Mục lục
Cố tổng lại phát điên rồi! - Hứa Tịnh Nhi - Mẫn Hạ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Tuy trợ lý Lâm vẫn không dám tin, nhưng cũng không dám chậm trễ, đáp vâng một tiếng, sau đó lao khỏi phòng họp như cưỡi cân đẩu vân.  

 

…  

 

Hứa Tịnh Nhi chờ ở phòng bệnh một buổi chiều, vẫn không thấy bóng dáng Cố Khiết Thần.  

 

Một cuộc họp mà kéo dài từ sáng đến chiều sao? Hay là sau khi họp xong, anh cũng không nóng lòng gặp cô, nên lại tiếp tục ở lại công ty làm việc?  

 

Tuy trước kia Hứa Tịnh Nhi từng tìm rất nhiều lý do cho Cố Khiết Thần, nhưng lần này cô thực sự rất tức giận.  

 

Chờ anh gặp được cô, thì sẽ không đơn giản là quỳ bàn phím hay quỳ bàn giặt là có thể giải quyết được nữa. Cô phải nghĩ xem trừng phạt anh như thế nào mới có thể nguôi giận.  

 

Ngay cả cô Lâm cũng cằn nhằn: "Sao cậu chủ vẫn chưa đến nhỉ? Cuộc họp này không có kết thúc luôn sao? Hay là... tôi gọi cho Tiểu Lâm hỏi xem sao?".  

 

Hứa Tịnh Nhi lạnh lùng ngăn lại: "Chị không cần gọi, muốn đến thì tự nhiên sẽ đến, không muốn đến thì cũng không cần".  

 

Sao cô Lâm có thể không nghe ra sự tức giận của cô chứ, nhưng cũng khó trách cô, vì cô đã khoan dung lắm rồi. Làm việc ở nước ngoài thì không nói làm gì, về nước rồi mà vẫn dửng dưng như vậy.  

 

Nhưng dù sao cô Lâm vẫn muốn hai người họ hòa thuận, nên vẫn định nói đỡ mấy câu cho cậu chủ nhà mình, để Hứa Tịnh Nhi nguôi giận. Còn chưa mở miệng, thì chuông điện thoại của Hứa Tịnh Nhi đã vang lên.  

 

Hứa Tịnh Nhi lấy điện thoại ra nhìn màn hình, trên đó nhấp nháy ba chữ Cố Khiết Thần...  

 

Hừ, cuối cùng cũng chịu gọi điện thoại cho cô rồi sao? Chịu liên lạc với cô rồi sao? Ai không biết còn tưởng anh và cô không còn bất cứ mối quan hệ gì cơ đấy!  

 

Cô Lâm mắt tinh, thấy thế liền nở nụ cười rạng rỡ khiến khuôn mặt hiện đầy nếp nhăn: "Cô chủ, cô xem, tôi đã nói rồi mà, cậu chủ mà hết bận thì chắc chắn sẽ gọi ngay cho cô, chẳng phải bây giờ đang gọi cho cô sao? Cô cũng biết là... cậu chủ trước giờ rất bận, cô đại nhân đại lượng đừng chấp cậu ấy".  

 

Không chấp anh?  

 

Nửa tháng trước còn được, nhưng bây giờ thì rất khó.  

 

Vừa nãy cô đã nghĩ kĩ rồi, nếu Cố Khiết Thần không giải thích, xin lỗi cô tử tế, và đảm bảo không có lần sau, thì đừng hòng được cô tha thứ.  

 

Hứa Tịnh Nhi không nghe máy ngay, mà chờ chuông reo một lúc, cô mới chậm rãi bấm nút nghe, lạnh nhạt nói: "Có chuyện gì không?".  

 

Giọng nói trầm thấp của người đàn ông chậm rãi vang lên: "Anh đã về chung cư rồi, bây giờ em về đi, anh có chuyện muốn nói với em".  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK