Mục lục
Cố tổng lại phát điên rồi! - Hứa Tịnh Nhi - Mẫn Hạ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Trong nháy mắt, Hứa Tịnh Nhi và Tiêu Thuần đều có xung động muốn đánh anh ta một trận!  

 

Thời khắc quan trọng, có thể đừng đi lòng vòng được không!  

 

Hứa Tịnh Nhi cắn môi, nén nhịn lửa giận, lại bày ra gương mặt tươi cười lần nữa, gần như dùng giọng điệu dỗ dành anh ta, nói tiếp: “Không phải chúng ta là anh em tốt sao, anh em tốt đương nhiên không giấu thứ gì rồi, đúng không…”.  

 

Tiêu Thuần cũng phản ứng lại, phối hợp nói: “Từ Soái, em là Thuần Thuần, Thuần Thuần mà anh còn không tin sao? Hơn nữa, em cũng cảm thấy Hứa Tịnh Nhi rất xấu xa, anh biết chuyện gì xấu xa của cô ấy, anh nói trước, xong em lại kể những gì em biết cho anh, xem những gì chúng ta biết có giống nhau không”.  

 

Dường như cảm thấy bọn họ nói có lý, Từ Soái gật đầu, ngồi thẳng người dậy. Anh ta đặt một cánh tay lên vai Hứa Tịnh Nhi, tay còn lại khoác vai Tiêu Thuần, kéo hai người họ lại, giống như thì thầm: “Hứa Tịnh Nhi làm một chuyện rất quá đáng, cô ta và…”.  

 

 

 

Từ Soái bỗng nấc cụt, lời nói lại dừng giữa chừng.  

 

Nghe một câu nói mà khó khăn trắc trở như vậy, Tiêu Thuần tính tình nóng nảy siết chặt nắm đấm, đấm anh ta một cái, tức giận quát: “Cô ta và cái gì, nói mau!”.  

 

Từ Soái bị giọng của cô ấy làm giật mình, há miệng nói vài chữ nhưng không hoàn chỉnh. Hứa Tịnh Nhi chưa kịp nghe rõ, anh ta đã trợn mắt, cả người ngã ra sau.  

 

“Nói xong rồi hãy ngất!”, Tiêu Thuần tóm vạt áo anh ta, không hề khách khí thưởng cho anh ta hai cái tát, nhưng Từ Soái không có cảm giác gì cả, mắt đã nhắm lại.  

 

Tiêu Thuần tức đến mức vẫn muốn đấm anh ta, Hứa Tịnh Nhi vội vàng đưa tay ngăn cô ấy lại: “Thôi bỏ đi Thuần Thuần, anh ta đã ngủ mê rồi, mười chai rượu này có thể cho anh ta ngủ tới tối mai, tiết kiệm nước bọt đi”.  

 

“Nhưng… Nhưng suýt thì thành công rồi, tức quá!”.  

 

Thấy Tiêu Thuần để tâm đến chuyện của cô như vậy, Hứa Tịnh Nhi cảm thấy vô cùng ấm lòng. Cô an ủi xoa xoa má cô ấy, cười nói: “Thật ra cũng không phải không thu hoạch được gì, ít nhất mình biết… lúc đó Cố Khiết Thần không phải vô duyên vô cớ hủy hôn với mình, mà là vì… mình đã làm chuyện quá đáng đối với anh ấy…”.  

 

Tiêu Thuần sửa lại: “Không phải cậu làm, mà là cậu và cái gì đó của cậu làm”.  

 

Hứa Tịnh Nhi gật đầu, nheo mắt lại suy nghĩ kỹ càng, trong đầu hiện lên rất nhiều chuyện đã qua, nhưng nhất thời vẫn không thể nghĩ ra được gì.  

 

Lúc đó Cố Khiết Thần rất yêu thương cô, dù cô có chút kiêu vì được chiều, anh cũng không tỏ vẻ không nhẫn nại hay chán ghét gì cô, luôn là bộ dạng chiều theo cô.  



Cô cảm giác đó chính là tình yêu, yêu một người không phải là bao dung vô hạn sao? 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK