Lúc này đám Trương Khác đang ngồi ăn ở nhà ăn Pháp ở ngay bên cạnh, kể chuyện giả câm trên đường cao tốc, mọi người cố áp tiếng cười để không làm ảnh hưởng tới người khác.
Vừa gọi món ăn xong thì di động rung lên, Trương Khác nhận máy liền nghe thấy Diệp Kiến Bân hưng phấn nói:
- Bộ trưởng tài chính Thái Lan tuyên bố từ chức qua đài truyền hình.
Vậy là chính phủ Thái Lan từ bỏ phản kháng rồi, không hiểu bao nhiêu người nghe thấy tin tức này áp chế tiếng reo hò.
Trương Khác gập điện thoại lại, muốn cùng Đường Thanh ăn khuya xong mới lên lầu, hai phút sau không nhịn được kéo khăn ăn trên cổ xuống, đưa ví cho Đường Thanh:
- Bạn và Thịnh Hạ ăn xong mua hộ bọn mình y phục thay đổi nhé ...
Kéo Đỗ Phi vội vàng rời khỏi nhà ăn, thấy Trần Tĩnh và Tạ Tử Gia quanh quẩn bên ngoài, gật đầu mỉm cười, chân không hề dừng lại.
- Này..
Nghe thấy Tạ Tử Gia gọi, Trương Khác dừng bước, quay đầu lại nhìn hai giây, thấy cô ta không nói gì, liền vào thang máy.
- Người kiểu gì vậy chứ!
Tạ Tử Gia Tạ đại tiểu thư vốn tường Trương Khác sẽ đi tới đợi lúc đó mới nói, thấy thái độ hờ hững của Trương Khác, Tạ Tử Gia chỉ còn biết nghiến răng tức tối trách móc.
~~~~~~~~~~~~~o0o~~~~~~~~~~~~~~~~
- Thị trường London có phản ứng gì với tin tức này?
Diệp Kiến Bân ra mở cửa, Trương Khác hỏi ngay:
- Chính phủ Thái Lan yêu cầu cơ cấu tài chính ngân hàng tiền dự trữ chuẩn bị tỉ lệ nợ xấu lên tới 15%, bọn họ muốn tăng cường ổn định hệ thống tài chính trong nước.
- Hiện còn làm những cái này, đúng là ngu xuẩn.
Nick Leeson không lấy tiếng phổ thông ra hành hạ bản thân nữa, dùng tiếng Anh nói:
- Bọn họ muốn hủy lòng tin của mọi người vào hệ thống tài chính Thái Lan thì có .. Bên phía London đã có phản ứng rồi, đồng Bạt bị bán tháo rất lớn, tôi nghĩ các nhà đầu tư trong nước của Thái Lan nếu không muốn tổn thất vì đồng Bạt mất giá giữ vứt bò đồng Bạt để giữ giá trị các hiệp ước giao dịch ... Có điều lượng giao dịch đồng Bạt ở thị trường London rất ít, phải xem tình hình phía Singapore.
Sở giao dịch quốc tế Singapore là thị trường giao dịch đồng Bạt chủ yếu nhất.
Trương Khác khoanh tay trước ngực, đứng nhìn bóng đêm rực rỡ bên ngoài cửa kính, môi hơi mím lại, im lặng không nói.
Tới thời khắc này, ngoại trừ quỹ đầu cơ chủ lực có lòng tin kiên định ra, đám đầu cơ ngoại vi cũng xác định được phương hướng rồi, khi tất cả cùng hùng hổ ùa lên, những đồng minh của NH TW Thái Lan không chịu nổi chính là lúc kết thúc cuộc chơi đầu tiên này.
Trương Khác cười nói:
- Sức chống cự lẫn ý chí của bọn họ đều rất yếu ớt, thương vị chúng ta tăng tới 40% nữa.
*** thương vị là tỉ lệ tài chính đầu tư thực có so với đầu tư thực tế của người đầu tư, ví dụ có 10 vạn dùng vào quỹ đầu tư, dùng 4 vạn mua cổ phiếu thì thượng vị là 40%.
Nick Leeson cũng có cùng quan điểm như vậy, song hắn phải xem ý kiến của Diệp Kiến Bân, hắn có một giao dịch viên tại New York, có thể giao dịch hiệp ước hiện hóa bằng đồng Bạt, nhưng thương vị tăng tới 40%, là một biến số, cả thị trường đều đang bán đồng Bạt, trừ NH TW Thái Lan ra, hiếm có ai mua đồng Bạt nữa.
Chính phủ các quốc gia ĐNÁ đều có cảm giác nguy cơ môi hở răng lệnh, hạn chế cơ cấu tài chính trong nước đầu cơ giao dịch đồng Bạt, nhưng thế lực tư bản tài chính Âu Mỹ mới là kẻ đứng sau cơn bão tài chính này, đặc biệt là cơ cấu văn phòng ngân hàng Âu Mỹ đặt ở Singapore, trong tay nắm lượng lớn tiền tệ các nước ĐNÁ, làm lệnh hạn chế của chính phủ các nước ĐNÁ không thể có hiệu quả.
Diệp Kiến Bân gật đầu, lòng bàn tay hắn đã toát mồ hôi, tên nhóc Trương Khác này trong tay có gần 4 tỷ HDK, căn bản không cần quan tâm được mất, nên ở đây ung dung cách sông xem lửa cháy, còn Diệp gia bọn họ thực sự mong mỏi có thể kiếm chác được trong vụ này, giải tỏa cơn khát tài chính.
Di động để trong túi rung lên, Diệp Kiến Bân giật mình, thấy mình quá khẩn trương, ngượng ngùng lấy di động ra, thấy điện thoại do Diệp Trăn Dân gọi tới, ra hiệu cho Trương Khác, rồi qua một bên nhận điện thoại.
- Chú Hai mời cậu tới.
Diệp Kiến Bân nghe điện thoại xong tới nói nhỏ với Trương Khác:
- Hay là bảo chú Hai tự qua?
Trương Khác làm gì có thể diện phiền Diệp Trăn Dân đích thân tới gặp, y tới Hong Kong cũng nên tới thăm Diệp Trăn Dân trước, nhưng bị Diệp Kiến Bân sốt ruột kéo tới đây.
Trương Khác kéo Đỗ Phi ra khỏi phòng, trên đường gọi điện báo cho Đường Thanh.
Chỗ ở tạm thời của Diệp Trăn Dân ở Hong Kong là khu chung cư của văn phòng liên lạc TW trú tại Hong Kong, từ khách sạn Bán Đảo tới đó tiện nhất là đi tầu điện ngầm.
So với lúc gặp nhau ở Bắc Kinh thì Diệp Trăn Dân gầy hơn một chút, nhưng mắt rất có tinh thần, ngoài cửa nói vài câu rồi lên thư phòng ở tầng hai, Đỗ Phi và thư ký của Diệp Trăn Dân đợi ở bên ngoài.
- Tin tức trên ĐTH Thái Lan các cháu biết cả rồi chứ?
Diệp Trăn Dân đóng cửa văn phòng lại, đứng trước giá sách nói:
- Chú vừa trao đổi điện thoại với ti trưởng ti tài chính, cụ quản lý tài chính Hong Kong, áp lực từ các phía rất lớn, các quỹ đầu cơ hùng hổ đổ tới, lại có các thế lực chính trị Âu Mỹ đứng sau lưng dung túng, đồng Bạt sẽ là ngòi nổ ...
- Vâng bọn cháu xem rồi.
Giọng Trương Khác rất bình đạm:
- Kẻ đầu cơ tiền tệ nhắm chuẩn vào tỉ giá cố định của các nước ĐNÁ, hai lần tấn công trước, NH TW Thái Lan miễn cưỡng chống lại được, nhưng lượng dự trữ ngoại hối của bọn họ đã tiêu hao một nửa, đợt tấn công này sẽ càng dữ dội hơn, số ngoại hối còn lại của bọn họ không đủ duy trì thăng bằng tỉ giá, một khi bị ép thả nổi đồng Bạt, nó sẽ thành ngòi nổ bùng phát nguy cơ tài chính ĐNÁ đã tích lũy từ lâu.
Mục đích Diệp Trăn Dân tới Hong Kong là để giúp chính phủ Hong Kong kháng cự lại tác động cuộc khủng hoảng này:
- Xem ra mọi người đều tin chắc thế cục này rồi, một miếng thịt béo bở như thế ai bỏ qua cho được, tiếc cho những quốc gia này mười năm phồn vinh bị hủy trong sớm tối.
- Đây là chuyện chẳng đặng đừng mà chú.
Diệp Kiến Bân nghe thế nhẹ nhàng hơn, cười khì:
- Nên quan tâm tới Hong Kong thì thực tế hơn.
Trương Khác tán đồng:
- Cổ phiếu, địa ốc cứ tăng mãi không xuống, giống như một thanh kiếm sắc treo lơ lửng, làm người ta rùng mình ... Đám đầu cơ quốc tế kia tấn công Thái Lan chủ yếu nhắm vào đồng Bạt. Hong Kong có 80 tỷ USD dự trữ ngoại hối, tron nước có 120 tỷ USD, duy trì tỉ giá hiện nay của HKD không khó, các quỹ đầu kia không thể mơ tưởng triệt để đánh hạ được HKD, nhưng bọn chúng sẽ vờ tấn công HKD, đánh chủ yếu vào cổ phiếu Hong Kong, chính phủ Hong Kong đối phó cục thế này ra sao ạ?
- Cháu nói thử xem.
Diệp Trân Dăn biết đám cá mập say máu kia sau khi đánh chén xong các nước ĐNÁ, chắc chắn không tha Hong Kong đang đỉnh điểm thịnh vượng.
- Trừ tiếp tục tăng cường dự trữ ngoại hối, giám sát hướng đi của tiền tệ, chú cho rằng cục quản lý tài chính càn chuẩn bị sẵn sàng dùng các loại thủ đoạn tiến hành phản kích quỹ đầu cơ quốc tế, không thể để bọn chúng dày xéo Hong Kong một lượt xong mới chạy đi xin cục lập pháp quyền hỗ trợ ..
- Ừm.
Diệp Trân Dân thái độ không rõ lắm, ông có cái khó của mình:
- Điều này cần thảo luận thêm.
Hong Kong sau khi trở về phải duy trì hệ thống kinh tế chính trị hiện có trong thời gian dài, duy trì nguyên tắc người Hong Kong, quản lý Hong Kong. Cho nên quyền hạn cục quản lý tài chính bị hạn chế nghiêm ngặt.
Diệp Trăn Dân phải dùng thân phận đặc thù để đi công tác, nhưng người Hong Kong chưa chắc đã hiểu cho khổ tâm của ông, tin tức một khi tiết lộ ra ngoài, nói không chừng văn phòng ngày mai sẽ bị đám người thị uy bao vây, chỉ trích chính phủ TW làm trái lời hứa để người Hong Kong quản lý Hong Kong.
Người Hong Kong trước kia bị người Anh áp chế không dám lên tiếng, sau khi trở về thành tự do, gặp chuyện gì cũng ra đường la hét, đây cũng là lẽ thường tình thôi.