Mục lục
Cố tổng lại phát điên rồi! - Hứa Tịnh Nhi - Mẫn Hạ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Khiết Thần cũng đi tắm. Lúc anh bước ra thì Hứa Tịnh Nhi đang đi đến bên giường, lật chăn lên định đi ngủ. Vẻ lạnh lùng cả tối của anh cũng dần biến mất.   

 

Bỗng nhiên, có tiếng gõ cửa phòng.   

 

Hứa Tịnh Nhi khựng người, sau đó ngồi dậy, bước ra mở cửa.   

 

Cố Tuyết đứng đó, ôm gối với vẻ đáng thương: “Tôi vẫn không dám ngủ một mình, cứ nhắm mắt vào là thấy sợ”.   

 

Vừa nói, cô ta vừa đưa tay ra khẽ kéo ống tay Hứa Tịnh Nhi: “Tịnh Nhi có thể ngủ cùng tôi không”.   

 

 

 

Lúc này, Hứa Tịnh Nhi chỉ muốn nói rằng: 'Cố Tuyết đúng là một thiên thần'.   

 

Cô vốn đang cảm thấy lo lắng không biết đêm nay có được yên bình hay không. Cô sợ Khiết Thần lại bỗng dưng tức giận và lại giày vò cô các thứ…  

 

Nếu cô ngủ cùng Cố Tuyết thì có thể né được anh một cách hợp tình hợp lý.   

 

Hứa Tịnh Nhi gật đầu ngay lập tức: “Ok! Cô sợ như vậy, đương nhiên tôi phải ở bên cạnh rồi! Giờ cô là nhân chứng quan trọng nhất của tôi! Tôi phải chăm sóc cho sức khỏe cũng như tâm lý của cô chứ!”  

 

Sau đó Hứa Tịnh Nhi quay đầu nhìn vẻ âm trầm của Khiết Thần. Cô liều mạng, nói bằng vẻ yếu đuối: “Khiết Thần, vậy…tôi đi ngủ ngoài phòng khách nhé…”  

 

Không đợi anh lên tiếng, Hứa Tịnh Nhi đã kéo Cố Tuyết chuồn đi mất.   

 

…  

 

Khiết Thần nằm trên giường, lật qua lật lại, nhìn nửa giường còn lại trống không. Đôi mắt anh càng lúc càng trở nên u tối.   

 

Cô ấy nói gì cơ? Phải chăm sóc cho tốt sức khỏe cũng như tâm lý của Cố Tuyết sao? Vậy còn anh thì sao? Sức khỏe, tâm lý của anh không cần được quan tâm chắc? Cố Tuyết là nhân chứng thôi, còn anh là chồng cô cơ mà!  

 

Cơn lửa giận trỗi dậy, Khiết Thần nhắm mắt, hít một hơi thật sâu để kìm nén.   

 

Sao mà anh không nhìn ra Hứa Tịnh Nhi muốn né tránh anh cơ chứ. Thế nhưng anh không có cách nào để kiềm chế được khát khao dành cho cô.   

 

Hứa Tịnh Nhi sợ anh. Anh càng sợ hơn, anh sợ Hứa Tịnh Nhi cứ mãi sợ anh như thế.   

 

Tối nay, Cố Tuyết không để Hứa Tịnh Nhi ngủ ở ghế sô pha nữa mà kéo cô lên giường ngủ cùng. Chiếc giường rất rộng, hai người nằm vẫn dư. Nhưng Cố Tuyết khá bám người khác, cứ nằm sát vào Hứa Tịnh Nhi như một con chim nhỏ để ngủ.   

 

Hứa Tịnh Nhi cũng đã hiểu rõ tính cách cô ta rồi. Đối với người không thích thì cô ta kiêu ngạo như một cô công chúa, còn đối với người mình thích thì cô ta hoàn toàn tin tưởng và dựa dẫm.   

 

Bộ dạng đó của Cố Tuyết khiến cô nhớ tới người em trai đáng yêu lúc nào cũng đi theo mình.   

 

Đêm khuya.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK