Mục lục
[Dịch] Tinh Ngự
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một cỗ ý niệm khong cam lòng cúi đầu trước bất kỳ ai bỗng nhiên bộc phát. Trong thức hải vô biên, kiếm linh phảng phất cảm ứng được tâm ý Lăng Phong, hai luồng linh hồn hắc bạch bên trong điên cuồng vận chuyển như suối chảy. Một vòng gợn sóng giống phô thiên cái địa mang hai màu hắc bạch điên cuồng khuếch tán về bốn phía, thông qua hai đạo kiếm nguyên gợn sóng bỗng nhiên tăng mạnh vô số lần, chỉ trong nháy mắt đã truyền đi khắp toàn thân Lăng Phong.

Oanh!

Phảng phất quanh thân bị thanh lưu quán chú, cái loại cảm giác không thể nào nhúc nhích "hãm trong bùn lầy" dường như được nới lỏng một chút. Lăng Phong phẫn nổ mở bừng hai mắt, nỗ lực giơ chân lên! Thình thịch! Sắc mặt Lăng Phong trắng xuống! Phốc! Lăng Phong phun ra một ngụm máu tươi, tuy rằng Vực cũng giảm bớt đi một chút nhưng không phải trình độ như hiện giờ của Lăng Phong có thể chịu được.

Một bước này vẻn vẹn chỉ hoạt động được có một thước.

Huyền Y lão giả biến sắc, khuôn mặt tràn đầy vẻ khiếp sợ, hắn kinh ngạc nhìn Lăng Phong thốt lên:

- Chỉ bằng vào tu vị của ngươi mà có thể dãy dụa được trong Vực có thể hạn chế vô hạn. Không thể nào lưu ngươi lại được.

Vực có thể hạn chế nhưng cũng không phải vạn năng, nếu như tu vi niệm thức đạt được cảnh giới nhất định hoàn toàn có thể thoát khỏi! Nếu như là Mạch Kha đến đây, với tu vi thức cửu tinh đỉnh phong hỏa hệ Thiên Hành Giả của hắn đủ để kháng cự Vực nhưng tu vi của Lăng Phong mới được bao nhiêu ?

Tu vi Huyền Y lão giả kinh người, tuy rằng Lăng Phong có thể đơn giản thi triển ra thập nhị viêm dung tạo ra một công kích không thể tưởng tượng nổi nhưng thực lực bản thân cũng không quá mạnh. Thế mà một tiểu nhân vật trong mắt lão lại đột nhiên có thể tạo ra thương thế cho lão rồi sau đó thì có thể thoát khỏi sự rảng buộc của Vực.

Chỉ cần có đủ thời gian khi hắn trưởng thành sẽ trở nên đáng sợ thế nào?

Không được, phải bóp chết hắn khi còn trong trứng.

Huyền Y lão giả đã không còn tâm ý trêu đùa nữa, một quyền ầm ầm cực nhanh đánh về phần đầu Lăng Phong. Một quyền này đã khóa kín bốn phương tám hướng phong kế không cho kẻ khác có cơ hội tránh né.

- Tất Phong lão quỷ, ngươi dám.

Ngay trong lúc mạng sống Lăng Phong chỉ ngàn cân treo sợi tóc thì Kiều Sâm Đặc rốt cục chạy tới. Vừa nhìn tràng cảnh trước mặt, Kiều Sâm Đặc lập tức kinh sợ hét lớn. Biết tu vi Tất Phong cùng mình tương đương, tình thế nguy cấp căn bản không kịp chính diện cứu viện Lăng Phong vì vậy hắn lựa chọn vây Ngụy cứu Triệu.

Kiều Sâm Đặc từ phía sau lưng lao đến tung một quyền oanh kích Huyền Y lão giả Tất Phong.

Một quyền vừa xuất, lấy quyền đầu làm trung tâm, một vòng sóng năng lượngxung kích dọc theo một thông đạo hình trụ không ngừng chấn động không khí trự tiếp hướng về phía tâm tạng Tất Phong.

Tiến, giết chết Lăng Phong, bản thân bị trọng thương. Lùi, bảo toàn bản thân, buông tha Lăng Phong.

Không hề do dự dù chỉ nửa giây, Tất Phong hành động phù hợp với lợi ích bản thân nhất, lão lập tức xoay người lại bảo vệ bản thân. Một đoàn hắc sắc tuyền qua xuất hiện chắn trước quyền đầu Kiều Sâm Đặc.

- Kiều Sâm Đặc, nhiều năm không gặp, Cực Đạo Ba của ngươi cũng không tiến triến nhỉ.

Ông!

Chân lực ba động, Huyền Thiên phệ không thể hoàn toàn thôn phệ một quyền giận dữ của Kiều Sâm Đặc. Hắc sắc tuyền qua bị tạc nứt, năng lượng Cực Đạo Ba lấy quyền đầu hai người làm trung tâm lan tràn xung quanh , mặt đất bị xơi tung lên phảng phất như bị bom đạn cày nát, khí lãng đầy trời, đất đá xung quanh bị chấn nát vụn.

- Phi nhi, Phong nhi.

Đúng lúc này, thanh âm đầy phẫn nộ từ không trung vọng xuống.

- Tất Phong, ngươi dám đả thương đồ nhi của ta?

Mặc kệ tính tình Mạch Kha trong mắt người khác cổ quái thế nào thế nhưng hắn có một tính nết vô cùng tốt đó chính là ... bao che khuyết điểm. Mỗi tên đệ tử đều là hắn trong vạn người chọn một. Tuy ngày thường hắn giáo dục nghiêm khắc thế nhưng thực sự hắn còn chưa có động đến một ngón tay tên đệ tử nào. Có thể nói, sáu đêk tử chính là nghịch lân của hắn, Tất Phong dám đụng vào nghịch lân khó trách hắn giận dữ đến vậy. Nhất là trong số đó còn có Lăng Phong - đệ tử mà hắn ký thác kỳ vọng có thể phát triển Phong Viêm Dung phát dương quang đại.

Hỏa quang đầy trời, phô thiên cái địa, nhiệt độ xung quanh dường như tăng lên mười độ.

- Mạch Kha?

Ngay lập tức Tất Phong biến sắc, chỉ mình Kiều Sâm Đặc cũng đủ để hắn gặp khó khăn rồi đã thế lại còn thêm Mạch Kha kẻ đã hoàn toàn không có tiếp cận Thánh Vực. Hai người liên thủ đủ để giết chết hắn. Hắn kinh hãi quát lên:

- Kiều Sâm Đặc, không dám cùng ta một đối một dám cùng ta phân cao thấp sao, muốn tìm giúp đỡ sao?

- Ngươi nói cái gì?

Kiều Sâm Đặc thu quyền dừng thân quát to:

- Lão vô lại, khoan hãy động thủ!

Mạch Kha tuy rằng giận dữ thế nhưng nhiều năm giao tình với Kiều Sâm Đặc nên cũng lập tức dừng lại sau đó tiến về phía trước nhóm người Lăng Phong, hộ vệ bọn họ phía sau.

Hai đại cường giả đối mặt, Tất Phong thu liễm Vực của bản thân, không dám làm bất luận cử động gì khiến hai người Kiều Sâm Đặc tức giận. Lúc nhìn thấy Mạch Kha rốt cục ngừng tay hắn âm thầm thở hắt ra một hơi, nhìn Kiều Sâm Đặc:

- Bảy năm trước đánh một trận chưa phân thắng bại, không biết nhiều năm như vậy ngươi có tiến bộ hay không?

- Hừ, có tiến bộ hay không, ngươi thử xem chẳng phải sẽ biết sao?

- Tốt lắm, một tháng sau, vẫn là chỗ cũ! Ta nếu thua ngươi, ngày sau sẽ không đặt chân đến Tinh Lam thành nửa bước, ngươi có dám ứng chiến không?

Nhìn Tất Phong một cái thật sâu, Kiều Sâm Đặc kiên quyết nói:

- Được!!!

Rốt cục Tất Phong cũng buông được tảng đá trong lòng:

- Vậy một tháng sau, hẹn tại Tinh Lam vũ tràng!

Nói xong hắn xoay người chuẩn bị rời đi.

- Chậm đã!

Mạch Kha nhíu mày.

Kiều Sâm Đặc chặn lại nói:

- Lão vô lại ...

Kiều Sâm Đặc không nói thêm từ nafon thế nhưng nhãn thần hai người giao nhãu, Kiều Sâm Đặc lập tức minh bạch tâm ý hắn, Mạch Kha oán hận nhìn Kiều Sâm Đặc một chút rồi vung tayu lên nổi giận đùng đùng quay đầu đi chỗ khác.

Lúc Mạch Kha lên tiếng, cả người Tất Phong cứng lại, hắn hầu như nhịn không được xuất hiện ý niệm trong đầu bỏ chạy ý niệm trong đầu, may là cuối cùng một tia tự tôn cường giả Thánh Vực khiến hắn không làm ra hành động mất mặt đó.

- Chậm đã!

Ngay khi Kiều Sâm Đặc và Mạch Kha đều dự định cứ như vậy buông tha Tất Phong thì Lăng Phong mở miệng:

- Các ngươi đem Đa Bảo Các hủy thành như vậy cũng nên xuất một chút bồi thường đi. Đánh nhau xong rồi cứ như vậy phủi tay bỏ đi sao, thực sự không để vương pháp vào đâu sao?

Lời này vừa thốt ra mọi người quay lại nhìn Lăng Phong với ánh mắt kỳ quái. Một hồi chiến đấu vừa rồi cũng không làm Đa Bảo Các bị hủy hoại gì nhiều, cũng chỉ là thêm mấy dấu chân và đất bị xới lên mà thôi. Thế nhưng Lăng Phong lại không chịu buông tha, không buông tha cho cả cường giả Thánh Vực!

Môi Tang Phi run lên, trong lòng dâng lên một cảm giác vô lực, hắn rốt cuộc biết rốt cuộc biết bản thân và Lăng Phong chân chính chênh lệch ở chỗ nào. Cho dù thiên phú bản thân có thể theo kịp hắn nhưng hắn sự can đảm này bản thân chắc chắn không theo kịp.

Nhãn tình Mạch Kha sáng lên, đối với đồ đệ bảo bối này hắn càng ngày càng yêu thích. Hắn rút ra thủ trượng, ánh mắt bất thiện nhìn chằm chằm Tất Phong, chỉ cần đối phương hơi có dị động, bản thân lập tức xuất thủ! Đến lúc đó chắc hẳn Kiều Sâm Đặc cũng sẽ không đứng nhìn bàng quan. Hai người liên thủ đủ để lưu lại tên Tất Phong chết tiệt này.

Cả người Tất Phong run lên, hắn xoay người lại gắt gao nhìn chằm chằm Lăng Phong. Mọi người ở đây cho rằng hắn lập tức phát tác thì hắn hung hăng giậm chân hét lên:

- A Sắt, bồi thường!

Nhìn thấy cả người Tất Phong đầy bụi đất, tất cả mọi người rất rõ ràng, lần này xem như là hắn mất hết cả mặt mũi. Cường giả Thánh Vực mà lại bị mấy kẻ tiểu bối đả thương cuối cùng lại còn phải bồi thường. Chuyện này chỉ cần truyền ra ngoài chắc hẳn Tất Phong sẽ trở thành trò cười cho cả Thần Vẫn đại lục.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK