- Nửa tiếng nữa các TTCK chủ yếu của Châu Âu sẽ mở cửa giao dịch, tiếp đó là TTCK Bắc Mỹ, nếu tối nay Âu Mỹ không có tin tức gì nghịch chuyển, ngay mai lượng bán ra sẽ càng khủng khiếp. Lưu Kỳ Tuấn phân tích, hắn đã liên tục 40 tiếng không ngủ, mắt đầy tơ máu, giọng khàn khàn: - Hiện chúng ta chỉ có thể dùng 500 triệu, không có dư luận phối hợp, chỉ e khó mà hóa giải được.
Vương Hải Túc hỏi vội: - Ngày mai vẫn án binh bất động à?
Lâm Tuyết bĩu môi ghét bỏ, đến cô ta còn hiểu, Vương Hải Túc lại hỏi thừa một câu, nếu ném cả 500 triệu này vào, về sau sẽ hoàn toàn bị động, muốn tạo ra không khí dư luận có lợi cũng không thể cưỡng ép, ngày mai lượng bán ra vẫn mạnh chỉ còn cách bỏ mặc. - Qua ngày mai là kỳ nghỉ dài mùng 1 tháng 5, chứng khoán Thượng Hải tổng cộng nghỉ 9 ngày, TTCK Âu Mỹ có dữ dội tới đâu cũng có thể thở một hơi rồi. Lưu Kỳ Tuấn chẳng thèm để ý tới câu hỏi của Vương Hải Túc: - Chúng ta phải lợi dụng tốt 9 ngày này.
- Ừm, bên này giao cho các anh, tối tôi tới Bắc Kinh. Nghiêm Văn Giới quyết định: - Cho dù không thể nghịch chuyển được dư luận, cục phải quấy đục nước lên, các nhà tinh tế học có khả năng này đại đa số ở Bắc Kinh, tôi phải bái phỏng từng người một, không muốn thấy thế cục xấu đi không phải chỉ có một mình chúng ta, còn bên Chứng khoán Tinh Hà, phó thác cho giám đốc Lâm.
- Cũng chỉ còn 20 ngày nữa, tôi sẽ theo sát bọn họ. Lâm Tuyết gật đầu:
Lưu Kỳ Tuấn lại hỏi thêm: - Có nên chuẩn bị thêm nhiều tài chính nữa không?
Vương Hải Túc nghe thế quay sang nhìn Nghiêm Văn Giới, thấy hắn chống cằm suy nghĩ là biết chưa có tính toán kỹ, không nói những câu làm người ta ghét nữa.
Cho tới khi cuộc họp kết thúc Vương Hải Túc mới chú ý thấy có mấy cuộc gọi lỡ, đều do Hồ Kim Tinh gọi, đợi đám Nghiêm Văn Giới, Lâm Tuyết rời tổng bộ hết mới về văn phòng gọi điện lại, sau đó lái xe tới ngõ Học Phủ tìm Hồ Kim Tinh.
Dù sao về danh nghĩa Vương Hải Túc là tổng giám đốc Hải Túc, không thể hơi chút là chạy sang quán nét sáng vực, định tới quán cà phê đối diện gặp mặt Hồ Kim Tinh, Trần Dũng, bọn chúng ngồi tầng hai.
- Ngày mai thế nào? Nếu lại một vụ tụt giảm cho tới khi đóng cửa, tiền đảm bảo anh cho chúng tôi vay sẽ mất hết cả. Trần Dũng lo lắng nói: - Lúc đó chúng tôi chỉ có cách nhảy xuống Tiểu Giang đền cho anh.
Hồ Kim Tinh trấn tĩnh hơn một chút, nói trắng ra là hắn liên hợp với Trần Dũng chỉ kiếm thêm chút thu nhập, dù có chút tổn thất cũng có thể chịu được.
Trước kia thành lập khu sản nghiệp phần mềm, chú hắn lấy dánh nghĩa của hắn nắm tỉ lệ cổ phần tương đối ở Hải Túc, Hải Túc mượn xác lên TTCK, tránh bại lộ, cổ phần của hắn đều chuyển cho đầu tư Hoành Tín, trừ khoản lớn ngoại tệ ở tài khoản nước ngoài, Nghiêm Văn Giới còn cho hắn vào Hải Túc làm việc, hứa lấy danh nghĩa cổ phần khích lệ chia cổ phiếu cá nhân cho hắn.
Cho dù tương lai có trăm triệu để tiêu, nhưng hiện già túi hơi rỗng, Hồ Kim Tĩnh mới lôi kéo Trần Dũng kiếm thêm chút ít ở cổ phiếu Hải Túc, một mặt không ngờ cổ phiếu Hải Túc được Hoành Tín đẩy cao lên như thế, cảm thấy trước kia được phân phối ít có hơi lỗ, nên mới định kiếm từ bên ngoài, hiện có tổn thất cũng chỉ hơi xót thôi, hiện hắn không cho rằng lỗ vài triệu là tổn thất gì.
Trần Dũng thì đem hết hi vọng làm giàu gửi gắm vào đó, trong lòng sốt ruột, nếu ngày mai lại thế nữa, bọn chúng có muốn bán tống bán tháo đi cũng chẳng được.
Kế hoạch ngày mai đã được xác định rồi, Vương Hải Túc chẳng biết phải an tủi Trần Dũng ra sao, nếu chẳng phải cha Trần Dũng còn có chút tác dụng, hắn cũng chẳng buồn an ủi: - Thị trường Châu Âu sắp mở cửa giao dịch rồi, nói không chừng có tin tức tốt lành truyền tới, chỉ số Nasdaq sụt giảm mạnh hai ngày liên tiếp rồi, chắc phải kìm lại một chút. Cho dù ngày mai tình hình không lạc quan, kỳ nghỉ dài 9 ngày, thế cục sẽ hòa hoãn lại. Di động tít tít vài tiếng, có tin nhắn gửi tới, phòng đầu tư thông báo, TTCK chủ yếu của Châu Âu đã mở cửa giao dịch, mạng cổ phiếu công nghệ mây đen bao phủ, có xu thế rơi vào vòng tuần hoàn ác tính, đà sụt giảm còn dữ dội hơn hôm qua.
Vương Hải Túc ăn cơm tối với đám Trần Dũng ở ngõ Học Phủ, tối còn về trực ở tổng bộ, TTCK Bắc Mỹ mở cửa, thế nào cũng cho người ta chút hi vọng, nhưng chỉ số Nasdaq chẳng có dấu hiệu phục hồi nào, tiếp tục sụt giảm.
Cổ phiếu internet lần nữa thành khu vực thiệt hại nặng.
Tầng quản lý Côn Đằng Online và Quỹ đầu tư Vườn Sồi đều công bố kế hoạch không giảm cổ phần chỉ khiến nó giảm ít hơn cổ phiếu nó, dù sao những nhà đầu tư mạo hiểm như Cao Thịnh, HSBC trước kia đầu tư vào Côn Đằng Online lúc này đều tranh nhau bỏ chạy. Ai cũng hâm mộ ESS bốn tháng trước kiên quyết bán đi hàng chục vạn cổ phiếu Côn Đằng Online, nếu không cùng bỏ chạy vào lúc này, giá cổ phiếu của Côn Đằng Onlien sẽ càng thảm.
Trong ba ngày, chỉ số Nasdaq mất điểm thê thảm, hơn 500 tỷ USD bốc hơi, kinh khủng hơn cả cơn bão tài chính ĐNÁ, cơn bão tài chinh ĐNÁ còn có nửa năm ủ bệnh, còn chỉ sổ Nasdaq gần như đổ sập trong một đêm. Nhìn bề ngoài nguyên nhân là quan tòa Thomas lỡ miệng tuyên bố với truyền thông làm cổ phiếu Microsoft từ lên thành xuống.
Ttck Châu Á, bao gồm cả chứng khoán Thượng Hải, cổ phiếu internet tiếp tục trọng thương, vừa mở cửa giao dịch cổ phiếu Hải Túc đã bị bán ra 1 tỷ, tới giới hạn luôn.
Trần Dũng khóc không ra nước mắt, từ lãi 2 triệu tới lỗ 4 triệu chỉ trong 2 ngày.
11 tháng trước, hắn lợi dụng tin tức ngầm kiếm chác từ cổ phiếu Hải Túc còn chưa được 1 triệu, lại tiêu sạch rồi, lần này muốn chơi lớn, tiền đảm bảo là do đi vay, vốn tới gấp cả chục lần.
Khoản vay lãi suất cao lại lấy danh nghĩa cha hắn ra ngoài lừa đảo, tất nhiên có cả đống người dám đem tiền cho hắn vay, kết quả vay được 30 triệu, định kiếm lãi khoảng 10 triệu, hắn và Hồ Kim Tinh cưa đôi 50/50, ai ngờ nguy cơ nói tới là tới, căn bản không cho thương lượng.
Điều duy nhất làm hắn thấy được an ủi là hơn một tỷ đăng ký bán ra kia bị áp lại, bọn chúng còn cơ hội xoay chuyển, Hoành Tín nhất định sẽ có hành động, Trần Dũng thậm chí định bảo Hồ Kim Tinh nhờ Hồ Tôn Khánh ra mặt can thiệp, nếu không bọn chúng không còn cơ hội nào.
Số tiền đảm bảo trừ Vương Hải Túc cho bọn chúng vay, còn lại đều do hắn vay, Trần Dũng lúc này sợ Hồ Kim Tinh trở mặt không nhận, ngồi trong phòng giám đốc nửa ngày không thấy Hồ Kim Tinh lộ mặt, không biết chạy đi đâu rồi.
Có một số lạ gọi tới, Trần Dũng nhận máy.
- Trần Dũng à, cậu khẳng định cổ phiếu Hải Túc sẽ tăng vọt, vì sao lại xuống hai ngày rồi? Tôi cũng biết chuyện này không vội được, chỉ gọi điện hỏi chút thôi. Còn nữa, chú Vương hiện hơi thiếu tiền, 5 vạn cho cậu vay trả lại sớm cho tôi được không, tôi không cần lãi suất nữa đâu.
- Mới xuống có hai ngày mà chú Vương đã sợ rồi à? Không đuổi những phần tử không kiên định đi, đợi tới lúc tăng trở lại, bọn chúng sẽ thành lực cản, có vài lời tôi không thể nói quá kỹ. Tiền đều ném cở vào rồi, chú Vương dù không muốn lãi, tôi cũng chẳng thể biến ra tiền trả chú. Bất kể chú tin hay không, qua kỳ nghỉ lễ Lao Động sẽ tăng trở lại, hiện tôi có thể nói với chú, tối nay sẽ có nhân vật trọng yếu đứng ra chống đỡ cho cổ phiếu internet. Trần Dũng dập điện thoại, nhìn mũi tên đỏ đi xuống mãi trên màn hình, bực bội cần chén trà lên ném vỡ màn hình,
Đúng lúc Hồ Kim Tinh đi vào, giật nảy mình: - Mày làm cái gì thế?
- Chả làm gì cả, nhìn bực mình ném thôi. Nửa ngày trời mày đi đâu thế? Trần Dũng sẵng giọng hỏi:
- Mày sợ cái gì, mày nghĩ tao đi đâu, tao bị chú tao gọi tới văn phòng mắng nửa ngày, chú tao đánh tiếng với công ty chứng khoán rồi, chỉ cần cổ phiếu Hải Túc không tiếp tục đi xuống hai phiên nữa, bọn họ sẽ không vội đóng băng tài chính. Hồ Kim Tinh lạnh lùng nhìn Trần Dũng, rất điên tiết vì hắn dám nổi giận với mình: - Tin tức phía bên Vương Hải Túc, tối nay phó chủ nhiệm HDND Ngô Hiểu Ba sẽ phát biểu ủng hộ cổ phiếu internet, mày nói xem tao đi đâu?
Trần Dũng tuổi trẻ khí thịnh, không thể bỏ thể diện xuống xin lỗi được, mấp máy môi vài cái nói: - Tao cũng chỉ vì ngồi đây nên sốt ruột, giờ có tin tức tốt rồi cũng yên tâm.
- Mày kém thế thôi à, Hoành Tín, Tinh Điển ở đằng sau mua bán mấy trăm triệu còn không lo lắng gì, chỉ mày ngồi đây sốt ruột. Hồ Kim Tinh cũng khó khăn lắm mới nguôi giận được.
Đêm trước lễ Lao Đông, Ngô Hiểu Ba lấy đề tài ( thúc đẩy ý thức kinh tế internet dân tộc, thúc đẩy sản nghiệp thông tin đồng bộ thế giới, thúc đẩy văn hóa toàn dân sáng nghiệp, tích cực ngăn cản bong bóng internet), phủ nhận internet trong nước bành trướng quá độ sắp tới nguy cơ tan vỡ.
Tối hôm đó Côn Đằng Online công bố sách lược thu hẹp tài vụ, bao gồm giảm lương tầng quản lý, bỏ kế hoạch tuyển mộ người mới, cắt giảm chi tiêu ... Tuyên bố rõ ràng nguy cơ kinh tế internet giáng xuống.
Côn Đằng Online là cổng internet site tiếng Trung hàng đầu thế giới, doanh nghiệp internet đầu tiên lên sàn giao dịch Nasdaq, hành động của Côn Đằng Online thu hút ánh mắt giới truyền thông, nhanh chóng che lấp ảnh hưởng của Ngô Hiểu Ba.
Kỳ nghỉ lễ hoàng kim, đại đa số tỉnh thành đã tiền hành điều chỉnh, đơn vị xí nghiệp có 7 ngày nghỉ công khai, TTCK nghỉ 9 ngày.
Trước kỳ nghỉ lễ hoàng kim, cổ phiếu công nghệ, đặc biệt là cổ phiếu internet bị đả kích liên tục, tuy TTCK tạm thời đóng cửa, nhưng cuộc chiến xung quanh chủ đề bong bóng internet được triển khai càng tưng bừng.
Liên Thông tiến quân vào sản nghiệp quán nét qua hai tháng chuẩn bị đã chính thức vén màn công bố với công chúng, đồng loạt thành lập 5 điểm truy cập internet chính, với tổng số máy lên tới 2 vạn chiếc.
Đêm trước, Trương Khác nhận được điện thoại của Thành Ánh Hà mới y tham gia lễ cắt băng khánh thành điểm truy cập internet ngõ Học Phủ. Do bên Liên Thông còn chưa muốn rầm rộ tuyên bố hoạch của họ, Dương Dung Bình không tới tham gia hoạt động, Trương Khác ở gần đó, đợi tới giờ đến tham gia một chút là được.
Lễ Lao Động, ĐH Hong Kong chỉ có một ngày nghỉ, Đường Thanh liền cùng Thịnh Hạ, Trần Phi Dung cùng về nội địa nghỉ cuối tuần.
Trần Phi Dung chỉ ở Kiến Nghiệp một đêm liền dậy sớm về Hải Châu rồi, Trương Khác và Đường Thanh xuân tiêu ngủ muộn, tới hơn 9 giờ mới lười nhác rời giường, hoạt động cắt băng khánh thành quán nét Liên Thông Học Phủ phải 10 giờ mới bắt đầu, đôi tình nhân đủng đỉnh ăn sáng trong chung cư.
Đỗ Phi kích động gọi điện tới: - Giang Mẫn Chi tới ngõ Học Phủ thị sát, lát nữa sẽ tham gia lễ cắt băng khánh thành, mỹ nữ Liên Thông giỏi thật.
Bắc Kinh mối quan hệ phức tạp, Thành Ánh Há mặc dù chỉ là cán bộ cấp xử, nhưng là nữ nhân xinh đẹp có ưu thế lớn, hoạt động tích cực hơn những người cấp bậc trọng yếu, chức vụ quan trọng hơn cô ta, nói không chừng đã có tiếp xúc với Giang Mẫn Chi khi ở ủy ban thương mại quốc gia. Trương Khác nghĩ, chẳng phải mình nghe cô ta gọi điện cũng thuận miệng đồng ý tham gia lễ khánh thành sao, bình thường người khác có khi y chẳng thèm nhấc máy.
Xem đồng hồ, thấy còn gần nửa tiếng nữa, dù có thông báo chính thức Giang Mẫn Chi tới thì có Thiệu Chí Cương tháp tùng, Trương Khác nhàn nhã uống cà phê xong, mới cùng Đường Thanh xuống lầu.
Vào tháng 5 rồi, nhiệt độ Kiến Nghiệp sáng tối chênh nhau rất lớn, buổi sáng y và Đường Thanh còn trần truồng ôm nhau ngủ trong chăn thoải mái, lúc này ra ngoài đường đã thấy rất nhiều cô gái xung xích váy mỏng, trông đến thích mắt, đợi Đỗ Phi lái xe đưa Thịnh Hạ tới, cùng đến quán nét Liên Thông.
Chiêu đầu tiên của quán nét Liên Thông là miễn phía vào mạng thu hút người dùng, hôm nay là ngày đầu kinh doanh, sau lễ cắt băng sẽ là 2 tiếng vào mạng miễn phí, có kinh nghiệm đi trước của quán nét Sáng Vực, việc tổ chức của Liên Thông rất tốt, đội ngũ xếp hàng dài ba bốn trăm mét mà không ảnh hưởng giao thông, có rất nhiều sinh viên mặc đồng phục quán nét Liên Thông giúp duy trì trật tự.
Mấy cỗ xe mang biển chính phủ đỗ trước quán net, không nhìn thấy bóng dáng Giang Mẫn Chi và các quan viên khác đâu, chắc là được Chu Toàn Thọ, Thành Ánh Hà mời tới chỗ khác nghỉ ngơi rồi.
- Có vào không? Đỗ Phi hỏi:
- Bỏ đi, bọn mình cũng chỉ vờ vịt tham gia thôi mà, vào làm gì cho mệt Trương Khác vừa mới dứt lời thì thấy Thành Ánh Hà dẫn Giang Mi, Tiết Minh Lâu từ cửa phụ quán nét đi ra, tới chỗ bọn họ.
Lúc này Trương Khác đã biết Tiết Minh Lâu tới Đông Hải làm thư ký cho Giang Mẫn Chi, Giang Mi trong thời gian thực tập đại học cũng làm trợ lý cho cha, nhỏ giọng giới thiệu cho Đường Thanh, cười nói: - Giám đốc Thành mời được cả tỉnh trưởng sao không nói trước một tiếng, làm tôi muộn thế này mới đến, thất lễ quá ... Lễ cắt băng sắp diễn ra rồi phải không?
- Chồng tôi gọi tỉnh trưởng Giang là chú, sáng nay tỉnh trưởng Giang Mới quyết định tham gia ... Thành Ánh Hà giải thích.
Từ ngữ khí của cô ta, Trương Khác có thể nghe ra quan hệ giữa nhà cô ta và Giang Mẫn Chi khá xa cách, có lẽ chẳng phải là ông chú máu mủ gì, thầm nghĩ :" Giang Mẫn Chi quyết định tham gia lễ cắt băng có lẽ do biết mình có mặt nên nổi hứng bất chợt?" Nhìn mấy xe đằng xa, biết có phóng viên, nói: - Vậy chúng tôi ở ngoài chờ tỉnh trưởng Giang, giám đốc Chu ra ...
- Vậy tôi cũng đợi ở bên ngoài, tỉnh trưởng nhận phỏng vấn báo và ĐTH bên trong, một lúc nữa sẽ kết thúc. Thành Ánh Hà gật đầu, biết Trương Khác không muốn lộ diện trước giới truyền thông, ánh mắt cô ta dừng ở Đường Thanh đang tình tứ ôm cánh tay Trương Khác, niềm nở đi tới nắm tay Đường Thanh: - Em là thiên kim của tỉnh trưởng Đường phải không? Giờ chị mới biết khen người ta xinh đẹp mà không đủ từ ngữ đề dùng là thế nào, em và Giang Mi .. À, chị còn chưa giới thiệu, đây là Giang Mi thiên kim tỉnh trưởng Giang, bên cạnh giám đốc Đỗ là tiểu thư Thịnh Hạ phải không? Ba đứa bọn em đứng cạnh nhau, làm chị chỉ muốn lấy khăn che mặt lại.
- Chị Thành cũng rất đẹp, chị làm được chuyện lớn như thế lại càng không đơn giản. Đường Thanh ngượng ngùng nói, rồi chào Giang Mi: - Giang Mi tiểu thư mới là xinh đẹp thực sự, lại có khí chất, từ nhỏ tôi đã thích xem phim do dì Lâm Cẩn đóng, Giang tiểu thư giống hệt dì Lâm Cẩn lúc trẻ,
Giang Mi từ lúc đi ra đã quan sát Đường Thanh rồi, thấy cô rạng ngời xinh đẹp đứng cùng Trương Khác, như đôi Kim Đồng Ngọc Nữ, trong lòng có chút ghen tuông, giờ nghe Đường Thanh khen mình xinh đẹp giống mẹ, không tiện tỏ ra lãnh đạm, cười chào hỏi Đường Thanh và Thịnh Hạ, nhưng thái độ không được như Thành Ánh Hà.
Ánh mắt Giang Mi còn như vô tình liếc qua Trương Khác, cha cô ta đang tiếp nhận phỏng vấn bên trong, câu hỏi của phóng viên đều tập trung vào vấn đề cổ phiếu internet, hiện cô ta có thể khẳng định, ba ngày trước Trương Khác nhận được điện thoại là ý thức được tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì, không chút ngần ngại đâm Hải Túc một phát, lúc đó cô ta mới nhận ra chỗ lợi hại của Trương Khác, giết người một cách vô hình.
Giang Mi và Tiết Minh Lâu cũng đứng ngoài không vào.
Một lúc sau, Giang Mẫn Chi được Chu Toàn Thọ cùng quan viên chỉnh phủ xúm quanh đi ra, Thiệu Chí Cương tất nhiên cũng có mặt, quá nửa ngõ Học Phủ là bất động sản của Thế Kỷ Cẩm Hồ, Vương Hải Túc có mặt trong đám đông, Liên Thông mời hắn để biểu thị khí độ của mình.
Đám Vương Hải Túc sớm đã biết Liên Thông muốn phát triển sản nghiệp quán net, trước khi nguy cơ bùng phát, bọn chúng chẳng hề cảm thấy chút áp lực nào, cho dù có cạnh tranh cũng phải một thời gian mới cảm thấy, hiện áp lực chỉ thể hiện trên báo cáo sản nghiệp thôi.
Sau khi tai họa cổ phiếu internet bùng phát, bất kỳ một cọng cỏ nào cũng làm bọn chúng thấy nặng ngàn cân, huống hồ hành động lớn như Liên Thông.
Lần này Liên Thông mở quán nét ở Kiến Nghiệp, làm tổng số máy tăng lên thêm 8%, hơn nữa trong kế hoạch, thời gian ngắn sẽ phát triển quy mô gấp bốn năm lần, có nghĩa là số máy sẽ còn tăng lên 40 - 50 %, điều này sẽ làm môi trường cạnh tranh quán net ở Kiến Nghiệp sẽ có biến hóa kịch liệt, ảnh hưởng tới dự đoán lợi nhuận của Hải Túc. Hiện Hải Túc luôn thổi phồng năng lực lợi nhuận của quán net, sau khi dự báo lợi nhuận bị dao động, ảnh hưởng xấu tới giá cổ phiếu tương đối lớn.
Vương Hải Túc mặc dù tham gia nghi thức cắt băng khánh thành, trong lòng chỉ hận không thể cho một mồi lửa thiêu trụi mấy quán nét của Liên Thông thành tro.
Sau nghi thức cắt băng khánh thành đơn giản, dòng người xếp hàng nửa ngày trời bắt đầu tràn vào như lũ, trải nghiệm cảm giác lên mạng miễn phí.
Giang Mẫn Chi rất chiếu cố tới điều cố kỵ của Trương Khác, đợi nghi thức cắt băng kết thúc, chỉ thị phóng viên báo chí truyền hình đi trước, rồi bảo với Trương Khác: - Tôi còn có chút thời gian, nếu đã đến đây rồi, chúng ta tới thư viện Ái Đạt tham quan một chút.
- Tôi đang mong được tỉnh trưởng Giang chỉ thị công tác. Trương Khác nhìn thấy Giản Chí Khang của Báo sáng Kiến Nghiệp đằng xa nháy mắt, vẫy tay gọi hắn tới.
Vương Hải Túc vốn định đi trước, không tham gia bữa tiệc buổi trưa, không có hi vọng bắt được quan hệ với Giang Mẫn Chi, hắn không biết Giản Chí Khang, nhưng còn nhớ vừa rồi kẻ này hỏi Giang Mẫn Chi liền vài vấn đề rất bất lợi với Hải Túc, Vương Hải Túc liền bỏ y định, theo cùng tham quan thư viện Ái Đạt.
Thư viện Ái Đạt là thư viện quy cách nhất cả nước, cũng là thư viện đơn thể quy mô lớn nhất, tới ngay Vương Hải Túc cũng thấy tiếc vì sao thời hắn đi học không có thư viện lớn như thế cho bọn họ một nơi yên tĩnh đọc sách.
Trương Khác chẳng ngại Vương Hải Túc ở bên cạnh, hỏi Giản Chí Khang: - Chẳng phải anh vừa lên chủ nhiệm phòng phỏng vấn biên tập à, sao xung phong tuyến đầu làm gì?
- Tỉnh trưởng Giang là một trong số ít quan viên chuyên gia trong nước, lại từng làm phó chủ nhiệm Ủy ban Thương mại, tôi luôn muốn viết một bài chuyên đề, chỉ có điều mãi không kiếm được cơ hội, hiện giờ tỉnh trưởng Giang tới Đông Hải, đương nhiên tôi phải tranh thủ một chút. Giản Chí Khang đứng trước mặt Trương Khác, tự giới thiệu với Giang Mẫn Chi: - Thưa tỉnh trưởng Giang, tôi là Giản chí Khang của Báo sáng Kiến Nghiệp, hi vọng tỉnh trưởng cho tôi cơ hội phỏng vấn chuyên đề.
- Ồ, tôi đã xem mấy bài phỏng vấn chuyên đề của đồng chí rồi, đăng tin về mấy xí nghiệp của Cẩm Hồ rất sâu sắc toàn diện, làm người ta có ấn tượng khắc sâu, vừa rồi mấy câu đồng chí hỏi cũng rất sắc bén, có phải chuyên môn nhắm vào bong bóng internet hiện nay? Tôi thấy rất cần thiết, phải xúc tiến sản nghiệp internet phát triển lành mạnh có trình tự. Giang Mẫn Chi chủ động bắt tay Giản Chí Khang: - Tôi sẵn lòng đồng chí giúp tôi viết một bài phỏng vấn chuyên đề.
Giản Chí Khang rõ ràng là tên nhà báo ngự dụng của Cẩm Hồ, Giang Mi không hiểu vì sao cha mình lại đồng ý cho hắn phỏng vấn chuyên đề.
Nghe lời Giang Mẫn Chi nói, Thành Ánh Hà và Chu Toàn Thọ thầm cả kinh, Giang Mẫn Chi không thể không biết hôm qua Ngô Hiểu Ba phát biểu nâng đỡ sản nghiệp internet Trung Quốc, hơn nữa vừa rồi tiếp nhận phỏng vấn, Giang Mẫn Chi không trả lời chính diện câu hỏi của Giản Chí Khang, hiện giờ bảy tỏ thái độ rõ ràng, làm người ta không hiểu ra sao.
Từ sách lược ứng phó của Côn Đằng Online, có thể nhìn ra thái độ của Cẩm Hồ với nguy cơ kinh tế hiện tại, lại nhìn vẻ mặt hưng phấn của Giản Chí Khang, chỉ e hắn lấy những lời vừa rồi của Giang Mẫn Chi viết thành một bài lớn.
Trong lòng Vương Hải Túc càng cuộn sóng ầm ầm, chẳng còn tâm tư đi tham quan thư viện Ái Đạt nữa.
~~~~~~~~o0o~~~~~~~~~~~~
- Sao có thể? Giang Mẫn Chi sao lại tỏ thái độ như vậy được? Tin tức Vương Hải Túc đem về làm Lâm Tuyết như mèo bị dẫm phải đuôi: - Sao ông ta lại cam tâm làm chó săn cho Cẩm Hồ?
- Ông ta đương nhiên không làm chó săn cho Cẩm Hồ, nhưng không có nghĩa là ông ta bỏ qua cơ hội cắn chúng ta một cái. Lưu Kỳ Tuấn phân tích: - Lập trường nhất quán của Giang Mẫn Chi là gì? Trong một năm qua, các công ty vì khái niệm internet mà tăng giá có bao nhiêu vốn quốc hữu, bao nhiêu là tư bản dân doanh thao tác? Giang Mẫn Chi có phát biểu như vậy không có gì lạ, có lẽ ông ta càng muốn kinh tế internet đổ sập để che dấu sự vô dụng của quốc sĩ.
Vương Hải Túc hỏi: - Nói như vậy chúng ta phải cảnh giác với cả Giang Mẫn Chi?
- Giang Mẫn Chi ở rất nhiều trường hợp có phát biểu đối lập với Ngô Hiểu Ba. Nghiêm Văn Giới kể tới một đoạn ân oán: - Thập niên 60, Giang Tĩnh Hàm bị kéo ngã, lúc đó Ngô Hiểu Ba làm trợ thủ cho Giang Tĩnh Hàm không bị liên lụy, Giang gia luôn hoài nghi Ngô Hiểu Ba chơi bẩn sau lưng họ ...
Thời gian qua Nghiêm Văn Giới vô cùng vất vả, hôm qua còn ở Bắc Kinh, trưa đã về Kiến Nghiệp, chiều lại tới Văn Chu.
- Vậy Giang Mân Chi có thỏa thuận ngầm với Cẩm Hồ không? Lâm Tuyết nhắc tới một vấn đề quan trọng, nếu Giang Mẫn Chi chỉ hời hợt công kích toàn bộ cổ phiếu internet, như thế tác động vào Hải Túc sẽ giảm đi rất nhiều, nếu thỏa thuận ngầm với Trương Khác là điều chí mạng, Hải Túc có thể nói hoàn toàn nắm trong tay Giang Mẫn Chi.
- Chắc là không đâu, đây mới là lần thứ hai Giang Mẫn Chi tiếp xúc với Trương Khác. Vương Hải Túc phân tích: - Mà thời gian tiếp xúc tương đối ngắn, chẳng nói được vài câu, làm sao phối hợp ngầm được.
- Công trình xây cảng Đông Sơn có thể lập hạng mục có bóng dáng Giang Tĩnh Hàm hoạt động đằng sau. Lưu Kỳ Tuấn là kẻ theo chủ nghĩa âm mưu: - Cẩm Hồ hẳn sớm có phối hợp với Giang gia.
- Chưa chắc. Nghiêm Văn Giới bác bỏ suy đoán của hắn: - Tw sẽ không phái một tỉnh trưởng như thế tới Đông Hải, một khi Giang Mẫn Chi hình thành ăn ý ngầm với Cẩm Hồ, ông ta sẽ không thể ở lại Đông Hải lâu được ... Nói tới việc xây cảng Đông Sơn, chúng ta luôn ngầm cản trở đằng sau, nói không chừng Giang gia bất mãn với chúng ta, có điều Giang Mẫn Chi không phải loại tính cách mạnh mẽ có thể trở mặt.
Lâm Tuyết khoanh tay trước ngực, cô ta mặc chiếc áo so mi mỏng manh, cổ áo mở, khe vú bị ép lại càng sâu hun hút, nhưng chẳng ai có tâm tư nhìn trộm nữa, nhớ lại bữa tiệc lãnh thụ thương trường Đông Hải bốn hôm trước, nhớ những lời Trương Khác nói với Giang Mẫn Chi, tất cả biến hóa và phản ứng tựa hồ nằm trong dự liệu của Trương Khác, một đối thủ như thế tới khi nào mới có được cảm giác và tự tin chiến thắng?
Tới lúc này Lâm Tuyết không còn biết phải làm sao nữa.
Nghiêm Văn Giới gõ tay lên bàn, nhíu mày một lúc nói: - Giang Mẫn Chi không có khả năng cố ý nhắm vào chúng ta, ông ta không thể làm quá lộ liễu, còn nữa, chúng ta phải nghĩ cách khống chế sức ảnh hưởng của Báo sáng Kiến Nghiệp, chúng ta không thể ảnh hưởng tới Côn Đằng Online, nhưng chúng ta có thể ảnh hưởng tới mấy cổng internet site khác, không thể để bài viết về nguy cơ bong bóng đăng lên nữa, chúng ta chỉ cần vượt qua tháng 5 là được, điều này cũng không quá khó, hôm qua chỉ số Nasdaq đã bắt đầu ổn định lại ...
Vương Hải Túc cũng kỳ vọng Giang Mẫn chi chỉ đàm luận chung chung về bong bóng internet, mà Nghiêm gia có có thế lực sau lưng mạnh như thế, Giang Mẫn Chi và Cẩm Hồ không có dính dáng gì, không thể thay Cẩm Hồ liều mình trở mặt với Nghiêm gia.
Giản Chí Khang hành động rất nhanh, ngay sáng hôm sau Báo sáng Kiến Nghiệp đã cho đăng phóng vấn chuyên đề , bày tỏ thái độ rõ ràng quan điểm xí nghiệp dính líu tới internet nên hạ hỏa.