Mục lục
Cố tổng lại phát điên rồi! - Hứa Tịnh Nhi - Mẫn Hạ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Cô suy nghĩ một lát, nói: "Cứ để tạm ở phòng khách đi".  

 

"Được".  

 

Sau khi đặt ba chiếc vali ở phòng khách, người của công ty chuyển nhà lại xuống dưới, chuyển chậu cây lên giúp cô.  

 

Chưa chuyển xong đồ đạc nên Hứa Tịnh Nhi không đóng cửa mà cứ để mở toang, còn cô đứng giữa nhà, nhíu mày, suy nghĩ xem có cần gọi điện thoại cho Kiều Sở hỏi cho rõ ràng hay không.  

 

Còn chưa nghĩ xong thì ngoài cửa vang lên tiếng động, cô vô thức nhìn ra ngoài, không ngờ... lại nhìn thấy một bóng dáng mà cô không ngờ đến.  

 

Đôi mắt đen của Hứa Tịnh Nhi co lại.  

 

Một bóng dáng yểu điệu bước ra từ cửa căn hộ A đối diện, hôm nay mặc một bộ đồ công sở chuyên nghiệp màu đen, mái tóc buộc cao, chiếc đuôi ngựa gọn gàng già dặn, trang điểm lộng lẫy, tô son màu đỏ chót, khiến khí thế càng lấn át người khác.  

 

Tả Tư sống ở đối diện sao? Trùng hợp vậy?  

 

Lúc cô nhìn sang đó, đúng lúc Tả Tư cũng nhìn thấy cô, liền khẽ nhíu mày.  

 

 

 

Hai người nhìn nhau, Tả Tư đóng cửa phòng mình, cất bước trên đôi giày cao gót, đi thẳng vào trong như nhà của mình, đến trước mặt Hứa Tịnh Nhi mới dừng lại.  

 

Tả Tư có chút hứng thú đánh giá Hứa Tịnh Nhi, đôi môi đỏ hé mở: "Hôm qua mới gặp, cô còn nhớ chứ?".  

 

Tuy hành động này của Tả Tư rất mất lịch sự, nhưng khí thế của cô ta quá mạnh mẽ, khiến người ta bất giác bỏ qua chút tỳ vết đó.  

 

Hứa Tịnh Nhi không ngờ cô ta lại chủ động chào hỏi cô. Trong tình huống chưa biết rõ ràng, cô vẫn bình tĩnh ứng phó, khẽ gật đầu: "Ừ, tôi có nhớ, cô Tả".  

 

"Hôm qua trở về cô không sao chứ?", Tả Tư lại lười biếng hỏi một câu.  

 

Hứa Tịnh Nhi lắc đầu: "Không sao".  

 

Dường như do cô quá bình thản, Tả Tư nhếch môi cười, nhưng không nói gì, mà lướt mắt nhìn căn phòng, ánh mắt lóe lên cảm xúc khó nói, sau đó lại nhìn Hứa Tịnh Nhi, nói: "Cô sống ở đây à?".  

 

Nói thật là... Hứa Tịnh Nhi vẫn chưa nghĩ xong xem có nên ở đây hay không.  

 

Thứ nhất, nếu đây là nơi ở của cấp trên đại nhân, thì cô ở đây không thích hợp, sẽ rất áp lực. Thứ hai, hàng xóm của cô là Tả Tư, cô không muốn có qua lại gì với cô ta cả.  

 

Tả Tư cũng không chờ câu trả lời của Hứa Tịnh Nhi, chìa luôn tay ra: "Tôi sống ở đối diện, sau này là hàng xóm, chúng ta làm quen nhé".  

 

"Tôi..."  

 

Hứa Tịnh Nhi vừa mở miệng nói được một chữ, thì chuông điện thoại của Tả Tư vang lên. Cô ta thu lại bàn tay vừa chìa ra, lấy điện thoại ra rồi ấn nút nghe.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK