Trong một bụi rậm đầy cây cỏ, thân hình Lăng Phong chậm rãi hiển hiện, dường như hắn cùng với hoàn cảnh đại địa đã hoàn toàn ngưng kết thành một thể, không phân biệt giữa hai bên. Hắn đảo mắt nhìn bốn phương tám hướng, mới vừa rồi nhìn thấy đám người Chiêm Như Âm cấp tốc xẹt qua hai người nhưng không hề phát hiện ra chút điểm tung tích.
Huyễn Hình Cốt Kỹ cùng với kỹ năng ẩn thân của Mệnh bài thần bí.
Trên đường từ bí đạo tiến tới Bối Diệp Tông, Lăng Phong đã từ miệng Tuyết Niệm đạt được bí pháp tu luyện Huyễn Hình Cốt Kỹ, hắn dùng đại tích lũy của bản thân, tự nhiên có thể dễ dàng nắm giữ, rất nhanh tiến vào cảnh giới hoàn mỹ.
Mi tâm Lăng Phong cau lại, đầu ngón tay trở nên bán trong suốt, mơ hồ có thể nhìn thấy bên trong có quái hạp cùng với Tinh Thiết Kiếm, thoáng suy nghĩ một lát, hắn vung tay lên, không gian xung quanh như bị xé rách, rất nhanh liền biến mất không còn.
Bên trong phòng tông chủ Bối Diệp Tông.
Lăng Phong không hề làm kinh động bất cứ người nào, trực tiếp điểm một cái, quái hạp nhất thời bay ra, dưới sự khống chế của hắn, nắp quái hạp tự động mở rộng, thân thể Lăng Phong liền xuất hiện bên trong.
Xuy!
Một đạo lực lượng Linh Sĩ vực biến ảo bắn tới, lực lượng chưa tới, cùng với khí tức linh hồn áp chế cường đại tới mức nồng nặc khiến ý thức hải như bị ép đổ nát.
Lăng Phong tựa hồ đã sớm có chuẩn bị đối với tình cảnh này, mở miệng cười nhạt, kiếm ảnh bay loạn, trong nháy mắt đã phá tan công kích hữu hình vô hình này, lập tức, Lăng Phong cười nói:
- Hình như là ta đã cứu tính mệnh của ngươi, hồi báo ân nhân cứu mạng như vậy tựa hồ không quá thích hợp đúng không?
- Ngươi là ai, vì sao lại mang ta tới chỗ này?
Đứng trước mặt Lăng Phong, Tào Kế Suất luôn giữ bộ dáng cảnh giới và không tín nhiệm, lạnh lùng thốt:
- Ngươi có ý đồ gì?
- Yên tâm đi, nếu như ta muốn một chiếc Tinh chương tinh kỹ Linh Sĩ cấp thì đã sớm mang ngươi tới Huyền Nguyên Tông lĩnh thưởng, chẳng lẽ còn để ngươi yên ổn tới đây sao?
Một màn phát sinh trong hội đấu giá thần bí, Lăng Phong vẫn luôn buồn cười cho tới tận bây giờ. Hắn cũng từ trong miệng Tuyết Niệm biết được sự tích rực rỡ của Tào Kế Suất.
Người này ẩn nấp trong Huyền Nguyên Tông nhiều năm liền, kết quả một khi bạo phát liền rời khỏi tông môn.
Huyền Nguyên Tông đối ngoại treo thưởng truy nã không có nhiều lời bình cho lắm, chỉ là theo một số con đường bí ẩn, tên khốn này thông đồng với tiểu thiếp tông chủ Huyền Nguyên Tông, phóng mắt toàn thiên hạ, cường giả Linh Sĩ cấp quả thực vô cùng hiếm thấy, thế nhưng lại có đảm lược trêu chọc vào một trong thất đại môn phái, quả thực có thể đếm trên đầu ngón tay, vì vậy Lăng Phong rất có hứng thú với người như vậy. Huống chi hắn gián tiếp giúp chính mình giải trừ khốn cảnh lớn nhất, Lăng Phong đối với hắn đã sinh ra vài phần tình cảm tốt đẹp.
Mặc dù có Lăng Phong hứa hẹn, thế nhưng nhìn qua Tào Kế Suất vẫn chưa có một chút thả lòng, trong ánh mắt vẫn tràn đầy cảnh giác.
Nhìn hắn cảnh giới, Lăng Phong chỉ nhàn nhạt cười, nói:
- Được rồi, ta thẳng thắn thừa nhận, ta muốn thu nhập ngươi vào tông môn của ta!
- Tông môn của ngươi!
Tào Kế Suất chấn động, quan sát trái phải một phen, đuôi lông mày hơi nhếch lên, lộ ra vài phần không chịu gò bó:
- Ngươi hản là biết rõ lai lịch của ta? Muốn mời chào ta? Lẽ nào ngươi không sợ lửa giận của Huyền Nguyên Tông?
- Nếu ta đã có quyết định này, tựa nhiên không cần phải sợ hãi, ngươi chỉ cần trả lời ta, nguyện ý hay không?
Lăng Phong không hề tức giận đối với ngữ khí coi thường của hắn, trên mặt vẫn chỉ một mảnh bình thản.
- Hắc!
Tào Kế Suất lộ ra biểu tình có vài phần hứng thú, quan sát Lăng Phong trên dưới một hồi, nhếch miệng nói:
- Xem ra ngươi đã tính toán tốt, nếu như là một khoản buôn bán, ngươi chung quy nên nói cho ta biết các điều kiện? Nói cách khác, ta có thể thu được chỗ tốt gì?
- Ngồi đi, xem ra chúng ta có thể nói chuyện!
Lăng Phong vung tay lên, trước mặt xuất hiện hai đạo kim quang, rất nhanh biến ảo thành hai chiếc ghế, hắn ra hiệu cho Tào Kế Suất ngồi xuống. Đây là một diệu dụng Lăng Phong sớm phát hiện ra của quái hạp, theo nghiên cứu càng sâu, hắn phát hiện chính mình có thể khống chế một bộ phận lực lượng của tiểu thế giới.
Tào Kế Suất có chút do dự ngồi xuống, lẳng lặng chờ đợi Lăng Phong nói chuyện.
- Chỗ tốt đầu tiên ta dành cho ngươi chính là chữa trị thương thế của ngươi!
- Cái gì? Không có khả năng!
Câu đầu tiên của Lăng Phong đã khiến Tào Kế Suất thất kinh, bật thốt:
- Thương thế của ta trừ phi đạt được phượng hoàng chân tủy, hoặc là Thuật Luyện Sư Linh cấp ra tay tự mình điều dưỡng, bằng không không thể nào chữa trị được, chẳng lẽ ngươi có phượng hoàn chân tủy?
Nghĩ đến Lăng Phong nói như vậy, phía sau nhất định còn ẩn chứa con bài chưa lật, con mắt Tào Kế Suất không khỏi sáng ngời, kìm lòng không được bật đứng dậy
Lăng Phong lắc đầu, hời hợt đánh nát huyễn tưởng của hắn.
- Trong tay ta không có!
Để Y Liên Nhi cầm phượng hoàng chân tủy quay về trị liệu cho sư tôn, Lăng Phong e sợ hiệu quả không đủ, lẽ nào còn có thể lưu lại nửa phần?
- Hừ! Vậy ngươi đùa ta hay sao?
Tào Kế Suất lạnh lùng ngồi xuống.
- Huyền Nguyên Tông một nhà độc đại, dưới trướng hầu như thu thập hơn phân nửa Thuật luyện sư Linh cấp Vô Tận Hoang Nguyên, lẽ nào ngươi có thể tìm kiếm một vị chữa trị cho ta? Cho dù có thể tìm tới, lại có Thuật luyện sư nào can đảm vi phạm mệnh lệnh Huyền Nguyên Thủ, tự mình ra tay chữa trị?
- Ta dám!
Lăng Phong mỉm cười, trong cơ thể bỗng nhiên trôi qua một chiếc Tinh chương, niệm thức giữa trán khẽ nhúc nhích, mạnh mẽ xâm nhập vào trong Tinh chương, chợt thấy một đoàn tố linh mặc linh hồn vật xuất hiện. Ngay sau đó, niệm thức lần thứ hai chuyển biến, tố linh mặc một phần nữa cùng với mặc thần thạch kết hợp thành một!
- Này, đây là…
Tào Kế Suất đã không thể bào trì bình tĩnh, đột nhiên đứng lên, trợn mắt nhìn chằm chằm vào Lăng Phong:
- Ngươi, ngươi là Thuật luyện sư!
Nghĩ đến trước đó hắn hời hợt phá tan công kích của chính mình, không cần nghi ngờ hắn là cường giả Linh cấp!
Hai bên kết hợp, con mắt Tào Kế Suất đột nhiên sáng ngời.
- Không phải!
Lăng Phong nhẹ nhàng lắc đầu, dưới ánh mắt không giải thích được của Tào Kế Suất, lòng bàn tay hắn mở ra, một tòa Thiên Địa Kao thu nhỏ lấp lánh quang mang nhiều màu xuất hiện, hắn có chút đùa dai nói:
- Ta không chỉ là Thuật Luyện Sư, mà còn là Nguyên tố Thiên Hành giả!
Hít….
Tào Kế Suất hít sâu một hơi, cũng không nói thêm nửa lời, giờ khắc này tâm tình của hắn có thể dùng vô cùng khiếp sợ để hình dung. Thuật Luyện Sư, Nguyên Tố thiên hành giả, một người kiêm hai chức nghiệp! Hắn hồi lâu không nói ra lời, biểu tình trên mặt dần dần chuyển thành cười khổ nồng đậm, ngẩng đầu nhìn Lăng Phong.
- Ngươi đã lựa chọn nói ra bí mật bực này cho ta biết. Xem ra không có dự địa để ta cự tuyệt!
Lăng Phong cười cười, nói chuyện với người thông minh quả thực rất đỡ tốn công, hắn đáp:
- Ta trị liệu thương thế cho ngươi, trợ giúp ngươi khôi phục tu vi! Mặt khác, chỉ cần ta có mặt ở đây một ngày sẽ che chở cho ngươi một này, tuyệt đối không để người khác coi thường ngươi!
- Cho dù là Huyền Nguyên Tông!
Trong con ngươi Tào Kế Suất toát ra một tia thâm ý.
- Cho dù là Huyền Nguyên Tông!
Lăng Phong gật đầu.
Trầm tư một lát, Tào Kế Suất cắn răng một cái, hung hăng điểm nhẹ vào trái, một đoàn hạch tâm linh hồn bay ra.
- Cho ngươi!
Trên mặt hắn lộ thần sắc tàn lệ.
- Nếu như ngươi vi phạm lời nói ngày hôm nay, cho dù ta bỏ mạng hồn diệt, ta cũng sẽ đồng quy vu tận với ngươi!