May mà Tống Hoài Minh cũng không tiếp tục nói về đề tài này, lập tức cùng Trương Dương đi tới dưới lầu, là chủ nhân y không thể để vợ chồng Triệu Thiết Sinh cảm thấy mình chậm chạp.
Mặc dù là một vài việc nhỏ, nhưng từ những việc nhỏ đối xử với mọi người này có thể nhìn ra tấm lòng của Tống Hoài Minh, Triệu Thiết Sinh và Từ Lập Hoa vô cùng kính trọng vị thông gia này, buổi tối hôm đó hai nhà nói chuyện cũng rất hòa hợp, đến tám giờ, cả nhà Trương Dương đứng dậy cáo từ, thời gian của Tống Hoài Minh rất quý giá, họ cũng rất ngại làm phiền nhiều.
Vợ chồng Tống Hoài Minh đưa gia đình họ đến ngoài cửa, Triệu Thiết Sinh dù thế nào cũng không để cho họ tiễn nhiều, Tống Hoài Minh bảo con gái tiễn gia đình Trương Dương đến bãi đỗ xe.
Triệu Thiết Sinh và Từ Lập Hoa đi ở phía trước, Trương Dương và Sở Yên Nhiên theo ở phía sau, Sở Yên Nhiên chủ động nắm tay Trương Dương và nói: Tết năm nay bà ngoại em sẽ đến Đông Giang.
Trương Dương gật đầu, hắn nhẹ nhàng nói: Mấy ngày nay không có chuyện gì, anh nghĩ hay làchúng ta đi kinh thành một chuyến trước, kết hôn là chuyện lớn như thế này dù gì cũng phải cho cha nuôi mẹ nuôi của anh biết.
Sở Yên Nhiên nói: Được, vậy thì ngày mai chúng ta sẽ qua đó.
Sự việc trên đời luôn trùng hợp như vậy, khi họ rời đi, vừa vặn gặp hai vợ chồng bí thư chính pháp ủy của tỉnh Bình Hải Đinh Nguy Phong và Tiền Huệ Mẫn đi bộ trở về, Tiền Huệ Mẫn mới đầu cũng không nhận ra người đối diện đi tới chính là cha mẹ của Triệu Tĩnh, nhưng Đinh Nguy Phong nhìn thấy Trương Dương trước, sau đó y liền nhận ra vợ chồng Triệu Thiết Sinh, Đinh Nguy Phong rõ ràng do dự một chút, có điều y vẫn chủ động đi lên, cười nói: Đây không phải cha mẹ của Triệu Tĩnh sao?
Triệu Thiết Sinh và Từ Lập Hoa lúc này mới nhận ra vợ chồng Đinh Nguy Phong, mặt Triệu Thiết Sinh ngay lập tức liền sầm xuống, lần trước gặp mặt gia đình Đinh Nguy Phong bị y coi là sự sỉ nhục lớn, luôn không có gì thiện cảm đối với Đinh gia. Từ Lập Hoa chỉ là một người phụ nữ của gia đình, bà ấy cũng không biết ứng phó như thế nào với trường hợp như vậy, Trương Dương và Sở Yên Nhiên dắt tay đi ra phía trước, Trương Dương cười nói: Bí thư Đinh, cô Tiền, mọi người đi bộ à!
Tiền Huệ Mẫn bây giờ nhận ra rồi, không ngờ trùng hợp như vậy, lại gặp phải cha mẹ của Trương Dương, bà ấy luôn kiên quyết phản đối hôn sự của con mình và Triệu Tĩnh, có điều bà ấy phản đối dường như không tác dụng gì, bây giờ con mình đã cùng Triệu Tĩnh ngầm đăng ký kết hôn rồi, nói cách khác Đinh Triệu Dũng vàTriệu Tĩnh bây giờ đã là vợ chồng hợp pháp rồi, được pháp luật bảo vệ. Tiền Huệ Mẫn thầm trách móc vô số lần, nhưng bây giờ thái độ của chồng cũng có chút thay đổi, ngày càng nghiêng về hướng mặc kệ nó, đã đăng ký kết hôn rồi, không thể bảo họ ly hôn được đúng không?
Đinh Nguy Phong chủ động bắt chuyện với hai vợ chồng Triệu Thiết Sinh, nhưng người ta vẫn không để ý đến y, Đinh Nguy Phong chẳng khác gặp từ chối, nét mặt già nua không khỏi có chút nóng rần lên, may là Trương Dương ở đây, vợ chồng Đinh Nguy Phong không quen Sở Yên Nhiên, Trương Dương giới thiệu Sở Yên Nhiên cho họ, Đinh Nguy Phong cười nói: Yên Nhiên, lần trước cháu từ nước Mỹ trở về, chú đã muốn gặp mặt cháu, đáng tiếc luôn không có cơ hội, mấy ngày nữa chú mời cả nhà cháu đến ăn cơm.
Sở Yên Nhiên cười nói: Chú Đinh khách khí rồi, chúng cháu vàTriệu Dũng đều là bạn tốt, sau này tất cả mọi người là người một nhà, không cần khách khí.
Đinh Nguy Phong cười, ánh mắt nhìn Triệu Thiết Sinh, Triệu Thiết Sinh đã sớm xoay mặt đi rồi.
Từ Lập Hoa dù sao cũng nhớ con gái và Đinh Triệu Dũng bây giờ đã ngầm đăng ký kết hôn, bà ấy miễn cưỡng cười với Đinh Nguy Phong.
Đinh Nguy Phong nói: Anh, chị, chúng ta đã gặp nhau, đi vào nhà tôi ngồi chơi đi.
Triệu Thiết Sinh hừ một tiếng nói: Không dám, cánh cửa Đinh gia các anh rất cao, chúng tôi không trèo vào nổi! Y nói xong cúi đầu bỏ đi.
Đinh Nguy Phong bị bơ ở đó thật là khó xử, thật ra hôm nay Đinh Nguy Phong không có khuyết điểm gì, y chủ động chào hỏi vợ chồng Triệu Thiết Sinh, lại còn mời họ đi vào trong nhà ngồi chơi, tất cả điều này đều tỏ vẻ Đinh Nguy Phong bắt đầu nhượng bộ, cố gắng hoà hoãn quan hệ của hai nhà, đáng tiếc Triệu Thiết Sinh không hề cảm kích.
Gương mặt của Tiền Huệ Mẫn đã tức đến độ xanh mét, bà ta tiến lên kéo Đinh Nguy Phong, cố nén không nói ra những lời không tốt.
Từ Lập Hoa lần này xấu hổ rồi, bà ấy cười nói: Bí thư Đinh, ông đừng để ý, Lão Triệu nhà chúng tôi tính xấu vậy đó, xin lỗi ông! Bà vội vàng đuổi theo Triệu Thiết Sinh.
Trương Dương nhìn thấy sắc mặt của hai vợ chồng Đinh Nguy Phong, trong lòng vừa buồn cười vừa bực mình, từ tận đáy lòng hắn không muốn gặp hai vợ chồng Đinh Nguy Phong, nhưng suy nghĩ đến quan hệ của Triệu Tĩnh và cùng Đinh Triệu Dũng, cũng không thể khiến sự trở nên quá cứng nhắc, hắn cười nói: Chú Đinh, hôm nào có cơ hội cùng nhau ngồi uống nước đi, cháu nghĩ rằng hai nhà chúng ta có lẽ nên nói chuyện đàng hoàng.
Đinh Nguy Phong gật đầu.
Sau khi Trương Dương và Sở Yên Nhiên rời đi, Tiền Huệ Mẫn kéo Đinh Nguy Phong về, nhìn thấy Trương Dương đi xa rồi, bà ta tức đến độ véo một cái rõ đau vào tay Đinh Nguy Phong, trách móc : “Ông làm gì vậy hả? Ông không cần thể diện tôi còn cần đây.
Đinh Nguy Phong cười khổ nói: Nói cái gì vậy!
Tiền Huệ Mẫn tức giận nói: Ông cũng không bận tâm đến thân phận của mình, người khác cũng không để ý đến ông, mà ông còn có thể cười được.
Đinh Nguy Phong thở dài nói: Về nhà tính sau!
Sở Yên Nhiên tiễn gia đình Trương Dương đến bãi đỗ xe rồi mới lưu luyến từ biệt Trương Dương, lúc sắp chia tay, cô nhỏ giọng nói với Trương Dương: Em nhớ anh.
Trương đại quan nhẹ nhàng an ủi nói: Ngày mai chúng ta cùng đi kinh thành. Hắn nói thầm với Sở Yên Nhiên: Hay là, tối nay em để cửa sổ cho anh.
Sở Yên Nhiên mặt đỏ lên, nhỏ giọng nói: Anh cứ ở cùng bác trai bác gái đi, chúng ta có rất nhiều cơ hội ở cùng nhau.
Trương Dương xoa gương mặt xinh đẹp mềm mại của cô ấy, rồi mới lên xe ô tô.
Trương Dương dẫn cha mẹ trở lại biệt thự của Lương Thành Long cho hắn mượn, trên đường Triệu Tĩnh gọi điện thoại đến, hỏi buổi tối cha mẹ đang ở đâu, Trương Dương bảo cô ấy và cùng Đinh Triệu Dũng trực tiếp đi tới biệt thự.
Triệu Thiết Sinh vẫn đang hơi tức giận vi việc vừa rồi, y tức giận nói: Bảo nó tới làm gì? Vẫn chưa kết hôn, đã ở cùng một chỗ, còn ra thể thống gì?
Từ Lập Hoa thở dài nói: Lão Triệu, ông không thể bớt tranh cãi sao, chúng nó đều đã đăng ký kết hôn, về mặt pháp luật chính là vợ chồng hợp pháp.
Triệu Thiết Sinh tức giận nói: Vợ chồng hợp pháp cái gì? Đinh gia căn bản là không đồng ý, người ta xem thường chúng ta? Tôi không rõ, tại sao nhất định phải gả cho Đinh gia họ?
Trương Dương cười nói: Tôi thấy, chuyện này mọi người đều không quản nổi, mẹ con nói đúng, đăng ký kết hôn là đã trở thành vợ chồng hợp pháp, thật ra mới vừa rồi con thấy bí thư Đinh cũng có ý hoà hoãn quan hệ.
Triệu Thiết Sinh nói: Ông ta biết tốt bụng như vậy?
Trương Dương nói: Mặc kệ ông ta có động cơ gì, nhưng hai nhà chúng ta không thể luôn cứng nhắc như vậy đúng không? Chúng ta không sao cả, cho dùkhông qua lại cùng Đinh gia cũng không sao, Đinh Nguy Phong quan lớn đến mấy, chúng ta cũng không dựa vào ông ta ăn cơm, nhưng Tiểu Tĩnh không như vậy, nó và Đinh Triệu Dũng kết hôn, sớm muộn gì cũng phải đối mặt với Đinh gia, chú Triệu, mẹ, tận đáy lòng mọi người vẫn thương Tiểu Tĩnh, con có thể nhận ra, mọi người tức giận vẫn là bởi vì nghĩ rằng Tiểu Tĩnh chịu thiệt thòi.
Triệu Thiết Sinh trầm mặc hẳn đi, hai mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, y móc ra một bao thuốc lá, lại bị Từ Lập Hoa đoạt lấy, không muốn để cho y hút thuốc lá ở trong xe của Trương Dương.
Trương Dương nói: Không nói chuyện Đinh gia nữa, Triệu Dũng rất tốt, thật tâm với Tiểu Tĩnh, mặc kệ mọi người thấy thế nào, con nghĩ rằng Đinh Triệu Dũng đáng để Tiểu Tĩnh phó thác cả đời.
Từ Lập Hoa nói: Mẹ cũng không nói Triệu Dũng không tốt, nhưng. . .
Trương Dương nói: Con trước kia cũng rất tức giận, với thái độ mẹ Triệu Dũng, cũng không thể đem Tiểu Tĩnh gả đến nhà bọn họ, nhưng bây giờ nghĩ lại, tình cảm của họ vẫn phải chính bọn nó làm chủ, chúng ta dù là ai cũng không thể quyết định thay họ.
Triệu Thiết Sinh thấp giọng nói: Đều là người làm quan lớn tại sao chênh lệch lớn như vậy chứ? Cha của Yên Nhiên làngười đứng đầu của Bình Hải chúng ta, con xem người ta, một chút cũng không kiêu ngạo, người ta như vậy thì mới là tấm lòng rộng mở, người ta mới là thật lòng yêu quý con gái.
Trương Dương nói: Chúng ta không thể ép buộc mỗi người đều phải giống nhau, ai mà không chút ý nghĩ ích kỷ?
Từ Lập Hoa nói: Con trai ba, chúng ta biết, chuyện của Tiểu Tĩnh và Triệu Dũng, chúng ta không phản đối, chỉ cần họ có thể sống tốt, chúng ta đã hài lòng rồi.
Đinh Triệu Dũng và Triệu Tĩnh tới biệt thự trước họ, khi Trương Dương lái xe dẫn cha mẹ đến, hai người đều đã đứng ở bên ngoài chờ, nhìn thấy mẹ, Triệu Tĩnh cười ra đón: Mẹ!
Từ Lập Hoa nắm tay con gái, gật đầu liên tục, không biết vì sao vành mắt đỏ lên.
Đinh Triệu Dũng đi tới trước mặt Triệu Thiết Sinh cung kính gọi một tiếng chú Triệu.
Có thể là bởi vì Trương Dương làm công tác ở trên đường, lần này phản ứng của Triệu Thiết Sinh không kích động như vậy nữa, y ừm một tiếng, gật đầu nói: Tới rồi!
Trương Dương mở cửa mời tất cả mọi người vào.
Đinh Triệu Dũng không đến tay không, mang theo hai cây thuốc lá, bốn bình rượu ngon, gã cũng biết Triệu Thiết Sinh có ý kiến đối với chính mình, cho nên nghĩ hết biện pháp lấy lòng vị nhạc phụ đại nhân này.
Triệu Thiết Sinh bởi vì buổi tối uống chút rượu ở Tống gia, cho nên nói chuyện cũng khá trực tiếp, nhận lấy trà của con gái đưa đến uống một hơi nói: Triệu Dũng, các cậu dự định lúc nào kết hôn?
Đinh Triệu Dũng nói: Mồng một tháng năm năm nay, đang muốn trưng cầu ý kiến mọi người đây.
Triệu Thiết Sinh nói: Cha mẹ cậu đồng ý sao? Một câu nói làm Đinh Triệu Dũng ngớ người, gã cắn cắn môi nói: Chú Triệu, chuyện này cháu sẽ giải quyết.
Triệu Thiết Sinh nói: Kết hôn mặc dù là sự việc của hai người, nhưng dù sao cũng liên quan đến cha mẹ của hai nhà, đã muốn cả đời ở cùng nhau, cũng đừng để mọi người khó coi, mọi người vui vẻ là tốt rồi, điều có thể nói rõ ràng vẫn nên nói rõ ràng.
Đinh Triệu Dũng gật đầu.
Triệu Tĩnh nói: Cha, Triệu Dũng rất tốt với con.
Triệu Thiết Sinh nói: Tiểu Tĩnh, tối nay ta và mẹ con đến nhà bí thư Tống cầu hôn cho anh trai con, chuyện này đã quyết định, dựa theo quy củ của quê quán chúng ta, anh trai vẫn chưa kết hôn, con không thể lấy trước.
Trương Dương nghe ra Triệu Thiết Sinh vẫn đang cho gây khó dễ hai vợ chồng họ, lại đem chính mình ra làm lý do, Trương Dương cười nói: Thời đại nào rồi, ai còn nói cái quy củ này nữa, con và Yên Nhiên năm nay cử hành hôn lễ cũng được, có điều chúng con có lẽ phải đi đăng ký trước đã, Yên Nhiên là quốc tịch Mỹ, thủ tục kết hôn của chúng con có thể hơi phiền toái chút, không thể để Tiểu Tĩnh chờ thành bà già chứ!