Mục lục
[Dịch] Trùng Sinh Chi Quan Lộ Thương Đồ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này Tiết Minh Lâu gõ cửa đi vào, Giang Mẫn Chi thuận miệng hỏi: - Tiễn đi rồi à?

- Vâng, nhưng không xa lắm, Trương Khác nói là muốn tới chỗ bí thư Kim.

Giang Mẫn Chi cau mày, chẳng lẽ Trương Khác nghe ngóng được phong thanh gì?

Thực ra Giang Mẫn Chi nghĩ nhầm rồi, Trương Khác lúc này Trương Khác đi gặp Kim Quốc Hải là vì sau Tết y đi Đài Loan một chuyến, thuận tiện qua đây thì chào hỏi cùng làm thủ tục luôn. Đương nhiên Tiết Minh Lâu không biết chuyện này, thấy Giang Mẫn Chi cau mày, đoán nhất định có chuyện gì đó thầm nghĩ để lát nữa tới chính pháp ủy nghe ngóng.

Lưu Văn Đào lại bàn vài việc lặt vặt khác rồi đi, Giang Mẫn Chi gọi Tiết Minh Lâu vào, rút từ trong ngăn kéo ra một phong thư đưa cho hắn xem.

Cát Kiến Đức tới Ủy ban thương mại tố cáo Cẩm Hồ, Giang Mẫn Chi nguyên là phó chủ nhiệm thứ nhất Ủy ban thương mại quốc gia, mối quan hệ ở đó rất nhiều, tất nhiên ngay lập tức có được tài liệu này. Dụng ý của đối phương rất rõ ràng, nhưng ông ta chẳng chút thiện cảm với Cát Kiến Đức, kẻ này không hiểu kinh doanh, chỉ biết đấu đá nhân sự, nói ra so với Cẩm Hồ thì hạng giám đốc quốc xí như Cát Kiết Đức mới là loại sâu mọt lớn nhất của quốc xĩ cần loại bỏ để Giang Mẫn Chi thi triển hoài bão một mình.

Hôm nay ở Bắc Kinh truyền tới một tin tức làm Giang Mẫn Chi dở khóc dở cười, ai ngờ Cát Kiến Đức rất chăm chỉ tới Ủy ban thương mại vì muốn đổ phân lên đầu Cẩm Hồ, giữ ghế đang lung lay của mình nhưng khiến người đầu tiên nổi giận là Cảnh Trọng Dương. Hai ngày trước ở trường hợp bán chính thức, ông ta chửi mắn Cát Kiến Đức xối xả, còn thể hiện tán thưởng Tiêu Thụy Dân, có tin đồn nói Tiêu Thụy Dân có khả năng sau tết sẽ thăng chức.

Giang Mẫn Chi chẳng hứng thú với đấu tranh nội bộ ở điện tử Hoa Hạ, chẳng để ý tin đồ kia đúng tới đâu, tạm thời với ông ta mà nói đào bới vấn đề tới Hải Túc là đá Tiêu Minh Kiến khỏi Kiến Nghiệp, giành lấy ghế bí thư thành ủy cho Đổng Giản Niên mới là mục đích chính, nhưng Cẩm Hồ là vấn đề khác, lúc nào cũng là ưu tiền hàng đầu trong các mối bận tâm của ông ta, đợi Tiết Minh Lâu xem xong tài liệu, hỏi: - Nói xem, có suy nghĩ gì?

- Nếu như vấn đề phản ánh trong tài liệu là sự thực thì e sẽ dính líu tới cả bí thư tỉnh ủy Từ Học Bình ở Giang Nam, hiện giờ thời cơ hơi vi diệu, nhưng cũng có thể làm. Tiết Minh Lâu luôn coi Giang Mẫn Chi là trưởng bối, không phải đơn thuần là tỉnh trưởng, cho nên rất thẳng thắn nói ra suy nghĩ của mình.

- Không sai, cho nên vừa rồi tôi mới bảo Lưu Văn Đào đi tra. Giang Mẫn Chi rất hài lòng với sự mẫn cảm của Tiết Minh Lâu: - Phối hợp với hắn ta một chút, đừng để sinh ra chút động tĩnh nào. Mối quan hệ của Trương Khác không phải nhỏ, chú ý phương pháp đừng để y phát hiện.

Căn dặn Tiết Minh Lâu xong Giang Mẫn Chi đi ra cửa sổ, vừa vặn nhìn thấy bóng lưng Trương Khác từ trong đi ra, lòng không khỏi nghĩ :" Sau lưng người trẻ tuổi này rốt cuộc ẩn chứa bí mật gì?"

Từ tỉnh ủy đi ra, rương Khác gọi điện cho Lý Hinh Dư, nói với cô sau Tết mình sẽ qua Úc đón cô đi tới Đài Loan, Lý Hinh Dư nghe vậy rất vui, cứ rối rít xin lỗi đã gây phiền phức cho y.

Trương Khác tưởng tượng ra cảnh Lý Hinh Dư cúi mình xuống, hai bầu vú rung rinh, trong lòng thấy phiền phức kiểu này có nhiều hơn nữa cũng không hề gì. Từ sau khi từ Úc về Trương Khác luốn suy nghĩ an bài Lý Hinh Dư ra sao, Lý Kiện Hi không cho cô tới Trung Quốc, ở Châu Úc phong cảnh tuy không tệ, nhưng với Lý Hinh Dư mà nói chỉ là một cái lồng lớn hơn mà thôi. Lý Hinh Dư thích học tập văn hóa Trung Quốc, cho nên Trương Khác mới nảy ra ý đưa cô tới Đài Loan, tiến vào nghiệp laptop, Ái Đạt và phía Đài Loan sẽ tiếp xúc nhiều lên, mình có thêm nhiều cái cớ sang đó, vả lại từ Đài Loan sang Hong Kong rất tiện.

Buổi trưa Trương Khác ăn cơm ở Vườn Sồi, hưng phấn ngày hôm qua tới giờ vẫn còn chưa tan, Trương Khác cũng bị cảm nhiễm, cùng Đàm Vân Tùng, Hàn Cách nói chuyện rất nhiều, chú ý tìm hiểu thiếu sót trong phát triển kỹ thuật.

Từ Vườn Sồi đi ra, Trương Khác theo ước hẹn tới 1978, thấy đám Đỗ Phi còn chưa tới, đến quầy bar chào hỏi Điền Hà, gọi điện cho Đỗ Phi, gần đây y ít tới 1978 hơn rồi, thiếu Tôn Tĩnh Mông, Hà Huyền, 1978 với Trương Khác mà nói như mất đi mị lực độc đáo, hiện ở Kiến Nghiệp có thời gian y thích ở cùng với Trần Tĩnh và Hứa Tư hơn..

Qua mấy tháng khí chất của Điền Hà cũng thay đổi, hình như đắm chìm trong không khí 1978 lâu rồi, còn người trở nên điềm tĩnh nhàn nhã, lấy chai chivas ra, rót thứ rượu hổ phách vào cuốc y, pha thêm chút nước khoáng và đá.

Điền Hà nhìn Trương Khác, cô biết nam nhân này và Tôn Tĩnh Mông có quan hệ rất sâu, có điều cô không hiểu, hai người xuất sắc như thế sao không đến với nhau? Thấy Trương Khác môi mỉm cười, uống từng ngụm rượu nhỏ, trong không khí yên tĩnh tựa hồ thêm chút vẻ nhớ nhung, không biết có phải đang nhớ chủ nhân chai rượu không, Điền Hà lùi sang một bên, không muốn phá vỡ khoảnh khắc tĩnh mịch của y.

Điền Hà biết tình thú nhưng kẻ phá hoại phong cảnh mau chóng tới nơi, đám Đỗ Phi đi vào, Thời Học Bân giơ tay chào Điền Hà, cười toe toét chỉ Trương Khác: - Cho tôi một ly tương tự.

Mặc dù biết những người này rất thân thiết với Trương Khác nhưng Điền Hà vẫn nói: - Xin lỗi, đây là rượu riêng của anh ấy.

Trương Khác tựa hồ cũng không muốn chia xẻ chai rượu này với người khác, rượu không quan trọng, quan trọng nó ở tình cảm của người tặng, hỏi Đỗ Phi: - Có chuyện gì mà nhất định muốn tao tới đây?

Đỗ Phi lấy laptop từ trong cặp ra đặt trước mặt Trương Khác, nói như khoe: - Nào, thử xem, vào MQ thử xem.

Trương Khác nhìn chiếc laptop, là sản phẩm Ái Đạt mới đưa ra sau tết dương lịch, kỹ thuật không có gì đột phá, nhưng thừa hưởng phong cách thiết kế của Ái Đạt, đơn giản, thời thường, lượng tiêu thụ khởi sắc hơn trước, chiếc máy này của Đỗ Phi có card GPRS, có thể lên mạng di động.

Trương Khác thử đăng nhập vào MQ của mình, tốc độ không tệ lắm, mở giao diện ra, thấy so với QQ mà y quen thuộc kếp trước đơn giản hơn, giữa là địa chỉ liên hệ, trên là danh sách thao tác, dưới là giao diện chia từng nút, có thể vào blog, mail, trang tin tức của Côn Đằng Online, mua sắm của 8818, còn có cả nút Idea Store ..v.. V..v.. Trương Khác thử từng chức năng một.

- Sao nào, đợi tôi khen mọi người à? Trương Khác ngẩng đầu nhìn một vòng xung quanh.

Cả đám thấy Trương Khác mỉm cười thì thở phào, Đỗ Phi dựa vào quầy bar uống bia: - Mày hài lòng là được, MQ đưa lên mạng mới được gần một tuần, phản hồi tạm được, nhưng tao luôn lo thiếu sót gì đó. Giờ thì yên tâm rồi, mày là quản lý của Sáng Vực mà, thế nào cũng phải cho chút ý kiến chứ.

- Ý kiến thì tao không cần nói, sau này dần dần tăng cường công năng tương tác, kiên trì miễn phí là được, tao thấy không tệ. Trương Khác cười: - Có phải là hết tiền rồi không?

Câu này của Trương Khác đúng là chọc vào tổ ong, Thời Học Bân lập tức ôm lấy Trương Khác kêu gào: - Tiền của Sáng Vực chỉ đủ tiêu hai tháng nữa thôi, Khác thiếu gia thương xót.

Mông Nhạc bực mình kéo hắn qua một bên: - Cậu còn có 2 tháng chứ 8818 sạch nhẵn như chùi rồi, còn cả đống nợ.

Lâm Băng đã nói lời chia tay với Má Lực, thời gian qua hắn chỉ đâm đầu vào công việc, phụ họa: - Trác Vực cũng gần như thế, hơn nữa sau này chỉnh hợp với 8818 như thế nào, tôi có vài phương án, nhưng cần cậu định đoạt mới được.

Trương Khác xoay người, để bản thân ngồi cho thoải mái hơn: - Mọi người nói trước đi, xem tôi có thể làm được gì?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK