“Một chiêu”Giọng nói của Lăng Phong không hề che đậy, trực tiếp thông qua chân lực truyền khắp bốn phương tám hướng. Từ sau khi U Sương Thiết Kỵ thi triển Cực Hàn Băng Vũ, Tây Ân dương dương tự đắc ra mặt nghe vậy cũng phải ngẩn ra, ngơ ngác nhìn về phía Lăng Phong: Hắn nói gì vậy? Một chiêu?
Đám đông đứng xem cũng ngẩn ra, những người có nhãn lực nổi trội đều đã nhận ra uy lực của cực hàn băng vũ. Muốn thắng bởi một chiêu, nếu như lời này không phải Lăng Phong thốt ra thì bọn họ đã lập tức bật cười rồi. Chính vì là Lăng Phong nói nên họ mới không tin nổi những gì mình vừa nghe.
Ngay cả người hiểu rõ thực lực của Huyết Sát Vệ như Đồ Long cũng nhất thời lộ ra ưu sắc, một chiêu, thực sự có thể sao?
Uỳnh!
Giọng nói của Lăng Phong sau khi truyền tới thần chiến đài, Huyết Sát Vệ lập tức biến đổi. Người thì vẫn là con người đó, ngay cả những bộ trang phục quái dị mặc trên người cũng không thay đổi nhưng mọi người đều nhận ra, Huyết Sát Vệ lúc này đã không còn như cũ nữa!
Vô biên vô hạn, sát khí hung dũng mà ra như muốn che kín cả bầu trời, ào ào tràn về phía trước như kinh đào hãi lãng. Rõ ràng đang là lúc mặt trời nhô cao, quang mang đại thịnh vậy mà không trung lại xuất hiện một dải hắc khí, nhìn kỹ thì lại thấy hắc khí đó dường như hoàn toàn không tồn tại nhưng chỉ cần nhìn thoáng qua thôi đã có thể cảm nhận một luồng hàn ý lạnh lẽo.
Huyết Sát Vệ toàn thân phủ một tầng khí tức còn lạnh lẽo hơn cả băng sơn, so với bọn họ, băng sương khí tức mà U Sương Thiết Kỵ triệu hồi ra thật chẳng khác gì trò trẻ con.
Hoàng Phủ Vân cao giọng quát:
- Huyết Sát Vệ, kết Hắc Thủy Huyền Hỏa Phong Ảnh trận!
Bảy mươi hai Huyết Sát Vệ lập tức phân khai. Hoàng bạch hồng ba sắc quang mang phù hiện. Nguyên lực khí tức trên thần chiến đài bỗng nhiên trở nên hỗn loạn. Như bình địa vừa nổi một trận long quyển phong, ba mươi sáu huyết sát vệ như biến thành đồng đen, điên cuồng quyển hút toàn bộ địa thuỷ hoả tam hệ nguyên lực!
Trong đó, Khải Ân biểu hiện nổi bật nhất. Chân hắn đạp mạnh xuống đất, từng đường quang mang hoàng sắc như những con cầu long quấn lấy thân thể hắn. Ngân hoang quang mang như trọng uyên thuỷ, so với cầu long hoàng mang lúc đối chiến với Đồ Long còn bức chân hơn. Lân tu hiện lên hoàn toàn, thậm chí sắc thái linh động trong cầu long nhãn mâu cũng xung doanh vài phần.
Bỗng nhiên, U Sương Thiết Kỵ cảm thấy quang tráo của Cực Hàn Băng Vũ xung quanh mình khẽ lung lay nhưng muốn phân giải thành nguyên lực thuần tuý rồi bị đối phương cướp mất. Đám Thiên Hành Giả đã từng trải qua rèn luyện hà khắc của Thú Nhân tộc cũng phải lộ vẻ hoảng sợ!
- Kết trận, giết!
Á Sắt biết chuyện không ổn, tuyệt đối không thể để khí thế của Huyết Sát Vệ tiếp tục tụ thêm nữa nếu không sự tự tin của U Sương Thiết Kỵ sẽ sụp đổ hết! Vì vậy hắn quát lên một tiếng quả quyết, chỉ tay về phía trước.
U Sương Thiết Kỵ rống lên một tiếng sấm sét, song thủ cấp tốc kết thành từng đường nguyên lực ấn phức tạp. Thuỷ hệ nguyên lực trong không trung một lần nữa lại kết thành quang tráo lam sắc. Lam sắc quang mang nhất thời mở rộng, chụp lên người bọn chúng, gần như bao phủ phân nửa Thần Chiến Đài!
U Sương Thiết Kỵ như một con cự thú toàn thân bọc đầy lam sắc khải giáp, ầm ầm lao về phía huyết sát vệ. Còn lúc này, nguyên lực của Huyết Sát Vệ vẫn chưa kết thành, nếu bị nghiền qua thì chắc chắn sẽ rơi khỏi Thần Chiến Đài thảm bại!
Trong nháy mắt, tim mọi người như muốn nhảy vọt lên cổ họng, dù có bị ánh sáng của hằng quang làm cho nhức mắt thì họ cũng không muốn bỏ lỡ thời khắc này.
Trước từng bước ép sát của U Sương Thiết Kỵ, ba mươi sáu Huyết Sát Vệ chẳng hề động dậy mà cùng đồng đội tiến lên phía trước một cách ăn ý, “bụp” một tiếng thổ khí vang lên. Từng vòng bảo hộ chân lực được tạo ra, xếp chồng lên ở phía trước!
Cực Hàn Băng Vũ chạm vào vòng bảo hộ chân lực, không trung vang lên một tiếng nổ lớn. Năng lượng bạo loạn đối trùng, không khí xung quanh bị ép cực độ ngưng luyện thành từng mũi lợi tiễn, phá không bay ra!
Những tiếng tít tít tràn ngập không gian.
Vòng bảo hộ chân lực rõ ràng không thể địch lại nổi Cực Hàn Băng Vũ. Cực Hàn Băng Vũ chưa chạm vào nhưng chân lực hộ tráo mà Huyết Sát Vệ thi triển đã “bang bang bang bang” nứt gần một nửa. Á Sắt lộ vẻ tàn nhẫn, điên cuồng hét lên:
- Giết, giết hết chúng cho ta!
Ánh mắt U Sương Thiết Kỵ ánh lên một tia huyết sắc. Huyết tính sâu thẳm trong Thú Nhân tộc đang bị kích phát.
Bọn chúng thở hổn hển, thôi động lam sắc quáng tráo tiếp cận từng bước. Từng tầng chân lực hộ tráo bị phá vỡ. Càng lúc càng gần, càng lúc càng gần.
Xuy!
Một đường khí tiễn được ngưng luyện từ năng lượng thình lình bay đến, xuyên thẳng qua tầng vòng bảo hộ chân lực mong manh cuối cùng của Tề Vi Chi.
Không một chút do dự nào, một Huyết Sát Vệ cách đó gần nhất bỗng nhiên nghiêng người, phập một tiếng, khí tiễn găm chặt vào vai phải của hắn, từ vai hắn vang lên những tiếng xương vỡ răng rắc, một khối huyết nhục trùng thiên tạc khởi!
Vẻ mặt của Huyết Sát Vệ này vẫn không hề lay động, cánh tay còn lại vẫn giơ về phía trước, một mảnh ngân quang chân lực phun ra, vá lại lỗ thủng trên chân lực hộ tráo! Tư thái ung dung tự tại như người bị thương lúc nãy căn bản không phải hắn.
Những tiếng hít thở gấp gáp lại vang lên. Một huyết sát vệ làm như vậy còn chưa đủ khiến người khác chấn động, nhưng ngay sau đó những hành động như thế liên tiếp phát sinh, từng Huyết Sát Vệ như những cỗ máy không chút băn khoăn, không chút dè dặt giúp những đồng đội đang bố trận chặn đứng từng đòn công kích. Bọn họ rốt cục là đội ngũ gì vậy? Lười nhác như bùn nhão, bạo khởi như sát thần, lúc giúp đồng đội ngăn trở công kích lại có thể biến thành sắt đá!
Đây thực sự là đội ngũ được cấu thành từ con người sao?
Nam Hoài Ỷ kinh hãi nhìn về phía Lăng Phong nhưng không đọc ra cảm xúc gì từ khuôn mặt hắn. Dường như hắn chẳng hề quan tâm tới chuyện Huyết Sát Vệ bị thương. Càng quan sát Lăng Phong, Nam Hoài Ỷ phát hiện mình càng lúc càng lún sâu vào cảm xúc say mê kì lạ.
Chỉ có Lô Sâm đang đứng sau Lăng Phong là nhìn thấy nắm tay Lăng Phong đang siết chặt, các khớp ngón tay chuyển sang màu trắng bệch, huyết dịch thiếu chút nữa là bị sức mạnh cự đại đó làm cho bạo xuất!
- Trận, tập!
Hắc Đình Tư và Tát Gia hét lớn, toàn thân run run, song quyền hướng thẳng lên trời, hối vãng toàn bộ quang mang trên người họ tụ hợp thành hai quả tiểu quang cầu lớn chừng một nắm tay.
Khải Ân bỗng mở trừng mắt, từ con người vàng rực lưu lộ ra sát ý nồng liệt. Quang mang trụ hình giao long đằng sạ được dựng lên. Long khẩu hé mở, nuốt chửng hai khối quang cầu hồng bạch sắc. Thân rồng được bọc thêm một tầng vụ trạng vân khí, từ trên trời ầm ầm giáng xuống Cực Hàn Băng Vũ quang tráo!
Giao long chưa tới, khí tức cuồng liệt đã bao trùm bốn phương tám hướng. Luồng áp lực cực đại này như một tảng thiên thạch từ ngoài vũ trụ, bị khí quyển đốt cháy ầm ầm rơi xuống. Đám U Sương Thiết Kỵ không kịp trở tay, ánh mắt lộ vẻ sợ hãi như đang nhìn thấy ngày tận thế.
Ầm!
Giao long tạo ra một khe hở, hồng bạch thanh tam sắc quang mang bạo khai từ khe hở đó. Giao long cũng hoàn toàn tạc nứt ngay sau đó, trong nháy mắt, địa thủy hỏa phong tứ hệ nguyên lực tề tụ, tính hủy diệt của nguồn năng lượng đó cũng tăng lên theo cấp số nhân.
Thần Chiến Đài trở thành trung tâm thái dương, quang mang bạo trướng!
Không ai nhìn rõ lúc nãy vừa xảy ra chuyện gì, đợi quang mang tán tẫn hết, đám đông kinh ngạc đến ngây ra. Cái gọi là thánh vực chi hạ không ai phá nổi đã hoàn toàn bị... vỡ vụn, hơn một nửa U Sương Thiết Kỵ trực tiếp bị nổ thành huyết vụ!
- Dám đả thương huynh đệ của ta, giết!