Bang bang!
Phảng phất như bị vạn cân tinh thiết đánh lên người. Đàm Khiếu và Bùi Nặc trở nên vô cùng yếu đuối bị đánh bay đi, thân thể không cách nào khống chế, tự do "bay lượn".
Rốt cục thì hai đầu Hỏa Long cũng lao đến, xoay quanh đầy giận dữ, từng tiếng "ti ti" vang lên tựa hồ như đốt cháy cả không khí. Ánh mắt Huyền Y lão giả khẽ híp.
- Hỏa hệ Thiên Hành Giả? Tởi rất tốt!
Nhãn tình Huyền Y lão giả sáng lên, hai tay của hắn lộ ra, song quyền huy động sử dụng tuyệt chiêu Huyền Thiên phệ.
Thế tới của Hỏa Long đang như rào ròa như thác đổ đột nhiên biến thành yếu ớt như cá chạch bị một cỗ hấp lực vô hình hút vào trong dòng chảy của nó! Mắt thấy sở trường nguyên lực ấn của bản thân bị phá dễ dàng Tang Phi cực kỳ sửng sốt
Huyền Y lão giả ngửa đầu cười to:
- Ha ha ha ha, bọn tiểu bối, tu vi các ngươi cũng không kém tuy nhiên ...
Lời của hắn còn chưa dứt đột nhiên một âm thanh thanh lãng vang lên:
- Ngươi vui vẻ còn quá sớm đó.
Lăng Phong!
Thân hình hắn chợt hiện, tay phải toàn lực thi triển mạch luân Ngũ Thốn Kích. Một quyền bạo phát oanh kích về phía Huyền Y lão giả.
Khóe miệng Huyền Y lão giả khẽ nhếch lên khinh thường:
- Tốc độ cũng khá nhanh thế nhưng lực công kích quá yếu! Tiểu tử trong mấy người thì ngươi có lực công kích yếu nhất... Cái gì?
Huyền Y lão giả tùy ý tiếp một quyền của Lăng Phong nhưng ngay khi tiếp xúc hắn liền phát hiện có điểm không đúng--- tay trái của Lăng Phong!
Một đoàn thâm bích sắc hỏa diễm xuất hiện trong lòng bàn tay trái Lăng Phong. Đoàn hỏa diễm giống như một con rắn, ban đầu Huyền Y lão giả cũng không để nó vào mắt nhưng khi đoàn hỏa diễm quấn lên người hắn, rốt cục hắn cũng tỉnh ngộ.
Nếu bàn về lực công kích thì đoàn hỏa diễm này mới chính là chiêu cực mạnh.
Phong Viêm Dung thập nhị dung hỏa!!!
Đây chính là cảnh giới cao nhất mà Lăng Phong có thể nắm giữ trong Phong Viêm Dung, uy lực của thập nhị dung mạnh gấp tám lần cửu dung! Hơn nữa khi thi triển nó thì nguyên lực ba động cũng rất nhỉ cho dù là nguyên tố Thiên Hành Giả cao giai cũng không dễ dàng phát hiện nói gì đến người khác! Khuyết điểm chính là với trình độ Lăng Phong hiện nay thời gian chuẩn bị thật sự là quá dài.
Đoàn hỏa diễm đột nhiên nổ tung, hỏa hệ nguyên lực giống như một biển lửa tràn ra khắp xung quanh thân thể Huyền Y lão giả, nuốt chửng lấy thân thể hắn.
Thuần túy dựa vào chân lực phòng ngự căn bản không đỡ được một kích cường hãn này, bào phục của lão giả đột nhiên bị tạc nứt thành từng mảnh nhỏ rồi bị đốt cháy thành tro bụi. Vô số quang điểm hỏa diễm phảng phất như lưỡi dao sắc bén không ngừng tán sát bừa bãi thân thể lão giả.
Khói bụi bốc cao, hỏa quang đầy trời.
Một lát sau, tro bụi tan hết, nhìn thấy tình cảnh phía trước Lăng Phong hoảng sợ nhịn không được lui lại phía sau vài bước: Như vậy còn không có việc gì?
Cả người Huyền Y lão giả đen kịt, không ít nơi còn xuất hiện từng miệng máu đáng sợ thế nhưng một chiêu vừa rồi còn không thể tạo thành vết thương chí mạng cho hắn! Đây là quái vật hay sao, ngạnh kháng thập nhị viêm dung mà không vấn đề gì?
- Tốt, thật sự rất tốt, phi thường tốt!!!
Huyền Y lão giả mặt trầm như nước, sát khí dày đặc.
- Bao nhiêu năm rồi không ai có thể làm ta thụ thương thế này, tư vị đau đớn đã lâu rồi không nếm thử! Ngươi làm được điều đó quả thật không tồi!!!
Ánh mắt hắn đảo qua nhóm người Tang Phi, Đàm Khiếu:
- Vì vậy để đáp tạ việc ngươi làm ta đau đớn ta quyết định ... ban cho tất cả các ngươi tử vong.
Không ai hoài nghi hắn đang nói đùa, lúc trước tuy rằng hắn cũng đáng sợ nhưng còn không làm cho người ta cảm thấy cường liệt như bây giờ. Lúc này mọi người cảm nậh dường như đang đối mặt với một pho tượng thần linh cao cao tại thượng.
- Đồng loạt ra tay!
Lăng Phong cảm giác được không ổn điên cuồng hét lên.
- Các ngươi vẫn còn động được sao?
Mang theo một tia tiếu ý mỉa mai Huyền Y lão giả nhìn về phía Lăng Phong:
- Tiểu tử kia, vừa rồi là ngươi gây cho ta cảm giác đau đớn, vì vậy, ta quyết định tử vong bắt đầu từ ngươi.
Lăng Phong kinh hãi phát hiện khi lão giả nói ra những lời này đồng thời thân thể của mình dường như rơi vào trong bùn lầy không thể động đậy được dù chỉ một chút. Cảm giác này giống như bản thân phảng phất bị cầm cố.
Nhóm người Tang Phi cũng kinh ngạc, đồng thời trong đầu mỗi người đều hiện ra chữ "Vực"! Là Thánh Vực! Người nọ là cường giả Thánh Vực!
.....
Công quốc Tinh Lam, trong một đình viện u tĩnh, Kiều Sâm Đặc đang ngồi trước bàn nhìn Kiều Kiều đang dứng trước mặt đau đầu hỏi:
- Tiểu bảo bối, thế nào mà mấy ngày này không thấy cháu đi tìm tiểu Phong Tử chơi đùa?
- Gia gia, người ta chính là muốn có chút thời gian hảo hảo hiếu thuận gia gia mà!
Kiều Kiều bưng một ly trà, ngây thơ nói:
- Đây chính là do cháu tự tay pha đó nha.
- Ha hả, chỉ cần cháu nguyện ý ở cùng với gia gia thì không có gì tốt hơn nữa.
Kiều Sâm Đặc cười tủm tỉm:
- Tuy nhiên nếu như tiểu tử đó không muốn chơi đùa cùng cháu thì cứ nói với gia gia, gia gia giúp cháu đi giáo huấn hắn!
- Đúng vậy.
Kiều Kiều chu cái miệng nhỏ nhắn:
- Tên đầu gỗ đó không thú vị, cả ngày chỉ biết tu luyện, cháu đến Nguyên Lực Tháp tìm hắn hắn nói hắn muốn tu luyện, thế nhưng khi về Đa Bảo Các thì có thể chơi đùa với người ta sao.
Trong lúc vô tình nói lộ hết, Kiều Kiều vội vã che miệng lại bổ sung thêm:
- Đương nhiên chủ yếu vẫn là cháu muốn ở cùng gia gia rồi nên mới lười tìm đến tên đầu gỗ kia.
- Ha ha ha ha, vậy gia gia giúp cháu đánh đòn đầu gỗ được không?
Đang cười nói đột nhiên Kiều Sâm Đặc biến sắc:
- "Vực"? là cường giả Thánh Vực tới Tinh Lam?
Hắn không kịp giải thích với Kiều Kiều, thân thể nhoáng lên chợt tiêu thất rời khỏi đình viện.
.......
Trong Nguyên Lực Tháp, đột nhiên Mạch Kha mở hai mắt:
- Thật mạnh, là Vực! Không phải lão sư tử, đó là ...
Ngẫm lại một chút, thân thể Mạch Kha đột nhiên bị một đoàn hỏa quang bao vây rồi sau đó lập tức biến mất.
.......
Không thể nào nhúc nhích!
Giống như bị hãm sau trong bùn, không gian hoàn toàn bị đông lại! Không, không đúng, loại cảm giác này không giống như là không gian xung quanh bị cấm chế, mà như là ....
Đúng rồi, là linh hồn! Dưới sức mạnh của Vực linh hồn bản thân không thể nào vận chuyển. Phải biết rằng, tất cả chân lực hoặc vận chuyển chân nguyên lực thì điều tiên quyết là là linh hồn! Cũng có thể nói là niệm thức hoặc là ý niệm. Chỉ có biến ảo linh hồn mới có thể làm cho năng lượng lưu động!
Linh hồn bị hạn chế đừng nói điều khiển năng lượng trong cơ thể, thậm chí cả nhúc nhích một chút tay chân đều không được.
- Tiểu Phong!
Ny Khả kinh hô vội lao về phía Huyền Y lão giả, hoàn toàn quên mất lực lượng bản thân bé nhỏ không đáng kể. Huyền y lão giả căn bản xem thường nàng nên không xuất thủ. Lúc Ny Khả tiến vào trong phạm vi Vực, cơ thể liền ngừng hoạt động rơi xuống mặt đất, không cách nào hoạt động dù tiến lên một bước.
Quyền đầu Huyền y lão giả tiến từng chút một tiếp cận Lăng Phong chuẩn bị "báo đáp ân tình" lúc trước Lăng Phong làm hắn thụ thương. Hắn ra tay chậm chạp cố ý để Lăng Phong bị dày vò, chịu đựng tử vong đến gần.