Mục lục
[Dịch] Tinh Ngự
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hỗn loạn còn tiếp diễn đến bốn ngày sau, rồi tất cả rốt cục cũng yên tĩnh trở lại.

Lúc này, hơi nước bao phủ xung quanh sơn linh đã tiêu tan, mà trong lòng mọi người cũng cảm thán một tiếng như trút được gánh nặng:

- Rốt cuộc đã đến!

Các đội ngũ đoạt được mệnh bài về tay ồ ạt tụ tập lại dưới cái khe, lẳng lặng chờ đợi. Ngoại trừ Áo La cùng Thú Nhân tộc tổng cộng có mười sáu chi đội ngũ ra, còn có đội nhân mã khác, trong đó Minh Gia cùng với Bức Tông Ngưng nhi là hai đội mà mọi người sớm đã được biết.

Còn một đội ngũ cuối cùng là một người độc lập, khoảng chừng bốn mươi tuổi, trên mặt có một vết sẹo hình thanh đao dài. Không biết hắn ẩn nấp ở nơi nào mà đến nay vẫn chưa từng có ai chú ý tới.

Oanh!

Bầu trời rạn nứt rộng ra, Lăng Phong vội vã rút mệnh bài, chỉ thấy một đạo quang mang từ trên không trung chiếu thắng xuống mệnh bài. Trong sát na, trên mệnh bài bộc phát quang mang, tạo thành một vòng quang mang cực lớn bao quanh lấy đội ngũ của Lăng Phong ở trong đó. Một cổ lực lượng thần kỳ bao trùm khắp thân thể, Lăng Phong không tự chủ được đi tới cái khe trên không trung.

Tình huống đồng dạng cũng xảy ra ở mười tám đội ngũ còn lại.

Khi càng lúc càng tiến gần, mắt thấy sắp sửa xuyên qua quang mang màu hồng, Lăng Phong nhịn không được tâm thần căng thẳng. Uy lực của quang mang hồng sắc này hắn đã được chứng kiến tận mắt. Chỉ đơn giản bộc phát liền có thể giết chết hơn mười cường giả, vạn nhất phát sinh chuyện ngoài ý muốn, Lăng Phong thật không nắm chắc mình có thể thoát được xuống dưới.

Đưa mắt nhìn sang bên cạnh, đám người Đồ Long mặc dù biết khá nhiều thông tin về hội chiến, nhưng lúc này trên mặt ai nấy cũng không khỏi có vài phần khẩn trương.

Rốt cục, quang mang màu hồng hơi ngừng lại, sau đó không chút trở ngại để đám người Lăng Phong tiến nhập. Lăng Phong thoải mái thở dài một hơi. Quang mang tạo ra cho bọn họ một đường tiền vào trong cái khe. Vừa mới tiến vào, trước mắt nhất thời nhoáng lên, vô số đạo bí văn lan tràn trước mặt!

Không để cho Lăng Phong có cơ hội phản ứng, bí văn nguyên trận truyền đến một cổ na di chi lực (mượn lực), Lăng Phong chỉ cảm thấy thân thể chấn động, một trận cảm giác mê muội lan ra, khiến hắn khó chịu tới mức gần như muốn nôn mửa!

Nếu nói truyền tống Lăng Phong đã từng thử qua khá nhiều lần, bình thường nhất là ở trong Nguyên Lực Tháp, thứ hai là dưới đáy hỏa sơn, Thích Thiên Ách mang hắn tiến hành truyền tống. Hắn biết truyền tống này tùy theo cự ly sẽ có tác dụng phụ nhất định, thí dụ như cảm giác mê muội này.

Tất cả yên ổn rơi xuống.

Tuy là trong người vẫn có chút khó chịu, nhưng Lăng Phong vẫn ráng quan sát hoàn cảnh xung quanh. Khi thấy rõ ràng cảnh vật, tâm thần hắn nhịn không được hung hăng chấn động: chết tiệt!

Sương mù, xung quanh là một mảnh sương mù rộng lớn!

