Mục lục
Cố tổng lại phát điên rồi! - Hứa Tịnh Nhi - Mẫn Hạ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Hứa Tịnh Nhi ngồi ở phía khác của xe, không nhìn Cố Khiết Thần. Cấp trên đại nhân nghiêng mặt qua, che bên phía đó lại, chợt lên tiếng: “Anh ta là chồng cũ của cô à?”.  

 

Dù không nhắc tên, Hứa Tịnh Nhi cũng biết anh ta mà cấp trên đại nhân nói tới là Cố Khiết Thần.  

 

Cấp trên đại nhân chưa bao giờ hỏi về chuyện riêng tư của cô, ngay cả trước kia cô mở lời mượn anh ta một tỷ, anh ta cũng không hỏi câu nào. Bây giờ đột nhiên lại hỏi, Hứa Tịnh Nhi cảm thấy hơi ngạc nhiên.  

 

Nhưng chuyện này cũng không có gì phải tránh né, Hứa Tịnh Nhi khẽ gật đầu: “Phải”.  

 

Cấp trên đại nhân im lặng mấy giây, lại nói: “Cô còn tình cảm với anh ta sao?”.   

 

 

 

Tình cảm?  

 

Hai chữ này đối với cô mà nói thật sự vô cùng nặng nề.  

 

Tình cảm nên là chuyện của cả hai phía, nhưng từ đầu tới cuối hình như cô đều trói buộc mình vào tình cảm một phía của bản thân. Nếu nói cô vẫn còn tình cảm với Cố Khiết Thần, chi bằng nói cô không buông bỏ được chấp niệm của bản thân.  

 

Vì sao cô lại về đây?  

 

Đương nhiên không chỉ vì nghe người khác nói với cô rằng Cố Khiết Thần thích cô như thế nào, mà là cô phát hiện, hóa ra né tránh mới là nguyên nhân khiến cô mãi không buông được.  

 

Cho nên, cô muốn về đây tìm chân tướng và đáp án. Cô không thể yếu đuối né tránh như ba năm trước, dẫn đến bây giờ cô vẫn còn dây dưa trong chuyện tình cảm này.  

 

Dù Cố Khiết Thần thích cô hay không thích cô, cô cũng phải tìm hiểu rõ.  

 

Hứa Tịnh Nhi mỉm cười, không trả lời.  

 

Cô không thể trả lời câu hỏi của cấp trên đại nhân, bởi vì bản thân cô cũng không rõ, rốt cuộc sau khi cô buông bỏ chấp niệm, cô có còn tình cảm với Cố Khiết Thần thật không… hay tất cả đều chỉ do chấp niệm mà ra.  

 

Cấp trên đại nhân như nhận ra cô không muốn nói đề chủ đề này, cũng không hỏi tiếp, mà hỏi một vấn đề khác: “Đưa cô về đâu đây? Hay sống ở căn hộ của tôi tiếp?”.  

 

“Không, cảm ơn ý tốt của anh, tôi có nơi mình muốn ở rồi”.  

 

Cấp trên đại nhân cong môi, không nói nữa.  

 

Hứa Tịnh Nhi nhìn ra ngoài cửa sổ, ngắm phong cảnh bên ngoài, hơi xuất thần.  

 

Đường hơi thông thoáng được một chút, xe tiếp tục đi tới phía trước. Ở một ngã rẽ nọ, hai chiếc xe rẽ theo hai hướng khác nhau.  

 

…  

 

Tiêu Thuần tăng ca đến mười giờ, trở về căn hộ của mình thì sắp mười một giờ. Ra khỏi thang máy, cô ấy đi chưa được hai bước thì nhìn thấy một bóng người gầy gò ngồi trước cửa căn hộ của mình, bên cạnh còn có một chiếc valy thật to.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK