Mục lục
[Dịch] Tinh Ngự
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Lớn mật, tên của tông chủ đại nhân bằng ngươi có thể tùy ý hô quát hay sao?

Có hai thân ảnh ẩn giữa không trung, sinh ra kình khí xé nát không khí.

Trên bầu trời tông môn, Hỏa Lão chắp tay đứng thẳng, mặc cho gió thổi phơ phất, một thân trường bào màu xám không chút lay động, giống như quần áo của hắn dùng từ sắt thép chế tạo thành. Trước mặt hắn là một hán tử cao hơn trượng rưỡi, quắc mắt nhìn trừng từng, giống như cự nhân chống trời.

Vừa thấy có người phát ra tiếng, cự hán liếm liếm bờ môi, trong mắt tỏa ra quang mang thị huyết, quả đấm giống như cột trụ hung hăng đánh mạnh:

- Đã lâu không giết người, trước tiên bắt đám con gà các ngươi khai đao!

Có vài sợi xích sắt màu hỏa hồng từ lòng bàn tay của hắn bắn ra, lúc xẹt qua không khí, mơ hồ tản mát âm thanh xuy xuy, từng đợt sương trắng lượn lờ.

- Các ngươi mau tránh ra!

Bỗng nhiên, trong tông môn truyền ra một tiếng bạo hống, chỉ thấy thân ảnh Nguyên Thận rất nhanh xuất hiện phía trước đám đệ tử, một mảnh chiểu trạch màu đen vàng rập rạm che trước mặt.

Cự hán giống như thấy điều gì đó vô cùng thích thú, quyền xuất như mưa, tỏa liên theo đó quyển động ào ào, giống như quần ma loạn vũ, loạn hào đại địa!

Bộp bộp bộp…

Tỏa liên màu hỏa hồng tiếp xúc vào sát bề mặt chiểu chạch lập tức giống như bát nước sôi hắt vào hoa tuyết, ào ào tan rã, xu thế tan rã càng lúc càng lan tràn, từng tầng từng tầng biến mất, nhanh đến mức Nguyên Thận cũng không phản ứng kịp, hắn chỉ kịp sợ hãi rống một tiếng, hai tay nặng nề che chắn trước người.

Oanh!

Trước ngực Nguyên Thận bị tỏa liên quét trúng, lúc này giống như vẫn thạch văng ngược trở lại tông môn. Cự hán thấy thế không buông tha, huyết quang trong đôi mắt giống như thực chất tuôn ra ào ạt, thẳng truy bức tới Nguyên Thận, mũi nhọn tỏa liên trực tiếp chỉ vào ngực Nguyên Thận.

Đương…

Một hàng hỏa quang mang theo tinh quang mờ ảo vô biên vô tận chợt hiện, mũi kiếm tới gần, một tòa Thiên Địa Lao do một trăm lẻ tám kiếm quang tổ hợp thành cuồng nhiên phun trào, thẳng hướng cự hán.

Cảm giác được sát khí lạnh như băng xuyên thấu qua cơ thể, cự hán đánh mạnh một kích, hét lớn:

- Linh Sĩ vực, mở!

Hỏa diễm màu xanh từ bùng phát mạnh mẽ, theo hô hấp thật dài của cự hán, giống như thủy triều tụ lại, tạo thành vô số hỏa mang, trong sát na như dịch thể hữu hình, đồng thời rót vào tỏa liên, tỏa liên lập tức biến thành màu xanh.

Cự hán chính là cường giả Linh Sĩ cấp!

Đáp lại một chiêu cuồng hãn như vậy chỉ là một tiếng quát thản nhiên:

- Trảm!

Lăng Phong tụ ngón tay thành kiếm, quang mang Thiên Địa Lao tăng vọt, ầm ầm một tiếng, chỉ thấy kiếm quang hội hợp thành một đạo quang mang soi sáng phương viên trăm trượng, hung hăng xé mở phòng ngự của cự hán, chém thẳng vào đầu hắn!

- Duẫn Thường, trở về, ngươi không phải đối thủ của hắn.

Hỏa Lão bỗng dưng mở hai tròng mắt, hỏa mang trong mắt giống như tinh linh toát ra bất định, đột nhiên hắn co ngón tay rồi bắn thẳng về phía trước, một đoàn tinh quang hình viên tròn phun ra, vừa tiếp xúc với Thiên Địa Lao liền ầm ầm nổ tung, cuối cùng biến ảo thành ngân hàng phun tới Lăng Phong.

Trong lòng Lăng Phong biết không ổn, tuy rằng hắn tìm hiểu Sát Lục Chi Nhận thành công, Linh vực bởi vì hai đại Linh kỹ cường hóa nhất tử đạt tới trình độ Linh Sĩ vực, thế nhưng muốn bằng vào điểm tu vi này muốn đối kháng với cường giả Linh Tôn, không cần bàn cãi chính là người si nói mộng! Mới vừa rồi hắn chưa xuất thủ liền quan sát Hỏa Lão thật sâu, Tào Kế Suất ẩn nấp trong bóng tối càng truyền âm nhắc nhở tu vi khủng bố của hắn, điều này khiến Lăng Phong cảnh giác thật sâu.

Vì vậy, hỏa mang khắp bầu trời áp xúc, nhất tề che chắn trước người Lăng Phong.

Phanh phanh phanh!

Giống như hoa lửa sáng lạn, từng đóa hỏa mang bạo phát, vô số nguyên lực hỏa hệ tán loạn tự do bay loạn khắp bầu trời.

Xuy xuy, niệm thức theo ngân mang xuôi dòng quay trở lại, cương khí đan hoàn phun ra, kết hợp với niệm thức tạo thành một bộ xích luyện cương giáp, nhưng một kích kia không thể triệt tiêu hoàn toàn, cảm thụ xích luyện cương giáp truyền tới ba động kịch liệt, trong lòng Lăng Phong biết không ổn, thân thể hơi chuyển liền biến mất không còn.

Ngân hàng như nê ngưu nhập hải, nặng nề nổ mạnh trên đoàn kim quang, lập tức thân thân thể Lăng Phong xuất hiện tại nghiêng sang một bên.

- Di? Có thể tránh thoát được một kích Chư Thiên Tinh Hà của ta, ngươi trong tầng lớp Linh Sĩ cũng coi như số một!

Hỏa Lão hiện ra vài phần ngạc nhiên, mắt thấy Lăng Phong, mới vừa rồi va chạm một kích tạo thành hiệu quả ánh sáng quá mức mạnh mẽ, hắn còn chưa thấy rõ Lăng Phong thoát đi bằng cách nào.

Lăng Phong thở ra một hơi, bản thân có quái hạp, bằng vào “quái miêu chín mạng” thường thường trong hoàn cảnh vô cùng nguy hiểm tranh thủ được một đường sinh cơ. Hắn mắt thấy Hỏa Lão, biểu tình không kiêu ngạo không siểm nịnh:

- Tiền bối giá lâm bản tông không biết có chuyện gì quan trọng? Xuất thủ không minh bạch như vậy, thực sự làm nhục thân phận của tiền bối!

Hỏa Lão thật sâu nhìn Lăng Phong, dường như hoàn toàn không nghe được câu nói của hắn, chỉ là trong đôi con ngươi phảng phất như đang quan sát tác phẩm nghệ thuật nào đó, liên tục đảo qua đảo lại nhiều lần. Một lúc lâu sau, hắn thật sâu thở ra một hơi dài:

- Tư chất của ngươi, lão phu cả đời ít thấy, thực sự khiến người ta phải kinh ngạc!

Tâm thần Lăng Phong căng thẳng, hắn từ trong giọng nói của Hỏa Lão nghe ra tán thán chân thành, nhưng cũng không che giấu sát khí trong đó!

Không sai, một người tại lúc đồng thời tán thưởng thành tựu thiên tài, thường thật sâu trong nội tâm sinh ra cảm giác đố kỵ! Nhất là lúc này thiên tài mới chỉ vẻn vẹn biểu lộ thiên phúc, còn chưa tới thời điểm uy hiếp được bản thân, như vậy đố kỵ rất dễ chuyển thành sát khí.

Mà Hỏa Lão trước mặt chính là như thế, hắn từ hình dáng của Lăng Phong nhìn ra được tuyệt đối tuổi tác không lớn, với tuổi tác như vậy mà đã có tu vi Linh Sĩ, thành tựu sau này có thể nghĩ! Cho dù không có nguyên nhân Tào Kế Suất, Hỏa Lão cũng phải giết chết Lăng Phong.

Phù, thở ra một hơi dài, sát khí trong mắt Hỏa Lão rút lui sạch sẽ, lại khôi phục biểu tình bình bình đạm đạm, hắn mở miệng nói:

- Giao ra Tào Kế Suất phản bội, tự phong tu vi, theo lão phu trở về Huyền Nguyên Tông thẩm vấn, lão phu có thể đảm bảo, tuyệt đối không giết ngươi!

Ngữ khí của hắn bình tĩnh trấn định, tràn ngập một loại ý vị thẩm lý và phán quyết, phảng phất như tất cả lời nói của hắn chính là chân lý, không có bất cứ dư địa nào có thể bắt bẻ lại.

- Ha ha ha ha!

Lăng Phong giận dữ thành cười:

- Không nói tới kẻ phản bội quý tông có ở lại bản tông hay không, chỉ cần là tự phong tu vi, ngươi cho Mộc mỗ là tiểu nhi ba tuổi hay sao? Có thể để mặc ngươi xử lý?

Mí mắt Hỏa Lão nhẹ nhàng khép lại:

- Làm theo, hoặc giả hiện tại bị lão phu giết, hai con đường ngươi tự lựa chọn!

- Di, Hỏa Lão, từ lúc nào khẩu khí của ngươi có thể trở nên lớn như thế?

Một thanh âm mang theo vẻ đùa cợt nhàn nhạt vang lên, ngay sau đó là một thân ảnh vĩ ngạn xuất hiện.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK