Mục lục
Cố tổng lại phát điên rồi! - Hứa Tịnh Nhi - Mẫn Hạ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Hứa Tịnh Nhi mím mối rồi nhếch miệng cười đầy chế nhạo.   

 

Còn nói là không có liên quan gì tới Vân Nhu. Đúng là nói dối.   

 

Cho tới hiện tại anh vẫn coi chiếc nhẫn từng tặng cho Vân Nhu là vật báu. Còn khi bọn họ làm giấy đăng ký kết hôn, ông cụ Cố bắt anh tặng nhẫn cho cô thì anh chỉ nói một câu vô cùng châm biếm: “Cô không xứng!”  

 

Khi đó cô tưởng rằng, chiếc nhẫn đó là Khiết Thần tặng cho Tô Tử Thiến. Giờ xem ra, người con gái thật sự  của chiếc nhẫn đó là Vân Nhu.   

 

Rốt cuộc khi đó yêu sâu đậm tới mức nào mà sau khi bị từ chối lời cầu hôn vẫn chuẩn bị nhẫn chứ?  

 

Sức lực của Hứa Tịnh Nhi dường như bị rút sạch. Cô gắng gượng, muốn về phòng nhưng trái tim đau nhói. Cô chưa quay về tới nơi thì đã gập người, ngồi xuống đầy đau đớn.   

 

Cô cố gắng đứng dậy nhưng đau quá, không thể dậy được.   

 

Khiết Thần bước ra khỏi phòng sách, đi về phía phòng ngủ. Vừa hay anh nhìn thấy Tịnh Nhi. Dù cô cố gắng mấy lần cũng không đứng lên được. Anh chau mày, đôi mắt anh lên vẻ lo lắng. Anh vội bước tới, dịu dàng hỏi: “Hứa Tịnh Nhi, em không khỏe ở đâu hả?”  

 

Hứa Tịnh Nhi không ngẩng đầu, cũng không nói gì. Cô sợ nếu bất cẩn, không khống chế được cảm xúc thì cô sẽ bùng nổ ngay trước mặt Khiết Thần mất.   

 

Bộ dạng im lặng của cô khiến ánh mắt anh tối sầm. Anh không hỏi nữa mà ôm cô đưa vào phòng ngủ. Anh đặt cô lên giường, để cô nằm xuống.   

 

Bàn tay anh đặt lên mặt cô như muốn vén tóc. Lúc này sắc mặt cô đã tái nhớt. Thế nhưng khi đầu ngón tay anh khẽ chạm vào thì cô khàn khàn lên tiếng: “Đừng động vào tôi!"  

 

Tay Khiết Thần khựng lại.   

 

 

 

Hứa Tịnh Nhi cũng không ngờ là mình buột miệng nói ra mấy lời đó. Trước mặt Khiết Thần, cô luôn nhẫn nhịn, luôn cẩn thận. Dù trong thời gian này cô đã lấy lại được chút kiêu kỳ nhưng phần lớn khi hai bên có thể hòa hợp thì cô vẫn tỏ ra rất bình thường.   

 

Thế nhưng bây giờ, vì không muốn Khiết Thần nhìn thấy khuôn mặt trắng bệch của cô nên mới ngăn anh lại. Chỉ là…cô không thể nào khống chế được cảm xúc của mình.   

 

Đúng vậy, cô không muốn anh chạm vào cô.   

 

Nếu anh thích người con gái khác, nếu anh còn quan tâm tới người đó thì đừng quan tâm tới cô. Đừng bận tâm tới cô. Đừng tỏ ra dịu dàng  hay đối xử tốt, cũng đừng để cô nảy sinh những phán đoán sai lầm để cô tưởng rằng…anh thật sự thích cô nữa.   

 

Một bên nghĩ về người con gái khác, một bên đối xử tốt với cô là ý gì? Không kỳ quặc sao?  

 

Thật sự là chẳng bằng lúc trước. Anh cứ lạnh nhạt, khinh thường cô. Anh không thích thì không để cho cô có bất kỳ hi vọng gì. Như vậy ít ra cô có thể giữ được trái tim mình, không si tình đến thế.   

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK