Biến đổi này của Bộ Thông tin sẽ tạo thành trùng kích lớn thế nào đối với Cẩm Hồ, sẽ tạo thành trùng kích lớn thế nào đối với thị trường ĐTDĐ trong nước, Cẩm Hồ nên áp dụng sách lược thị trường thế nào, còn phải xem trung tâm nghiên cứu kinh tế cùng tập đoàn Ái Đạt liên hợp làm ra đánh giá cụ thể.
- Những số liệu thống kê của chúng ta hiển nhiên không thể qua mắt được các quan viên ngoan cố của Bộ Thông tin, họ không hy vọng thấy được Cẩm Hồ nhất chi độc tú, giờ thì đã phóng to cái lỗ hổng này ra rồi.
Địch Đan Thanh đang ở trung tâm nghiên cứu kinh tế, cô lại hỏi:
- Hứa Tư đâu?
Cô biết hai ngày nay Trương Khác cùng Hứa Tư đều ở Huệ Sơn, dòng đời phức tạp, nhận thức sâu sắc đối với nhân tính, Địch Đan Thanh đương nhiên sẽ không giống như những phụ nữ thông thường dây dưa trên tình cảm cá nhân không thoát ra được. Cùng Trương Khác, hưởng thụ niềm vui của tình yêu có thể là quan trọng nhất, ngoại trừ Trương Khác, cô thà rằng cô độc bảo vệ nhân sinh của mình, tự nhiên không có tâm tư độc chiếm gì, chỉ là tiện nghi cho Trương Khác thôi.
- Chị ấy đến công trường thư viện rồi...
Trương Khác nói, y gác tay trên trán, Bộ thông tin làm ra quyết định như vậy, xem ra vẫn là Cẩm Hồ chói mắt quá. Bộ thông tin cũng thấy được ba xí nghiệp ĐTDĐ dưới cờ điện tử Hoa Hạ liên hợp lại cũng không có hy vọng áp chế được Cẩm Hồ. Xé toang lỗ hổng, để cho càng nhiều xí nghiệp quốc hữu tiến vào lĩnh vực này, không thể nghi ngờ là biện pháp duy nhất lúc này các quan viên có chủ nghĩa khuynh hướng lũng đoạn quốc hữu có thể áp dụng.
Bộ trưởng Bộ thông tin Cảnh Trùng Dương không có khúc mắc gì với Cẩm Hồ cũng, làm như vậy cũng không phải tận lực muốn chèn ép Cẩm Hồ, nhưng hắn rất coi trọng quan hệ địa vị tương đối của thể chế kinh tế công hữu cùng phi công hữu trong bộ ngành. Thấy được cửa hàng ĐTDĐ quốc hữu ở thị trường trong nước có địa vị yếu như vậy, Trương Khác nghĩ thầm bản thân cũng có thể nghĩ đến hắn sẽ nhịn không được mà ra tay giúp chút sức.
- A...
Địch Đan Thanh thấy Trương Khác khẽ nhíu mày, nghĩ thầm y vẫn còn đang đau đầu vì biến hóa này của Bộ Thông tin, cô thay y phân tích:
- Tôi lo lắng lỗ hổng của Bộ Thông tin thoáng cái phóng lớn như vậy, vàng thau lẫn lộn là một mặt, mà tiêu chuẩn cùng thể chế của sản nghiệp ĐTDĐ còn chưa có thành lập, thị trường hỗn loạn cũng là điều không khó dự kiến...
- Ừm.
Trương Khác gật đầu:
- Điều quan trọng nhất, khi các cửa hàng ĐTDĐ trong nước tranh nhau tiến lên, sẽ tạo thành trùng kích rất lớn đối với thị phần thị trường của các cửa hàng ĐTDĐ ngoại tư -- tôi không lo lắng cạnh tranh đến từ trong nước. Ở trên thị trường ĐTDĐ, cạnh tranh giữa trận doanh nội ngoại tư mới là chủ yếu, bất kể trên cơ sở kỹ thuật hay là thiết kế cùng phát triển sản phẩm, chúng ta còn rất khó đấu với các cửa hàng ĐTDĐ ngoại tư...
-------------------
Khi trời sắp nhá nhem tối, Trương Khác lái xe chở Địch Đan Thanh đến công trường phía bắc ngõ Học Phủ.
Thượng tuần tháng 1, Trương Khác quyết định quyên góp xây dựng thư viện đơn thể lớn nhất nước nằm ở bắc môn đại học Đông Hải, hạ tuần tháng 1 bản thiết kế thông qua xét duyệt liền phá thổ động công, lúc này mới thượng tuần tháng 3, công trình móng cọc đã hoàn thành.
Trương Khác cùng Địch Đan Thanh đứng ở ven đường, nhìn không thấy bóng dáng Hứa Tư đâu, khi nhìn xuống, trong rãnh xi măng cách đá bọc vỉa hè bảy tám mét dựng lên chi chít cây thép, giống như bờ sông vào đầu xuân mọc đầy lau sậy non.
Thư viện thiết kế dưới mắt đất hai tầng, trên mặt đất sáu tầng, diện tích tổng kiến trúc là hơn 36000 m², là thư viện đơn thể có diện tích lớn nhất nước.
Công trình móng cọc một khi kết thúc, công trình chủ thể khi tiến hành sẽ rất nhanh chóng, chỉ cần đưa vào đầy đủ nhân lực, thậm chí không đến một tháng, kiến trúc chủ thể có thể đứng lên được, có thể bảo đảm trước kỳ nghỉ hè, công trình trang thiết bị cũng hoàn thành.
Kiến trúc chủ thể cùng trang thiết bị phí dụng sẽ không quá cao, đưa vào 100 triệu xem như đủ rồi. Then chốt là đầu tư vào hệ thống số hóa, cùng với các phương diện sách báo, tư liệu càng khổng lồ hơn. Bởi đặc trưng quần thể mở của thư viện, bãi đỗ xe tầng hai dưới đất đã mở rộng bãi đỗ xe đạp với mức độ lớn nhất, tầng một dưới đất lấy phục vụ thương nghiệp là chủ, từ tầng một đến tầng ba trên mặt đất chủ yếu là khu đọc tổng hợp cùng điện tử, tập san của các bộ môn, tầng bốn dến tầng sáu chủ yếu là khu mượn đọc cùng sưu tập.
Sau khi thư viện xây lên, cùng với tám thư viện của các trường đại học phụ cận hình thành quần thể thư viện với quy mô lớn nhất toàn quốc.
Đại học Đông Hải vì thuận tiện cho sinh viên trong trường lợi dụng tài nguyên công cộng của thư viện Ái Đạt, kế hoạch xây thêm một cổng trường ở phía nam thư viện Ái Đạt, thậm chí muốn đưa vào 10 triệu cải tạo hoàn cảnh của khu vực tiếp giáp với thư viện Ái Đạt, muốn nơi đây trở thành vườn trường đại học có quang cảnh hấp dẫn nhất Kiến Nghiệp.
Trong số các trường đại học cao đẳng ở Kiến Nghiệp, đại học Đông Hải nhận được sự giúp đỡ của Cẩm Hồ với mức độ lớn nhất.
Vì giúp một nhóm trường đại học cùng ngành học trọng điểm có thể được chú trọng bồi dưỡng, căn cứ vào các vấn đề nhân tài cùng kiến thiết kinh tế quốc gia, phát triển Khoa học Công nghệ, năm 93 trung ương khởi động "Công trình 211", hướng tới thế kỷ 21, tập trung lực lượng các phương diện, trọng điểm kiến thiết khoảng 100 trường đại học cùng ngành học trọng điểm.
Đại học Đông Hải xem như trường giữ vị trí đầu trong công trình 211, năm 98 nhận được ngân sách của công trình 211 do tài chính TW và tỉnh tài trợ mới 200 triệu, trong đó dùng cho phát triển ngành học là 88 triệu.
Trừ điều đó ra, đại học Đông Hải cùng Chính phủ TP.Kiến Nghiệp tại khu nam hồ Yến Quy thành lập khu sáng nghiệp Khoa học Công nghệ Đông Hải, Quỹ đầu tư mạo hiểm Vườn Sồi đưa vào 50 triệu để xúc tiến khu sáng nghiệp phát triển, xúc tiến đại học Đông Hải phát triển ngành nghề hóa.
Mặt khác, Vườn Sồi còn cùng đại học Đông Hải tại các lĩnh vực chuyên nghiệp như công trình thông tin, công trình tài liệu, công trình vi điện tử thành lập một nhóm phòng thí nghiệm liên hợp, tài chính đưa vào cũng gần 100 triệu.
Ngoại trừ tại các bộ môn tương quan toàn diện phổ biến chế độ song đạo sư, Vườn Sồi còn có một nhóm khoa học gia nhận được đại học Đông Hải mướn đảm nhiệm giáo sư giảng dạy.
Nhiều loại điều kiện liên hợp thúc đẩy, nội bộ đại học Đông Hải cho rằng lay động địa vị của Thanh Hoa tại công trình vi điện tử, máy tính, công trình phần mềm, công trình tin tức cũng không phải là mộng tưởng không thể đạt được. Đại học Đông Hải thậm chí cũng có thể hùng hồn cho rằng thư viện Ái Đạt là xây vì ĐH Đông Hải, dù sao sau khi thư viện Ái Đạt xây lên, chỉ cách khu vực KTX ĐH Đông Hải có một bước, sau đó tân đại môn xây lên, sinh viên ĐH Đông Hải đến thư viện Ái Đạt còn tiện hơn rất nhiều so với đến thư viện trường.
Đương nhiên, Cẩm Hồ giúp đỡ nhiều như vậy đối với ĐH Đông Hải, đại học Đông Hải cũng không phải là không có bánh ít đi, bánh quy lại, trong kế hoạch thông báo tuyển dụng khổng lồ của Cẩm Hồ vào năm 99, đại học Đông Hải đã cung cấp cho Cẩm Hồ 800 sinh viên tốt nghiệp ưu tú.
Hứa Tư cùng Trần Tĩnh đội nón bảo hiểm màu xanh từ phía nam công trường đi vòng ra, Trương Khác ngả hai tay với họ, cười hỏi:
- Hai chị sao lại đi cùng nhau rồi?
- Tôi ngồi xe chạy qua đây, tự nhiên muốn xuống xe nhìn xem nghĩa cử rộng rãi của Cẩm Hồ. - Trần Tĩnh cười nói.
- Bộ thông tin năm nay có thể sẽ phát 10 đến 12 tấm giấy phép ĐTDĐ, chị có nghe được tin tức gì không? - Trương Khác nói.
- Thật sao?
Trần Tĩnh mừng ra mặt, lại nghi hoặc hỏi:
- Vì sao lỗ hổng thoáng cái kéo to ra như vậy?
Đối với Khoa Vương Cao Khoa mà nói, lỗ hổng càng lớn thì càng có lợi, bằng không thì Khoa Vương Cao Khoa có thể tại năm nay thu được giấy phép ĐTDĐ hay không, tính không xác định còn rất lớn, nhưng Trần Tĩnh rất nhanh cũng ý thức được lỗ hổng thoáng cái mở lớn như vậy, sẽ tạo thành trùng kích rất lớn đối với nghiệp vụ ĐTDĐ của Cẩm Hồ.
Trần Tĩnh thu lại nét cười, lại hỏi Trương Khác:
- Các anh đối với việc này thế nào? Sự tình có phải còn có thể vãn hồi hay không?
- Nếu Cảnh Trùng Dương để cho tin tức truyền đến tai tôi, muốn thay đổi quyết định của Bộ Thông tin thì có chút khó khăn.
Trương Khác cũng không cho rằng hoàn toàn không có khả năng thay đổi quyết định của Bộ Thông tin, nhưng nếu làm như vậy sẽ khiến cho quan hệ cùng Cảnh Trùng Dương thật vất vả mới mới hòa hoãn xuống lại trở nên đối lập, động tác cũng không tránh khỏi sẽ lớn hơn, y thản nhiên cười nói:
- Nếu đã như vậy, yên lặng xem biến cũng được...
Bộ Thông tin thoáng cái mở lỗ hổng lớn như vậy, ngoại trừ Khoa Vương Cao Khoa sẽ được lợi, đối với Kiến Nghiệp, Hải Châu cũng có chỗ tốt.
Hiện có năm cửa hàng ĐTDĐ hàng trong nước, ngoại trừ Cẩm Hồ cùng Khoa Vương Cao Khoa, ba xí nghiệp còn lại như Liên Tín mặc dù tại Kiến Nghiệp cũng thành lập được trung tâm nghiên cứu & phát triển, nhưng cơ sở sản nghiệp cũng không tại Kiến Nghiệp, Hải Châu. Cẩm Hồ vào năm 96 thúc đẩy thành lập hiệp hội xúc tiến kỹ thuật ĐTDĐ số, hầu như đã kéo toàn bộ các xí nghiệp ngành thông tin di động trong nước vào mạng lưới của nó.
Y theo chương trình của hiệp hội xúc tiến kỹ thuật ĐTDĐ số, những xí nghiệp này đều tại Hải Châu hoặc Kiến Nghiệp thành lập bộ môn sản xuất linh kiện hoặc nghiên cứu & phát triển chuyên môn, một khi những xí nghiệp này nhận được giấy phép ĐTDĐ, bất kể xuất phát từ nhu cầu chỉnh hợp tài nguyên của bên trong, hay là dựa vào tài nguyên sản nghiệp cùng nhân tài kỹ thuật đối với bên ngoài, xây dựng cơ sở sản xuất tại Kiến Nghiệp hoặc Hải Châu là thích hợp nhất -- Hải Châu tạm thời không nói đến. Suy nghĩ từ góc độ này, trong TP.Kiến Nghiệp cũng sẽ không hy vọng Cẩm Hồ làm ra động tác gì để Bộ Thông tin thu hẹp lại lỗ hổng.
Trần Tĩnh nhìn con mắt của Trương Khác dưới ánh mặt trời chiều, thâm thúy mà trong suốt, cô lại rất nhanh chuyển tầm mắt đi, rồi cười nói:
- Cũng chỉ có Cẩm Hồ mới có khí độ yên lặng xem biến. . . Lỗ hổng thoáng cái mở ra, khó tránh khỏi xảy ra hỗn loạn một trận mà?
- Ừm, hỗn loạn cũng là điều không thể tránh khỏi.
Trương Khác gật đầu, khẳng định suy đoán của Trần Tĩnh, rồi lại hỏi:
- ĐTDĐ của bên chị đã tiền hành đến bước nào rồi, có phải chỉ thiếu ngọn gió đông là tấm giấy phép ĐTDĐ thôi phải không?
- Chi tiết còn có rất nhiều chỗ có thể cải tiến, mấy ngày này, bên Kiến Nghiệp tôi cũng cần phải đi.
Trần Tĩnh nói, tuy nói Khoa Vương Cao Khoa cho làm thiếp bài cho Liên Tín, ĐTDĐ tiêu thụ còn chưa đạt 1 phần 8 của Cẩm Hồ, nhưng từ đầu đã chen lên được đoàn tàu lãi to của ĐTDĐ, năm 98 lợi nhuận đạt tới 200 triệu. Đây cũng là cơ sở sản nghiệp mà Khoa Vương Cao Khoa đặt được kiên cố.
Trước đó tại ngõ Học Phủ thuê phòng làm việc thành lập phòng thiết kế ĐTDĐ cũng chính thức mở rộng thành trung tâm phát triển cùng thiết kế sản phẩm, sau tết đã chuyển đến cao ốc văn phòng phía đông khu sáng nghiệp Vườn Sồi, chiếm trọn một tầng lâu. Đó cũng là một trong những cao ốc văn phòng có số lượng không nhiều lắm hiện nay mới thôi khai phát của địa ốc Thế Kỷ Cẩm Hồ.
---------------
Trương Khác còn dự định mời Trần Tĩnh cùng họ ăn một bữa cơm, tuy nhiên trước khi y mở lời thì điện thoại của Trần Tín Sinh gọi qua. Trần Tín Sinh cùng Tô Tân Đông còn có Trương Á Bình ngày hôm nay vừa lúc đều tại Hải Châu, lúc này họ đã đến Huệ Sơn rồi, có thêm một giờ nữa là có thể chạy tới Kiến Nghiệp thương nghị đối sách -- Bộ Thông tin thoáng cái kéo lỗ hổng to ra như vậy, cho dù Cẩm Hồ không muốn đi ảnh hưởng đến quyết định của Bộ Thông tin, cũng không thể hoàn toàn không làm ứng đối.
Lúc này Hứa Tư trên cơ bản không tham dự vào sự vụ của nội bộ Cẩm Hồ, cho dù cá nhân cô vẫn nằm trong 10 người nắm giữ cổ phần nhiều nhất của Cẩm Hồ -- cô liền mời Trần Tĩnh đến ngõ Học Phủ cùng nhau dùng cơm. Trong khoảng thời gian này Hứa Tư tại Hải Châu cũng tiếp xúc khá nhiều với Trần Tĩnh.
Cẩm Hồ sẽ không sợ cạnh tranh đến từ trong nước, mà là lo lắng trước khi bố cục sản nghiệp hoàn thành, dòng nước sẽ bị quấy đục rồi, lực trùng kích của cửa hàng ĐTDĐ hải ngoại đối với thị trường ĐTDĐ Trung Quốc sẽ càng mạnh, thế cục sẽ không dễ dàng nắm chặt như vậy nữa.
Dựa vào hiệp hội xúc tiến kỹ thuật ĐTDĐ số, tại Kiến Nghiệp, Hải Châu đã thành lập cơ sở sản nghiệp linh kiện ĐTDĐ với quy mô nhất định, nhưng một số linh kiện chính có tính then chốt vẫn còn chưa hình thành quy mô lớn bao nhiêu. Các cửa hàng ĐTDĐ hàng trong nước thoáng cái tăng đến 14 đến 16 nhà, nhu cầu đối với linh kiện của nó, năng suất ở hai nơi Kiến Nghiệp, Hải Châu không thể duy trì được, tất sẽ khiến một bộ phận cửa hàng ĐTDĐ này chuyển hướng tìm kiếm phương án giải quyết kỹ thuật ĐTDĐ khác, do đó phá vỡ kế hoạch trước đó của Trương Khác ý đồ mượn hiệp hội xúc tiến ĐTDĐ số đi khống chế bố cục kỹ thuật ĐTDĐ hàng trong nước.
Nếu có thể lại cho Cẩm Hồ thêm thời gian hai ba năm, đợi Cẩm Hồ cũng hoàn thiện ở trên kỹ thuật chip băng tần cơ sở ĐTDĐ, bố cục kỹ thuật của thị trường trong nước là có thể triệt để hoàn thành -- đối thủ cạnh tranh mà Cẩm Hồ lựa chọn tại lĩnh vực nghiệp vụ ĐTDĐ ngoại trừ những cửa hàng sản phẩm đầu cuối như Motorola, Nokia, mục tiêu tương lai sẽ đặt trên các ông trùm cung cấp kỹ thuật nền tảng ĐTDĐ như Đức Nghi, Anh Phi Lăng.
Đợi Trần Tín Sinh, Tô Tân Đông, Trương Á Bình tới rồi, Trương Khác ở trong nhà hàng công nhân của khu sáng nghiệp Vườn Sồi cùng nhau ăn cơm, vừa ăn cơm vừa thảo luận hành động này của Bộ Thông tin khả năng tạo thành trùng kích đối với Cẩm Hồ, cùng với các biện pháp ứng đối Cẩm Hồ có thể áp dụng, cuối cùng quyết định vẫn là tăng cường đầu tư vào phát triển chip ĐTDĐ, thậm chí có thể tập trung ra một số nhóm nghiên cứu khoa học, thành lập công ty thiết kế chip chuyên nghiệp!!!
-------------
Cuộc thảo luận vốn sẽ không kết thúc quá sớm, Trần Tín Sinh trên đường nhận được điện thoại của Tiêu Thụy Dân, tổng giám đốc Liên Tín, vừa lúc Tiêu Thụy Dân đang ở Kiến Nghiệp, hắn hy vọng có thể tiếp xúc một chút với phía Cẩm Hồ.
Lần này Bộ Thông tin muốn thoáng cái phát ra 10 đến 12 tấm giấy phép, tuy nói Cẩm Hồ sẽ nhận được trùng kích, nhưng chí ít ở trên biểu hiện, điện tử Hoa Hạ dưới cờ sở hữu ba xí nghiệp ĐTDĐ sẽ nhận được trùng kích lớn hơn nữa, thế nhưng việc phía sau không hề đơn giản như trên biểu hiện.
Tiêu Thụy Dân bức thiết hẹn Trần Tín Sinh lén gặp gỡ tại Kiến Nghiệp, đã đủ để nói rõ điểm này.