- Anh chỉ muốn mời em cốc cà phê. Trương Khác nhìn Hồ Duy Giai: - Nếu vừa rồi anh nói gì khiến em hiểu lầm, thật sự xin lỗi em ... Nếu như em muốn biết đám người Trần Dũng đó là loại gì, anh không ngại mời em thêm một cốc cà phê nữa, có lẽ trong lòng em cũng hiểu, có lẽ em cảm thấy những điều đó không hề gì, anh chỉ mời em một tách cà phê ... Lam Mạn cà phê, có lẽ sau này có chàng trai thực sự vì em uống Lam Mạn cà phê.
Phục vụ mang cà phê lên, Hồ Duy Giai ngồi xuống, im lặng uống hết rồi mới đi.
Lý Hinh Dư áp mặt lên cửa kính, nhìn cô gái đó đi dưới cây ngô đồng vừa đi vừa lau nước mắt, quay lại trừng mắt nhìn Trương Khác: - Anh thật tàn nhẫn, vô lại tán tỉnh người ta, lại tàn nhẫn đả kích ...
Trương Khác nhún vai, cầm cốc cà phê tới bàn Lý Hinh Dư, cùng cô ngồi uống cà phê, không nói gì cả.
Lý Hinh Dư đưa mắt nhìn ánh chiều tà xa xa, lại nói: - Cho dù biết đó là ảo giác mỹ lệ, nhưng vẫn hơn không có ảo giác nào, anh có thấy thế không?
- Tôi thà đơn thuần tin đó không phải là ảo giác. Trương Khác cười: - Những thứ mỹ lệ nếu chỉ là ảo giác, thì thế giới này thật khiến người ta chán chường ... Cô có thấy thế không?
Lý Hinh Dư nở nụ cười đẹp dẽ: - Anh đúng là vô lại .... cũng phải, đó không phải ảo giác. Thấy Trương Khác còn muốn nói với mình, vội vàng cầu xin: - Đừng, đừng, đừng, đừng nói nữa, tôi còn phải xem thêm vài trang sách nữa, anh mà nói tiếp tôi không xem được, khả năng tự kiềm chế của tôi rất kém.
Trương Khác lại buồn chán lật sách xem, đợi Lý Hinh Dư xong bài tập của mình, mặt trời đã xuống sau núi, hai bọn họ mới cùng tìm chỗ ăn cơm, đi qua đường còn gặp đám Trần Dũng, chẳng thấy bóng dáng Hồ Duy Giai đâu.
Trần Dũng còn nhớ tới chiếc di động của Trương Khác, hỏi phải đặt làm ra sao, Trương Khác trả lời ba lăng nhăng, nói với hắn tìm công ty di động và thiết kế của Italia, một chiếc di động độc nhất vô nhị giá 70.000 USD, Trần Dũng trầm ngâm chẳng hỏi Hồ Duy Giai sao không đi cùng y, rồi bỏ đi.
Cùng Lý Hinh Dư đi qua quán net Sáng Vực đã không còn thuộc về Sáng Vực nữa, bên trong vẫn chật kín người không còn lấy một chỗ trống. Hải Túc sau khu tiếp nhận quán nét Sáng Vực, liền ra sức mở rộng, trừ mua cả quán nét Phong Vân phía đối diện, còn thuê cả văn phòng hai bên quán nét Phong Vân diện tích mấy nghìn mét vuông, nhìn quy mô này, riêng quy mô quán nét ở ngõ Học Phủ phải có hơn 4000 máy tính.
Trương Khác biết Hải Túc muốn trước khi phát hành cổ phiếu mới vào tháng 5 năm sau, tiêu hết 200 triệu mở rộng quy mô nghiệp vụ và thành tích trong nghề.
Hải Túc cần thời gian, Hoành Tín còn đầu tư tài sản vào một công ty công nghệ trên TTCK dưới cờ, những thao tác này cần có thời gian, bọn chúng cũng hiểu, đợt sóng công nghệ mới đến quá sớm sẽ làm chúng rơi vào cục diện bất lợi. Cho nên TT nghiên cứu kinh tế Cẩm Hồ đưa ra phân tích về bong bóng hóa, cho dù vấn đề bong bóng hóa còn chưa nghiêm trọng, bọn chúng cũng ý thức được, chèn ép TTCK ở mức độ nhất định, sẽ làm bọn chúng nắm nhiều quyền chủ động hơn.
Mặc dù bản chất TTCK trong nước vẫn là thị trường chính sách dẫn đường, cũng chính vì đặc tính này làm Nghiêm Văn Giới tự tin nắm quyền chủ động, chỉ là dưới xu thế lớn, TTCK không dễ nắm như thế.
Trừ TTCK liên tục chấn động, thượng tuần tháng 11 còn có một sự kiện kinh tế trọng yếu, hiệp nghị chuyển nhượng kỹ thuật giữa Cẩm Hồ và TI sau ba tháng thẩm tra nghiêm ngặt chỉ cần được cục an toàn và bộ thương mại Mỹ phê chuẩn là xong.
Xí nghiệp điện tử Nhật, Hàn, Đại Loan theo dõi gắt gao sự kiện này, đặc biệt là các doanh nghiệp chế tạo tinh viên. Trung Tinh Vi Tâm có được kỹ thuật chip 18 micron có nghĩa là rút ngắn được khoảng cách kỹ thuật giữa trong nước và Châu Á trong vòng 2 năm, cùng trạng thái vận hành tốt đẹp thuận lợi của nó khiến bọn họ cảm thấy uy hiếp.
Trực tiếp ngăn cản là không thể, nhưng bọn họ cũng không cam tâm ngồi im đợi mổ xẻ, Đài Tích Điện sau khi đạt thành hiệp nghị chuyển nhượng kỹ thuật với TI liền tuyên bố khởi động lại kế hoạch xây dựng nhà máy chip 13 micron.
Panasonic của Nhật, Samsung của Hàn ngay tiếp đó tuyên bố xây dựng nhà máy chip 13 micron, để bảo vệ ưu thế cạnh tranh. Năng lực sản xuất tinh viên Châu Á tức thì mở rộng thêm 50%, mặc dù không biết trong tương lai thị trường tinh viên bao giờ mới thoát khỏi tình trạng sa sút, nhưng mọi người cùng tăng sản lượng khiến chi phí chế tạo thiết bị tăng mạnh.
Trừ Samsung ra, NEC, Panasonic đều có thực lực tài chính hùng hậu, lại có Mitsui chống lưng, vì ưu thế cạnh tranh, bỏ ra 1 tỷ USD cũng không tổn hại tới gân cốt. Nhưng với Trung Tinh Vi Tâm mà nói, đằng sau chủ yếu dựa vào Cẩm Hồ chống đỡ, giá chế tạo tăng mạnh, làm bọn họ ngày càng áp lực.
Nec đề xuất chuyển nhượng kỹ thuật tinh viên cao cấp hơn cho NEC Hoa Hạ, người thông minh đều nhìn ra Trung Tinh Vi Tâm và NEC Hoa Hạ nếu cùng lúc xây dựng nhà máy sẽ tốn rất nhiều tiền, mà TW không thể ngả về phía Trung Tinh Vi Tâm, vì đó là xí nghiệp vốn tư hữu làm chủ, không phải quốc hữu.
Gần như cùng thời gian đó, Lý Tại Thù đại biểu cho Samsung tuyên bố cùng chính phủ Văn Chu, Hoành Tín liên doanh xây một nhà máy tinh viên 18 micron, khói lửa chiến trường chưa tan lại có thêm quân tham dự.
Sau khi phương án cản trợ Cẩm Hồ và Microsoft hợp tác bị phủ quyết, Lý Tại Thù được Hoành Tín liên hệ, cùng thành phố Văn Chu thương thảo khẩn cấp, thảo luận kế hoạch lập nhà máy tinh viên ở Văn Chu, cơ bản đã đàm phán xong, vội vàng đưa ra tuyên bố hợp tác cùng ngày chính quyền Mỹ thông qua hiệp nghị chuyển nhượng kỹ thuật giữa Cẩm Hồ và TI.
Đem so với thời gian trù bị xây nhà máy của Trung Tinh Vi Tâm và NEC Hoa Hạ, tốc độ của chính phủ Văn Chu và Hoành Tín cùng Samsung đàm phán đầu tư xây dựng nhà máy nhanh kinh người.
Khách sạn Quan Hải Văn Chu, ở gian phòng cao cấp tầng 36, Lý Tại Thù đứng trước cửa sổ, nhìn nước biển xa xa ngoài tầm mắt cùng khu công nghiệp chỉnh tề cùng cảng biển ở gần.
Ở Bắc Kinh, Kiến Nghiệp cùng Văn Chu, Lý Tại Thù nhận thức sâu sắc cái quốc gia ở dưới chân mặc dù còn tồn tại nhiều vấn đề, nhưng không thể phủ nhận nó đang nhanh chóng quật khởi.
Là người Hàn Quốc, mang trong mình sự tự hào gần 30 năm thành tựu kinh tế của đất nước, nhưng sau khi Trung Quốc thực sự quật khởi, bị Nhật Trung ép vào một cái góc nhỏ, địa vị của Hàn Quốc trở nên rất quẫn bách. Về chính trị, Hàn Quốc không có cơ hội trở thành một nước lớn, nhưng thanh niên Hàn Quốc bình thường bị 30 năm thành tựu kinh tế làm tự tin bành trướng, tuyệt đối không chịu thừa nhận điểm này.
Lý Tại Thù nhắm mắt lại, từ góc độ tình cảm cá nhân, hắn quyết không hi vọng nhìn thấy ngày Trung Quốc quật khởi, nhưng bịt tai trộm chuông phủ nhận thực tế không có tác dụng gì trong việc hỗ trợ giải quyết vấn đề. Còn về thực tế, Samsung phải chính diện đối đãi với uy hiếp tớ từ Cẩm Hồ.
Việc họp tác với chính phủ Văn Chu và Hoành Tín nhìn có vẻ như hơi gấp gáp, thực tế đã có suy tính kỹ càng, Lý Tại Thù biết chú mình sau mùa hè tới thăm Trung Quốc luôn chú ý tới thị trường này, hẳn có suy nghĩ chuyên sâu. Bất kể là phủ quyết Samsung trực tiếp ra mặt phá hỏng kế hoạch hợp tác giữa Cẩm Hồ và Microsoft hay quyết định thời gian tới Trung Quốc xây nhà máy tinh viên đều rất chính xác.
Kế hoạch này một mặt có thể phối hợp với Mitsui chèn ép Trung Tinh Vi Tâm, khiến việc xây dựng nhà máy mới của Trung Tinh Vi Tâm từ mua sắm thiết bị, huy động vốn, hỗ trợ chính sách, cạnh tranh thị trường đều bị nâng cao chi phí, tốt nhất là có thể ép Trung Tinh Vi Tâm bỏ kế hoạch xây dựng nhà máy mới, cho dù Trung Tinh Vi Tâm có cố liều xây dựng, như vậy sẽ hạn chế tài nguyên của Cẩm Hồ đầu tư vào sản nghiệp khác, cũng là điều có lợi.
Mặt khác Samsung sớm quyết định dần chuyển trọng tâm chế tạo sang Trung Quốc, giảm giá thành chế tạo. Chỉ có điều chế tạo tinh viên thuộc về cái gốc của sản nghiệp điện tử, có dịch chuyển không, khi nào dịch chuyển, không chỉ có tranh luận trong nội bộ Samsung, mà dân chúng và chính phủ Hàn Quốc đều tranh cãi về việc này. Hiện giờ nếu cứ sa đà vào tranh cãi mà không có hành động thực tế sẽ làm cho thế yếu về chi phí sản xuất của Samsung ngày càng rõ ràng.
Đây mới là nguyên nhân căn bản Samsung quyết định xây nhà máy tinh viên ở Trung Quốc.
Kim Nam Dũng gõ cửa đi vào báo: - Bí thư Kim và thị trưởng Hàn tới khách sạn rồi, chúng ta có xuống đón tiếp không?
- Kim với Hàn ... Lý Tại Thù cười đùa: - Nghe như người Hàn Quốc chúng ta ấy nhỉ?
Kim Nam Dũng cũng cười, nhưng sự cạnh tranh ác tính trong nội bộ TQ làm người ta phải trố mắt.
Sở dĩ quyết định xây dựng nhà máy ở Văn Chu là vì chính phủ Văn Chu và Hoành Tín hứa do Ngân hàng Tín Thông, Ngân Hàng thương nghiệp Văn Chu sẽ cung cấp khoản vây lãi xuất thấp xây nhà máy, hơn nữa chính phủ Văn Chu gánh hết trọng trách xây dựng công trình phụ trợ, Samsung trừ cung cấp kỹ thuật và nhân viên quản lý gần như không cần phải gánh chịu bất kỳ nguy hiểm nào.
Kim Nam Dũng thực sự không nghĩ ra được lý do gì để từ chối hợp tác với Văn Chu.
Chẳng trách Lý Tại Thù nói Kim Lập Bình bí thư thành ủy Văn Chu, cùng thị trưởng Hàn Khởi Canh giống người Hàn Quốc, không phải chỉ vì cái họ.
- Nghiêm Văn Giới bao lâu nữa mới tới? Lý Tại Thù khoác chiếc áo véc trên ghế sô pha lên, chuẩn bị xuống đón tiếp chủ nhân của Văn Chu.
Chuyện hợp tác này Nghiêm Văn Giới là người hợp tác với hắn, nhưng Lý Tại Thù hiểu rõ kẻ đưa ra mưu kế là Trì Tá Tú Tàng, thời gian trước đó ở Kiến Nghiệp, Nghiêm Văn Giới qua lại rất thân mật, nếu không làm sao Nghiêm Văn Giới có thể gãi trúng chỗ ngứa của Samsung?
Kim Nam Dũng trả lời: - Nghiêm Văn Giới cùng chủ nhiệm Nghiêm tới, nên khả năng hơi muộn một chút.
Thế lực của Nghiêm gia ở Chiết Đông rất khủng bố, Nghiêm Nghị là anh họ Nghiêm Văn Giới, từng đảm nhận cương vị lãnh đạo ở Văn Chu thời gian dài, sau khi Hoành Tín hệ trồi lên mặt nước, Nghiêm Nghị điều khỏi Văn Chu, làm chủ nhiệm uy ban máy móc công nghiệp quốc gia, có tin nói hắn sẽ vào ủy ban phát triển quốc gia, làm phó chủ nhiệm phân quản công nghiệp.
Nghiêm Văn Giới nhận được tin Kim Lập Bình và Hàn Văn Khởi đã tới khách sạn Quan Khải, thúc giục lái xe tăng tốc, dù sao để hai lãnh đạo đứng đầu Văn Chu đợi lâu là rất thất lễ.
~~~~~~~~~~~~~~~~o0o~~~~~~~~~~~~~~~
Kế hoạch đầu tư cùng Samsung này làm Nghiêm Văn Giới cực kỳ hài lòng, thực tế Hoành Tín không cần trực tiếp gánh chịu nguy hiểm đầu tư nào, vốn vay do bên phía Tín Thông phụ trách rồi, còn chip cơ bản do nhà máy sản xuất ra sẽ do nội bộ Samsung đặt hết, không phải lo thị trường bên ngoài diễn biến xấu.
Sở dĩ NEC Hoa Hạ lo lắng về thị trường, còn Trung Tinh VT (TTVT) lại sống thoải mái là nhờ có được lượng lớn đơn đặt hàng từ Cẩm Hồ.
Đối với cuộc mua bán lãi chắc này, Nghiêm Văn Giới sao bỏ qua được? Ở Kiến Nghiệp bàn bạc bí mật với Trì Tá Tú Tàng, hắn đã nhìn thấy rất nhiều lợi ích ẩn dấu đằng sau.
Mặc dù cùng nhau vây đánh Cẩm Hồ làm người ta rất dễ chịu, nhưng là doanh nhân hắn suy nghĩ đầu tiên là lợi ích.
Nghiêm Văn Giới hiểu sau khi hợp tác, với thủ đoạn khống chế của Samsung, lại cùng nhân viên quản lý đều là của Samsung, bọn họ sẽ đủ thủ đoạn kiếm được lợi ích lớn nhất, Hoành Tín chẳng kiếm được là bao, nhưng đem cổ phần này để Hải Túc nắm, như thế sẽ có phản ứng dây chuyền thế nào?
~~~~~~~~~~~~~o0o~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Trong gian phòng xa hoa ở Tẩm Viên Kim Sơn, Trương Khác nhìn chăm chú vào biểu đồ cổ phiếu trên màn hình một lúc rồi đi ra cửa sổ, nhìn ánh sóng lóng lánh của Ẩm Mã hà dưới ánh chiều tà.
Diệp Kiến Bân hai chân vắt chéo lên nhau, đắc ý nhả từng vòng khói, nói: - Nghiêm Văn Giới là kẻ đầu óc rất thông minh, kẻ có đầu óc hơn hắn, tôi thấy không có nhiều đâu ... Tay còn chỉ vào huyệt thái dương.
Trương Khác xoay người lại dựa vào cửa sổ cười: - Dã tâm của hắn cũng rất lớn, khuyết điểm duy nhất là quá tham lam, không biết để lại giới hạn.
- Đại khái hắn cho rằng có thể dùng thuật bốn lạng đẩy ngàn cân biến Hải Túc thành xí nghiệp khoa kỹ lấp lánh ánh vàng. Diệp Kiến Bân khinh bỉ nói.
Ttck Thượng Hải vẫn đang điều chỉnh, do có tin tức nói Cty đầu tư Hoành Tín để Hải Túc ra mặt tham dự kế hoạch xây nhà máy tinh viên với Samsung, nên hôm nay TTCK vừa mở cửa lượng đặt mua trong ngày đã hết luôn, giá trị lại tăng gần gấp đôi.
Trương Khác thở dài: - Chuyện gì phải tới rồi sẽ tới, cứ mặc cho bọn chúng chơi đi, chỉ cần không phá hỏng quy tắc tới tận đầu Cẩm Hồ, chúng ta có thể đưa tay ra ngăn cản bọn chúng sao?
Hiển nhiên với quy tắc cuộc chơi bình thường, Hải Túc không có tư cách tham dự hạng mục lớn như xây nhà máy tinh viên, ít nhất thực lực tài chính quá kém.
Trung Tinh Vi Tâm xây dựng nhà máy trừ tài chính tới từ cơ cấu tài chính ngân hàng, tập đoàn tài chính ra thì Cẩm Hồ và các cổ đông khách gánh nghĩa vụ bỏ ra 50% tiền đầu tư khoảng 600 triệu USD. Nếu xuất hiện thua lỗ hoặc nguy hiểm kinh doanh, cũng do cổ đông bỏ vốn gánh vác trước tiên. Thường mà nói xuất hiện nguy hiểm kinh doanh, tổn thất chứng khoán vượt xa tổn thất trái quyền.
Samsung Hoành Tâm lại đem nguy hiểm đầu tư chuyển hết cho cơ cấu tài chính, cổ đông hùn vốn căn bản không bỏ vào đó bao nhiêu tiền, gần như chẳng có gì để tổn thất, Hải Túc cũng dùng thuật bốn lạng đẩy ngàn cân tham dự liên doanh, chỉ cung cấp 250 vạn USD đã nắm 25% cổ phần.
Phương án liên doanh của Samsung Hoành Tâm mặc dù nói là phá hỏng giới hạn của quy tắc cuộc chơi, nhưng có chính phủ Văn Chu chống lưng đằng sau, đám Trương Khác muốn phá hỏng cũng chẳng được.
Từ trước tới nay, kinh tế Văn Chu luôn đứng trong 5 vị trí đầu của khu Hoa Đông, trước năm 97, 98 tình hình kinh tế chỉnh thể Chiết Đông còn tốt hơn Đông Hải. Huệ Sơn, Kiến Nghiệp, Hải Châu gần đây quật khởi, nhất là sản nghiệp kỹ thuật cao vươn mình mạnh mẽ kéo theo trình độ kinh tế chỉnh thể của cả tỉnh Đông Hải vào giai đoạn mới, làm tỉnh Chiết Đông có chút xuống sắc. Ngoài ra tỉnh Giang Nam xây dựng cảng Đông Sơn đang triển khai tưng bừng, sẽ phân tán ưu thế cảnh tranh của rất nhiều thành phố ven biển của tỉnh Chiết Đông, trong đó có Văn Chu.
Dưới bối cảnh này chính phủ Văn Chu làm bừa ra mặt cùng Samsung xây dựng Samsung Hoành Tâm, cũng không khó hiểu. Là đại biểu thế lực truyền thống của tỉnh Chiết Đông, Hoành Tín kiếm được lợi ích trong đó cũng chẳng có gì khó hiểu.
Phó Tuấn gõ cửa đi vào: - Bí thư Triệu đã tới.
- Ồ, Triệu Hữu Luân đến rồi. Diệp Kiến Bân đứng dậy, phủi tàn thuốc lá trên người: - Chắc là ông ta muốn du thuyết chúng ta xây một nhà máy tinh viên ở Kim Sơn, ông ta không thử nghĩ xem chúng ta bị Mitsui, Samsung, Đài Tích Điện, Hoa Hạ, Hoành Tín vây đánh thê thảm thế nào.
Diệp Kiến Bân nói rất nhẹ nhàng, nhưng không có nghĩa hoàn cảnh Cẩm Hồ lúc này nhẹ nhàng.
- Người ta vây đánh thì chúng ta đột vây, đúng là thú vị. Trương Khác lắc đầu cười khổ: - Tôi đi mời ông Quách, anh đi ứng phó với Triệu Hữu Luân.
Hai bọn họ đi ra hành lang, vừa vặn Quách Tùng Duyên và vợ ở trong phòng đi ra, ông ta xuống máy bay có chút huyết áp cao, cũng do mấy ngày qua bôn ba vất vả gây ra, về phòng nghỉ ngơi một lúc, hiện đã khôi phục tính thần, nhìn thấy Trương Khác, nói: - Phía Singapore có ý rút lui.
Trương Khác gật đầu hiểu ý: - Thị trường chip tiền đồ không rõ, sản lượng thị trường Châu Á lại tăng vọt như thế, khi dự toán đầu tư có khả năng tăng vọt, vẫn bảo thủ đầu tư là không thỏa đáng.