Mục lục
Cố tổng lại phát điên rồi! - Hứa Tịnh Nhi - Mẫn Hạ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Một giây sau, cô ta kiềm chế cảm xúc, giống như vừa rồi chỉ là ảo giác, tiếp tục nói bằng giọng dịu dàng, ngây thơ vô số tội: “Bác gái, bác không cần vội. Bác quên rồi sao, chúng ta vẫn còn một vũ khí bí mật”.   

 

Vũ khí bí mật…  

 

Vinh Phương Hoa trầm giọng, lúc này mới nhớ lại món đồ trước đó bà ta tìm giúp Vân Nhu. Bà ta lập tức hiểu ra: “Ý của cháu là trong buổi tiệc mừng thọ của ông cụ sẽ đưa ra món đồ đó?”  

 

“Đúng vậy, vốn đã chuẩn bị đủ cả, giờ chỉ chờ gió đông. Lúc này, gió đông tới rồi”, Vân Nhu bật cười: “Hứa Tịnh Nhi, dưới sự chứng kiến của tất cả mọi người, sẽ bị rơi từ thiên đường xuống địa ngục. Lần này, cô ta sẽ vĩnh viễn không thể ngóc đầu lên được nữa”.   

 

 

 

“Nhưng nếu lấy món đồ đó ra, người mất mặt không chỉ có Hứa Tịnh Nhi, mà còn liên lụy đến ông cụ, Khiết Thần. Nói cách khác, cả nhà họ Cố chúng tôi đều sẽ mất mặt trước tất cả mọi người!”.  

 

Vinh Phương Hoa nhấn mạnh từng chữ: “Lòng dạ cháu đúng là ghê gớm!”.  

 

Người phụ nữ Vân Nhu này ngoài mặt nho nhã dịu dàng, khéo léo nhã nhặn, nhưng thực tế lại là một người đẹp vô cùng độc địa.  

 

“Bác gái, lời này sai rồi, cháu chỉ muốn cho ông cụ Cố và Khiết Thần nhìn rõ Hứa Tịnh Nhi không xứng làm người nhà họ Cố, nữ chủ nhân nhà họ Cố cũng không nên là loại phụ nữ bẩn thỉu như vậy. Thanh danh trăm năm của nhà họ Cố không thể nào bị hủy trong tay một phụ nữ hèn hạ như vậy đúng không?”.  

 

Vân Nhu vừa nói vừa nâng ống kính, chĩa thẳng vào gương mặt tinh xảo không tìm ra khuyết điểm của mình, nhếch môi cười: “Đến lúc đó, ông cụ Cố và Khiết Thần sẽ hiểu ai mới xứng làm nữ chủ nhân của nhà họ Cố, là Vân Nhu này”.  

 

“Bác yên tâm, cháu sẽ không để ông cụ Cố và Khiết Thần, cả nhà họ Cố mất mặt đâu. Đến lúc đó, cháu sẽ xuất hiện, cháu sẽ còn công bố một tin quan trọng!”.  

 

“Tin gì quan trọng?”, Vinh Phương Hoa không khỏi hỏi tiếp.  

 

Vân Nhu lại không muốn tiết lộ, uể oải nói: “Bác gái, chuyện này là át chủ bài của cháu, tạm thời không tiết lộ. Vào bữa tiệc mừng thọ, ngay khoảnh khắc Hứa Tịnh Nhi rơi xuống địa ngục, cháu sẽ công bố. Tóm lại bác cứ yên tâm, cháu có chừng mực, nhà họ Cố sẽ không bị người ta xem như trò cười, chỉ có Hứa Tịnh Nhi mới là trò cười duy nhất!”.  

 

Dừng lại mười mấy giây, Vân Nhu lại nói: “Bác gái, nhà tổ nhà họ Cố cháu không can thiệp được, chỉ đành làm phiền bác sắp xếp, bảo đảm tối hôm đó, phóng viên có thể thuận lợi vào nhà tổ”.  

 

Miệng thì nói làm phiền, nhưng trong giọng nói lại không hề có chút khách sáo nào.  

 

Vinh Phương Hoa ôm đầy bất mãn, nhưng ai bảo bọn họ tạm thời vẫn ngồi cùng thuyền, bà ta chỉ đành trả lời: “Được”.  

 

Sau khi cúp máy, vẻ mặt Vinh Phương Hoa trở nên lạnh lùng, có vẻ tức giận rõ rệt dâng lên trong đáy mắt.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK