Mục lục
[Dịch] Tinh Ngự
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Như bị dội một gáo nước lạnh giữa trời đông rét buốt, Phong Kì lạnh đến thấu xương! Nhất thời, bao nhiêu tạp niệm phù hiện trong đầu hắn:

Không lẽ Tịch Tùng Tử không đi tìm Sùng Minh lão tổ? Nhưng với tĩnh cách cẩn thận của Tịch Tùng Tử, nếu như không được cường giả bên ngoài trợ giúp sao hắn dám động thủ với Sáng Tông?

Hay là Sáng Tông chủ động tấn công?

Không đúng, nếu như chủ động tấn công, Vô Không Sơn không địch lại nổi, Phong Kì biết Tịch Tùng Tử còn một con át chủ bài là hài hòa chiến khải nữa! Tịch Tùng Tử không thể đến tính mạng cũng không chạy thoát.

Nhưng thông tin truyền đến nói, liên thủ của ba đại tông phái đều bị giết chết hết!

Rốt cục là đã xảy ra chuyện gì?

Huyền Nguyên chỉ báo lại cho hắn biết, sau đó không thấy có bất cứ hành động nào. Giống như không hề có cảm xúc. Vẫn từ từ sắp xếp mọi chuyện, chuẩn bị tham gia giao dịch đại hội.

Phong Kì đương nhiên vô cùng lo lắng, rất nhiều lần hắn đã thử thăm dò nhưng đều không có kết quả. Sau đó hắn cũng dầm dần bỏ cuộc, biết những đại tông phái này tuyệt đối không hồ đồ, cộng thêm Vô Không Sơn bị diệt, hắn tạm thời không có nơi nào để đi.

Mặc dù mang theo thâm thù đại hận trong lòng nhưng hắn cũng chỉ biết cố gắng kiềm chế mình, đi theo đến giao dịch đại hội. Trong thời gian đó, Huyền Nguyên cũng có đến tìm hắn hỏi một chút thông tin về Sáng Tông, hắn kể ra toàn bộ mọi chuyện kể từ lúc gặp nhau cho Huyền Nguyên biết, không giấu diếm điều gì.

Chỉ có một điều duy nhất hắn không nói là Sùng Minh lão tổ!

Phong Kì chưa bao giờ nhắc đến chuyện Tịch Tùng Tử rất có khả năng mời được vị nhị dung linh tôn cấp cường giả đến Sáng Tông gây chuyện, hắn sợ sau khi nói ra điều này e rằng Huyền Nguyên sẽ không dám tìm đến Sáng Tông báo thù.

- Tông chủ! Không ổn rồi!

Một tiếng hô hoảng hốt cắt đứt dòng suy nghĩ của Phong Kì. Chỉ thấy Bùi Khôn, kẻ mới rời đi chưa lâu lại quay trở lại, hắn cũng có thể coi là một cường giả. Thường ngày rất chú trọng vẻ bề ngoài, nhưng lúc này trán hắn đang lấm tấm mồ hôi, biểu tình thì vô cùng hoảng hốt.

- Đã xảy ra chuyện gì? Không phải thường ngày ta dặn ngươi càng là chuyện lớn thì càng phải trấn tĩnh sao? Các ngươi bỏ đi đâu hết rồi?

Ngữ khí mặc dù vẫn lạnh lùng như thường ngày nhưng Huyền Nguyên không thể khắc chế được cảm giác căng thẳng trong lòng, tim đập như đánh trống. Từ sáng sớm đến giờ hắn đã luôn có một cảm giác bất an trong lòng, không sao xóa bỏ đi được.

Sau lưng Bùi Khôn là viên quản sự, sau lưng quản sự là Huyền Thái. Vẻ ngổ ngáo thường niên trên mặt cô đã biến mất không chút dấu vết, lúc này cô cũng đang lộ vẻ ngưng trọng.

- Là là là...

Mặc dù đã nói liền ba chữ "là" những Bùi Khôn vẫn chưa điều chỉnh xong suy nghĩ trong đầu, nhìn sang viên quản sự sau lưng cầu cứu.

May mà viên quản sự này trước khi Huyền Nguyên giận dữ một giây đã kịp ổn định lại hô hấp, mặc dù hơi thở vẫn còn gấp gáp nhưng cũng đủ miễn cưỡng để nói chuyện trôi chảy:

- Bẩm tông chủ, lúc nãy thuộc hạ phụng mệnh ngài, đi ra trước thương hộ tuyên bố nâng giá bồi nguyên chương và phát hiện.

Hai mắt hắn lộ ra thần sắc khó tin, khổ ý thâm trọng khiến khuôn mặt già nua càng thêm nhăn nhúm:

- Vậy mà một người cũng không có!

- Cái gì gọi là một người cũng không có? Nói ra cho bổn tọa nghe!

Huyền Tông bạo nộ, cơ bắp trở nên căng cứng, hai vai gồ lên chẳng khác gì một con báo săn, chăm chú nhìn viên quản sự trước mặt. Từng tia ngân bạch sắc niệm thức ba văn xoay vòng phù hiện trên mặt hắn. Như luân quang đan tinh luyện nhiều năm, biến hóa mỹ diệu nhưng bên trong vẻ ngoài mỹ lệ ấy lại ẩn tàng một áp lực to lớn.

Chỉ cần nó bùng phát, uy thế sẽ không kém gì sóng biển!

Trước áp lực đó, sắc mặt viên quản sự bỗng trở nên trắng bệch, nghiêng nghiêng ngả ngả như một chiếc thuyền lá, hắn hốt hoảng há miệng nhưng lại không thốt ra được chữ nào, tất cả những gì muốn nói cứ nghẹn lại ở cổ, cố gắng mãi không ép ra được.

Dưới áp lực bàng đại của Huyền Nguyên, tất cả mọi người nhất thời đều sợ hãi cúi đầu, không dám động đậy. Bây giờ họ mới nhận ra, bên dưới vẻ ngoài ôn hòa khiêm cung của Huyền Nguyên, hắn vẫn là một linh tôn cấp thuật luyện sư!

Được gọi là thuật luyện sư mạnh nhất trong linh cấp, chỉ cần nắm bắt được ba đại linh hồn hệ tinh kĩ linh tôn vực có thể vượt qua cường giả đồng cấp! Đụng phải nhị dung linh tôn không nói làm gì, nhưng đối phó với linh tôn bình thường, Huyền Nguyên chắc chắn là mạnh nhất!

Vẫn là Phong Kì phản ứng nhanh nhất, hắn cố ngăn lại cảm giác uy áp trong lòng, gắng sức đến nỗi gân xanh trên mặt đều nổi hết lên, hét lớn:

- Huyền tông chủ, ngài thu khí thế lại một chút đi, để quản sự nói hết đã!

Lời nhắc nhở này như một tiếng chuông ngân, khiến tâm trạng đang bực bội của Huyền Nguyên trùng xuống, hắn hít một hơi thật sâu, sắc trắng lạnh trên mặt dần biến mất, khôi phục lại vẻ bình thường.

Nhẹ phất tay, Huyền Nguyên nói:

- Nói đi!

Nuốt vội nước bọt, viên quản sự cảm thấy như vừa thoát khỏi chỗ chết, hắn sợ lại chọc giận Huyền Nguyên thêm một lần nữa, vội vàng báo cáo lại những gì mình vừa phát hiện ra:

- Lúc nãy thuộc hạ nghe được từ chỗ chấp sự tông môn, tình hình buôn bán bồi nguyên chương hôm nay vốn dĩ rất tốt, từ sớm đã có người đứng xếp hàng ngoài cửa, thậm chí khí thế còn điên cuồng hơn hai hôm trước.

- Nhưng không lâu sau, bỗng nhiên đoàn người truyền tai nhau một tin đồn, nói phía thành nam cũng có một thương hộ đang bán bồi nguyên chương, hơn nữa giá cả của họ chỉ bằng một phần mười chúng ta, hiệu quả lại hơn hẳn!

- Một hai người truyền tai nhau còn không có ai để ý, đây bao nhiêu người như vậy! Trước sức lan tỏa của tin đồn, có người không nhịn được đi thăm dò một chuyến, kết quả phát hiện đúng là như vậy! Những kẻ đang xếp hàng như phát điên, mặc kệ viên phụ trách chấp sự ngăn cản uy hiếp thế nào cũng vô dụng.

Sợ hãi liếc nhìn Huyền Nguyên, quản sự ngập ngừng nói:

- Đến bây giờ, trừ một vài người mua tinh chương với mục đích đặc thù ra, những người còn lại đều đã đi hết. Thậm chí đã có thông tin báo về, ngay cả những tông phái thế lực đã đặt tiền cọc hôm nay đều đã phái người đi xác nhận thật giả, thuộc hạ lo...

- Lo cái gì?

Sự việc bất ngờ này khiến một kẻ lúc nào cũng thanh minh mưu đoạn như Huyền Nguyên cũng phải choáng váng, nhất thời không nghĩ ra được điều gì, chỉ biết rống quát lên giận dữ.

Khẽ rùng mình, quản sự run rẩy nói:

- Thuộc hạ lo họ sẽ bội ước!

- Ha!

Được quản sự nhắc, Huyền Nguyên đột nhiên giật bắn mình, hắn cũng vừa nghĩ đến mấu chốt vấn đề. Nếu như có cái giá rẻ mạt đó thật, hiệu quả lại không kém, thậm chí còn tốt hơn bồi nguyên chương vậy số đơn đặt hàng trước mắt đúng là rất có khả năng bị hủy.

Để tạo ra giả tượng "bồi nguyên chương luyện chế khó khăn, vô cùng ít ỏi", Huyền Nguyên đặc biệt cho người loan tin, giao dịch đại hội lần này việc Huyền Nguyên Tông chỉ nhận đơn đặt hàng, không nhận mua hàng trực tiếp!

Để họ không bị giật mình bởi cái giá trên trời, cũng để họ có đủ thời gian thu xếp số vật phẩm giao dịch cần thiết, Huyền Nguyên đặc biệt căn dặn chỉ nhận một phần mười giá trị đơn hàng làm cọc, cũng chính bằng giá bán bồi nguyên chương trước đây. Những vật phẩm khác đợi khi nào luyện chế ra thành phẩm sẽ tiến hành giao hàng.

Ai ngờ sách lược hoàn mỹ mà hắn vạch ra lại bị chắn ngang bởi một tảng đá ven đường! Nếu như thương hộ thành nam có kẻ bán bồi nguyên chương với cái giá rẻ như vậy thật, vậy thì những tông phái đã đặt sẵn tiền cọc cũng không ngại bội ước, như vậy họ có thể tiết kiệm được một khoản lớn, dù có hi sinh khoản tiền cọc cũng tuyệt đối xứng đáng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK