• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngoài mặt cô nói không sao, nhưng ông rõ con gái của mình hơn bao giờ hết, trong lòng nó hiện tại đang rất đau đớn và khổ sở. Nhìn con gái như thế này, người làm ba như ông thật thất bại. “Thật ra chuyện của ba không liên quan đến Kỳ Minh, lúc đó ba chỉ hơi kích động mới dẫn đến sự việc không mong muốn như vậy. Cho nên, con đừng để trong lòng và oán trách gì với Kỳ Minh có biết không? Thằng bé vô tội và không đáng bị con lạnh. 

nhạt, nói lên nói xuống” Thật ra cuộc trò chuyện vừa rồi ông đã nghe thấy, tuy chỉ có mấy câu nhưng ông biết rõ hai đứa đang lảng tránh nhau. Trước mặt thì nói chua ngoa nhưng sau lưng vẫn là quan tâm đến người kia rất nhiều. 

Cô nắm lấy góc áo bệnh nhân của ông, mắt nhìn ra sau như người mất hồn. Ông 

Hạo không nghe thấy cô trả lời liền biết cô đang muốn tránh né câu nói của ông. 

Cô nằm trong lòng của ông không nhúc nhích, bàn tay của ông vẫn đang vỗ nhẹ lên 

lưng của cô không có dấu hiệu ngừng. Hai người cứ thế im lặng không nói với nhau 

câu nào, tránh cho đối phương cảm thấy tổn thương thêm. 

Kỳ Minh sau khi suy nghĩ rất nhiều lần và bất chấp cô không chấp nhận cho anh gặp ông Hạo vẫn nhất quyết đi đến đó cho bằng được. Nhân lúc Tư Âm đi ra ngoài mua đồ ăn cho ông, anh lẻn vào phòng với tư cách là một bác sĩ đến thăm khám bệnh nhân. 

Thấy anh xuất hiện trong phòng, ông Hạo có chút ngạc nhiên rồi dần chuyển sang 

trạng thái gượng cười. “Con đến thăm ba sao? Lời nói của ông cứ tự nhiên như vậy, dường như chuyện đó không hề tồn tại trong kí ức của ông và như chưa từng xảy ra. Kỳ Minh đứng yên tại chỗ, mắt vẫn dán lên thân hình già yếu của ông đang nằm trên giường. Mày anh hơi nhíu lại, trong đầu không biết nên nói gì cho đúng với tình cảnh ngay lúc này. 

Mất một lúc sau anh mới tiến lên, đi đến gần giường của ông, trước ánh mắt khó hiểu của ông mà cúi thấp đầu xuống, giọng nói trầm ổn vang lên trong không gian 

tĩnh lặng. “Con xin lỗi vì đã khiến ba phải nhập viện”. Hành động của anh nhất thời khiến ông ngạc nhiên, nhưng sau đó ông đã nhanh 

chóng trở lại trạng thái ban đầu của mình. 

Ông Hạo thoáng nhìn ra cửa xem cô có quay trở lại chưa, chắc chắn Tư Âm không có ở đây ông mới nhìn về phía anh lắc đầu. 

“Ba không có trách con, tất cả mọi chuyện đều do ba mà ra, đáng lý ra ba không nên ép con làm những chuyện mà con không muốn. Nhưng có lời này ba thật sự đem tất cả tiếng lòng của mình mà nói với con. Tư Âm thật sự rất yêu con và ba vẫn mong một ngày nào đó con nhận ra rồi đến đứng trước mặt ba nói lời chấp nhận ở bên con gái của ba.” “Dù sớm hay muộn gì cũng được, cái ba cần là ngày ấy thật sự sẽ xảy ra” Từng chữ ông nói ra khiến lòng anh vừa chua xót nhưng cũng có chút cười nhạo. Cảm thấy đau đớn, ghen tị vì ba của cô đối với cô thật tốt, không giống như anh bị bắt ép trả nợ thay gia đình. Còn chê cười là vì ông nói cô yêu anh. Nếu cô thật sự yêu anh sẽ không làm những chuyện để hèn, ép buộc anh phải nghe theo ý cô như thế. 

Đó không phải là yêu mà là sự cố chấp không muốn buông bỏ thứ mình thích. “Chuyện con làm sai con phải nhận lỗi, còn chuyện ba nói với con, vẫn là câu nói đó, con làm không được.” “Khi con trả hết số nợ của nhà họ Lãnh, con sẽ ly hôn với cô ấy lấy lại tự do cho mình và sống bên cạnh người con yêu. Ba cũng không muốn làm kẻ xấu phá hoại 

hạnh phúc của người khác có phải không?” 

Hai tay ông để bên người nắm chặt tấm chăn, ông biết mình có nói như thế nào đi nữa cũng không làm lung lay được lòng của Kỳ Minh ngay lúc này. 

Ông nhìn sang hướng khác không đối diện với anh nữa, giọng nói lạnh nhạt đi mấy phần. “Ba hiểu rồi, ba sẽ không làm khó con nữa”. Kỳ Minh nhìn ông, môi mím chặt lại, sự việc khiến anh có chút mông lung không biết phải giải quyết như thế nào cho đúng. Thật sự anh không thể phản bội lại tình yêu mấy năm nay của mình mà có thể yên ổn làm chồng của Tư Âm, huống chi giữa bọn họ không hề tồn tại hai chữ tình yêu. 

Bên ngoài, Tư Âm đứng dựa vào vách tường, những lời thỉnh cầu của ba và sự từ chối của anh, cô nghe không sót một chữ. Tim cô hiện tại đau lắm, đau đến mức muốn ngất đi cho nhẹ lòng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK