• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hành động quá nhanh khiến cô không kịp trở tay nên đành nhắm mắt lại chịu trận, nhưng đợi mãi cô không thấy bên má truyền đến cảm giác đau đớn thì liền hé mắt ra nhìn. 

Bất ngờ một bàn tay rộng lớn từ sau lưng của cô đưa lên nắm chặt lấy tay của người đàn ông muốn đánh cô lại, tiếng hét của ông ta sau đó vang lớn truyền khắp bệnh viện. Dường như... anh làm ông ta bị trật khớp rồi. Tư Âm có chút giật mình khi thấy anh tức giận như vậy bèn quay người ra sau, nắm lấy cánh tay của anh, mắt nhìn thẳng vào anh gấp gáp nói: 

“Kỳ Minh nghe tôi nói, có gì từ từ nói chuyện, ở đây là bệnh viện tránh ảnh hưởng đến bệnh nhân khác” 

Hơi thở của anh đã bình ổn trở lại, chỉ là ánh mắt của anh vẫn gắt gao nhìn về ông ta, giọng nói lạnh lẽo lúc này mới thốt lên. “Đừng đụng đến vợ tôi” Thân thể Tư Âm cứng đờ, mắt trợn to không dám tin những gì mình vừa nghe thấy. Kỳ Minh thừa nhận thân phận của cô trước mọi người sao? Nhưng trong hoàn cảnh như thế này thì không hợp lý cho lắm. Mẹ của bệnh nhân khóc lớn, đột nhiên tiến lên đưa tay đánh lên người của cô. “Cô tránh ra cho tôi, tôi muốn đòi lại công bằng cho con trai của tôi. Nó chết oan là tại một tay cậu ta gây ra” 

Vì bản thân đang kích động nên không để ý đến lực trên cánh tay của mình lớn đến như thế nào. Tư Âm bị tập kích bất ngờ, mày hơi nhíu lại, không đợi Kỳ Minh lần nữa 

ra tay thì cô đã vội quay người lại bắt lấy bàn tay của bà ta. 

Bộ dáng thâm trầm của cô bất chợt khiến cho đám người họ run sợ đứng bất động tại chỗ, miệng cũng đơ lại không dám nói thêm lời nào. Tư Âm hất mạnh tay bà ta ra, cô từ từ tiến lên đi về phía họ, mắt âm u trông khiếp 

Sợ. 

“Đừng có rượu mời không uống mà muốn uống rượu phạt, tôi đã nói sẽ làm sáng tỏ vụ này thì sẽ làm. Các người lỗ tai bị điếc hay gì mà không nghe rõ lời tôi nói” Đến câu cuối cùng, Tư Âm dường như nghiến răng mà nói với họ. Kỳ Minh lúc đầu 

có chút tức giận với họ vì hành vi muốn đánh cô, nhưng khi thấy Tư Âm bắt đầu nổi giận thì không phải chỉ đám người đó sợ hãi mà ngay cả anh cũng có chút e dè. 

Vốn ai cũng biết thủ đoạn của cô tàn độc như thế nào, Tư Âm lại là người không hay bị kích thích, trừ khi đụng đến giới hạn của cô ấy. Điển hình như hiện tại, đám người này bị cô dọa đến mức mặt tái xanh không còn giọt máu, mắt mở to nhìn về phía Tư Âm. Lúc này một đám áo đen đi vào, trông họ vô cùng hung tợn khiến những người xung quanh không dám lại gần mà tránh xa họ ra. Sau đó họ đồng loạt đứng thẳng người rồi cúi đầu xuống, đồng loạt thốt lên: “Xin lỗi cô chủ vì đã chậm trễ” Mắt cô khẽ liếc nhìn bọn họ, mày hơi nhíu lại tỏ thái độ cô hiện tại không được vui với cách làm việc của đám người này. Tư Âm nâng tay lên nhìn vào đồng hồ, thấy hành động đó của cô, đám người đó bắt đầu run lên, trên trán bắt đầu xuất hiện mồ 

hôi. 

“Trễ năm phút.” Thanh âm tuy rất nhẹ nhàng nhưng đối với đám người áo đen chính là một vũ khí rất nguy hiểm, lúc cô nói chuyện cực kỳ dễ nghe với bọn họ chính là lúc bọn họ chuẩn bị bị trách phạt. Họ đồng thanh lên tiếng lần nữa. “Xin lỗi cô chủ, chúng tôi sẽ về chịu phạt ngay” Tư Âm không nhìn bọn họ nữa mà quay người lại nhìn anh, Kỳ Minh thấy cô bất ngờ nhìn mình thì có chút không được tự nhiên, mắt chớp mấy cái. “Đưa họ đi, chờ tôi giải quyết “Vâng thưa cô chủ”. 

Sau đó là hành động lưu loát và dứt khoát của bọn họ đã dọn sạch sẽ đám người 

gây rối vừa rồi. (Truyện được đăng độc quyền trên App Story Ones, cấm Re-up dưới bất kỳ hình thức nào.). 

Cô nhìn anh, cộc lốc nói: 

“Đi theo tôi” 

Kỳ Minh không biết vì sao mà bản thân cứ thế vô tri vô giác đi theo những gì cô nói, 

đến khi bọn họ đi đến cầu thang bộ của bệnh viện thì dừng lại. 

Tư Âm khoanh tay trước ngực, bộ dáng lười biếng dựa vào tường, hời hợt nhìn anh 

hỏi: “Rốt cuộc anh đã đắc tội với ai để bản thân gặp phải trường hợp này?” Kỳ Minh đưa lưng về phía cô, giọng điệu không mấy vui vẻ trả lời: "Tôi không biết, đó giờ tôi sống ngay thẳng chưa bao giờ có hiềm khích với một ai. Trừ khi..” 

Anh bỗng dừng lại rồi xoay người nhìn cô, mày Tư Âm nhướng lên ý chỉ anh nói tiếp đi tôi đang nghe. 

“Hiện tại người mà tôi đối đầu không phải chỉ có mình cô thôi sao?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK