nhã Mĩ vẫn chưa về, Trương đại quan nhân trong thời gian ngắn nhất nhét hai người vào ghế sau ô tô, sau đó khởi động xe Land Rover màu trắng của An Đạt Văn phóng như điên ra ngoài.