Cho dù hắn vận hết thị lực vẫn không thể nhìn xa quá ba bước, trừ ba người Hạ Á cùng Kiều Kiều, hắn căn bản không thấy bất kỳ ai khác! Bản thân còn như vậy, những người khác có thể tốt hơn được sao?

Chưa kịp quan sát tỉ mỉ, đột nhiên một trận gào thét thảm thiết truyền đến, liên tục ba đạo quang mang bắn nhanh tới!

Kiếm theo tâm động, gần như trong sát na nhận thấy nguy hiểm, Tinh Thiết Kiếm lập tức cuồng nhiên điểm ra, ba đóa liên hoa kiếm quang phi xuất, cùng ba tiếng giòn tan vang lên, ba dạo tiên mang bắn tới liền bị chấn nổ!

Cùng lúc đó, bên cạnh truyền đến vài tiếng kinh hô:

- Những thứ quái quỉ gì thế này?

Lăng Phong sử ra một đạo kiếm quang vây lấy con ma thú. Khi tiến lại gần nó, hắn rốt cuộc nhìn thấy rõ ràng hình dáng, con ma thú này thân dẹp, trắng như tuyết, trên lưng có hai cái cánh màu nâu xám.

Bị Lăng Phong nhốt lại, quái trùng không ngừng kêu lên. Tựa hồ tự cảm thấy không may mắn, nó tức giận, từ trong cơ thể phiếm xuất một đạo huyết hống sắc quang mang. Chỉ nghe "ba" một tiếng, một chùm hồng quang dày đặc bạo nổ ra!

Sự tình quỉ dị phát sinh, Lăng Phong cảm giác được theo hồng quang bay ra, một loại ba động cực kỳ kỳ quái trùng kích thẳng đến ý thức hải của hắn!

- Tất cả chú ý, sử dụng kiếm mang ly thể công kích, không nên tiếp xúc với những con quái trùng này!

Tuy rằng không rõ vì sao Lăng Phong lại nói như thế, Huyết Sát Vệ vẫn cứ nhất loạt hành động theo.

Giờ khắc này, Lăng Phong rốt cục minh bạch đến tột cùng thì ngày trước đã có chuyện gì phát sinh trên người Thiết tam giác: Từ công kích của con quái trùng vừa rồi, có thể thấy chúng có thể trực tiếp công kích linh hồn, mà linh hồn chính là căn nguyên sản sinh Cự Linh. Một khi bị hao tổn tự nhiên sẽ ảnh hưởng đến Cự Linh.

Về phần loại thương tổn này dĩ nhiên lại ảnh hưởng tới cả đời sau, chỉ có thể chứng minh bên trong linh hồn công kích thực sử quỉ dị, khó lường!

Mặc dù Kiều Sâm Đặc là Thánh Vực cường giả, thế nhưng giới hạn trong kiến thức, đối với linh hồn lực có kiến giả không sâu sắc, nên khó trách tại sao hắn vẫn không thể giải thích. Hơn nữa Vũ Thần Phong phong tỏa tin tức về Thương Khung Hội Chiến, nên cho dù hắn muốn người hỏi cũng không có khả năng. Do đó bí mật này bị dấu kín trong lòng nhiều năm.

- Lão lục, cẩn thận đằng sau ngươi!

Xa xa truyền đến một tiếng thét kinh hãi của Lô Sâm.

Lăng Phong tâm thần linh mẫn không gì sánh được, đối với nguy cơ có cảm giác phi thường rõ ràng, không cần Lô Sâm nhắc nhở, trường kiếm trong tay đã bắn ra một đạo kiếm quang thẳng tới đằng sau! Một kiếm này lại đánh chết thêm một con quái trùng nữa. Trong lòng Lăng Phong khẽ động:

- Nhị sư huynh, huynh có thể nhìn thấy đệ sao?

Nghe thấy thanh âm của Lô Sâm ở khoảng cách rất xa, ngay cả hắn cũng không nhìn thấy, vậy mà Lô Sâm lại có thể thấy để nhắc nhở mình, trong đó tất nhiên có điều gì cổ quái.

Nghe vậy, Lô Sâm ngẩn ra:

- Đúng vậy, lẽ nào các ngươi đều không thấy rõ sao?

Lúc này hắn mới phát hiện dị dạng, thảo nào Lăng Phong có tu vi cao hơn mình rất nhiều, vậy mà khi đối phó với đám quái trùng này lại không bằng mình.

- Các ngươi thế nào rồi?

Lăng Phong nhướng mày, lớn tiếng hỏi.

- Thấy không rõ lắm.

Trong sương mù dày đặc truyền đến tiếng trả lời của Huyết Sát Vệ.

- Vì sao chỉ có nhị sư huynh thấy rõ, mà tất cả mọi người lại không thể? Bỗng nhiên, một đạo linh quang thoáng hiện qua trong óc, Lăng Phong lớn tiếng nói:

- Lấy La Hâm Đan trên người luyện hóa, bôi lên mắt!

Lúc này Lô Sâm cũng hiểu được chỗ then chốt, cho dù tu vi của mình có thể hơn Lăng Phong một ít, nhưng tuyệt đối không thể vượt quá Lăng Phong. Suy nghĩ một thân sở học, cùng công pháp thần hiệu, có khả năng duy nhất chỉ là Lam Hâm Thủy!

Lúc trước vì muốn luyện chế binh khí tốt hơn, Lô Sâm đã từng dùng La Hâm Thủy nhỏ lên mắt, từ đó thị lực đại tiến, lại không ngờ dĩ nhiên hữu dụng ở chỗ này!

Lăng Phong rất nhanh lấy ra La Hâm Đan luyện hóa thành chất lỏng, quả nhiên, gần như vừa mới nhỏ lên mắt xong, khung cảnh trước mắt đã rõ ràng hơn vài phần! Mặc dù vẫn có không ít sương mù dày đặc che đậy, nhưng rốt cuộc vẫn không mờ mịt như lúc trước!

Không chút bỏ lỡ cơ hội, ngay khi ai nấy đều nhỏ mắt xong, từ xa truyền đến âm thanh ong ong, chỉ thấy một đoàn quái trùng lớn chậm rãi tiến đến, ước chừng số lượng đại khái không ít hơn bốn ngàn con!

- Mọi người tụ lại, lấy ta làm trung tâm!

Lăng Phong gào to.

Trong lòng hắn hiện lên một tia sợ hãi, nếu không phải tỉnh ngộ đúng lúc, chỉ cần chậm chốc lát, để đám quái trùng cực lớn này tiến tới gần, dù cho lực lượng thân thể của chúng không mạnh, nhưng chỉ cần có thể làm đội ngũ của mình hỗn loạn, đến lúc đó Huyết Sát Vệ nhất định tử thương thảm trọng!

- Giết!

Không chút do dự, mọi người nhất tề thét lên, từng đạo quang mang phát ra, thuận lới bắn trung vào đàn quái trùng. Một trận âm thanh " keng keng" truyền đến, tựa như tiếng dây đàn, công kích cường đại dĩ nhiên chỉ có thể bức chúng lùi lại một chút, cũng không thể giết chết chúng được.

Sắc mặt Lăng Phong ngưng trọng, đột nhiên một đạo Kiếm Cương chém ra. Kiếm Cương màu ngân bạch trực tiếp oanh lên người ba con quái trùng gần nhất, âm thanh không khí bạo phát ầm ầm vang lên, ba con quái trừng lập tức bị chấn nổ! Thấy thế, trong lòng Lăng Phong vẫn không chút buông lỏng, tuy lần đám quái trùng này không phải không thể thương tổn, nhưng rõ ràng vỏ ngoài của chúng cứng rắn hơn không ít, tùy ý công kích sẽ không thể làm chúng bị thương được.

Đúng lúc này, trong ý thức hải truyền đến một cổ liên hệ vi diệu, cổ liên hệ này mang đến một cảm giác thân cận kỳ quái, Lăng Phong sửng sốt, sau đó lập tức tỉnh ngộ: Song Dực Oa Hoàng!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK