Mục lục
Cố tổng lại phát điên rồi! - Hứa Tịnh Nhi - Mẫn Hạ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Cố Khiết Thần ném điện thoại xuống, cất bước vào phòng làm việc, muốn đến tủ rượu khui một chai, nhưng đến gần mới phát hiện tủ rượu trống trơn.  

 

Anh nhìn chằm chằm một lúc, chậm rãi cụp mắt xuống.  

 

…  

 

Tiêu Thuần vất vả lắm mới dìu được Từ Soái đã say khướt về biệt thự của anh ta. Anh ta ở một mình, bình thường có công nhân đến quét dọn theo giờ, nên trong nhà không có ai.  

 

Cô ấy chỉ có thể tiếp tục cắn răng, cố dìu anh ta về phòng ngủ. Đến bên cạnh giường, lúc cô ấy muốn ném anh ta xuống thì anh ta cũng giơ tay ra túm lấy cô ấy.  

 

Cả hai người cùng ngã xuống, cơ thể cao to của anh ta đè lên người Tiêu Thuần chẳng khác nào tảng đá, khiến cô ấy suýt nữa thì ngạt thở.  

 

Tiêu Thuần tức giận siết chặt nắm tay, không chút khách khí đấm cho anh ta mấy cái, sau đó giơ tay muốn đẩy anh ta ra.  

 

Tuy Từ Soái uống say, nhưng bản năng thì vẫn còn, anh ta túm lấy cổ tay Tiêu Thuần một cách chuẩn xác, cười đầy mờ ám, vô thức nói: "Người đẹp đừng giận mà, em đánh anh, anh đau cũng không sao, nhưng anh sợ tay em đau..."  

 

 

 

Mở miệng ra là trêu ghẹo... đúng là say quắc cần câu rồi vẫn không quên bản chất.  

 

Tiêu Thuần hắng giọng một tiếng, giằng tay ra, giáng cho anh ta một cái bạt tai, một tiếng bốp giòn tan vang lên, khiến cho Từ Soái bỗng ngây người, mơ màng nhìn cô ấy.  

 

Ngay lập tức, Tiêu Thuần dùng sức đẩy anh ta sang một bên rồi ngồi xuống, chỉnh đốn lại chiếc áo đang hơi xộc xệch, quay mặt sang nhìn anh ta: “Chưa chết thì nằm im đi! Dám nhầm em thành mấy cô bạn gái mà anh không nhớ mặt, chán sống rồi à?”.  

 

Từ Soái vẫn còn rất mơ hồ, ngẩn ngơ xoa bên má vừa bị đánh.  

 

Tiêu Thuần lại cảm thấy buồn cười, anh ta đã say đến như vậy rồi, cô ấy có nói gì anh ta cũng chẳng biết, tốn nước bọt làm gì chứ.  

 

Lúc cô ấy đứng dậy định đi, bỗng nhìn thấy ở tủ đầu giường đặt một cái khung ảnh, cô ấy nhìn chăm chú, rồi bước tới cầm khung ảnh lên.  

 

Trong ảnh là một cô gái rất xinh đẹp, nụ cười ngọt ngào, ánh mắt trong sáng thuần khiết, vừa nhìn qua đã khiến cho người ta khao khát được bảo vệ.  

 

Tiêu Thuần ngắm nghía một lúc, nhẹ nhàng đặt bức hình xuống, quay ra nhìn Từ Soái, ánh mắt lại thêm một phần thương hại.  

 

Cũng là một kẻ đáng thương giống như cô.  

 

Mấy năm qua anh ta chơi bời trác táng, suýt chút nữa thì cô ấy quên mất, Từ Soái cũng từng là một kẻ điên tình, giống như cô ấy, cũng yêu nhưng không có được.  

 

Chỉ có điều, ít nhất giờ đây cô ấy còn có thể nhìn thấy người mình thích được hạnh phúc, còn Từ Soái... thì không có cơ hội ấy.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK