Mục lục
Cố tổng lại phát điên rồi! - Hứa Tịnh Nhi - Mẫn Hạ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Anh ta cũng không ngờ mình lại nói đúng, con mẹ nó, sao lúc anh ta mua vé số không gặp vận may cứt chó này?

Bây giờ Cố tổng đã hoãn hết lịch trình, cũng chuẩn bị sẵn quà tặng. Mọi chuyện đã chuẩn bị sẵn sàng chỉ còn chờ tin lành, kết quả cô chủ lại không đưa anh đi cùng, đúng là tai họa!

Mặc dù lúc đó Giám đốc Tiêu nói với Cố tổng cũng là để anh có thể chuẩn bị trước, nhưng đúng thật là, chi bằng Cố tổng đừng biết chuyện này thì hơn. Dù sao không hi vọng thì sẽ không thất vọng…

Không được, anh ta là trợ lý, phải giải quyết ưu phiền cho sếp. Nếu không thì những ngày sau này, anh ta phải sống trong mưa bão, thế thì khổ quá.

Trợ lý Lâm lặng lẽ rời khỏi văn phòng, đóng cửa lại, sau đó lấy điện thoại ra gọi cho mẹ mình.

“Mẹ à, cô chủ có còn ở chung cư không? Vẫn chưa đi chứ?”.

Cô Lâm: “Vẫn chưa, cô ấy đang sửa soạn đồ đạc, chắc cũng gần đi rồi”.

“Vậy… cô ấy chuẩn bị đi một mình à? Có nghĩ tới… đưa ai đi cùng không?”.

Cô Lâm: “Hình như là định đi một mình”.

Sau khi cúp máy, tâm trạng của trợ lý Lâm trở nên phức tạp một lúc, sau đó anh ta lại trở vào văn phòng, sắp xếp câu từ, nói: “Cố tổng, tôi cảm thấy… chúng ta là đàn ông, cần phải chủ động!”.

Cố Khiết Thần liếc nhìn anh ta, bỗng lên tiếng: “Chuẩn bị xe”.

Trợ lý Lâm vui mừng, còn chưa kịp đáp lại đã nghe anh lạnh lùng nói tiếp: “Đi cắt băng!”.

“…”.

Trợ lý Lâm há miệng, muốn nói lại thôi. Nhìn gương mặt cực kỳ âm trầm của Cố Khiết Thần, anh ta vẫn không dám đi vuốt râu hùm của anh nữa, chỉ đành gật đầu: “Tôi sẽ đi chuẩn bị xe ngay!”.

Hứa Tịnh Nhi xem đồng hồ, đã hơn ba giờ. Bây giờ cô xuất phát đến nhà là gần năm giờ, có thể trò chuyện với Triển Vọng trước, sau đó mới ăn cơm.

Cô về phòng thay quần áo, đeo balo, sau đó xách theo túi lớn túi nhỏ, chào tạm biệt cô Lâm rồi ra khỏi cửa.

Cô sợ tối mình sẽ uống rượu nên không tự lái xe, mà gọi trước xe riêng. Nhưng không ngờ khi cô vừa mới ra khỏi chung cư thì nhìn thấy một chiếc xe màu đen quen thuộc.

Xe của Cố Khiết Thần…

Tính ra anh cũng đã mười ngày không về nhà, sao bây giờ lại về? Lẽ nào lại có tài liệu quan trọng gì đó để ở nhà?

Nhưng đó cũng không phải chuyện của cô, anh đi đường anh, cô đi đường cô, không liên quan gì với nhau là tốt nhất!

Hứa Tịnh Nhi coi như không nhìn thấy, đang định đi vòng qua xe thì cửa sổ xe đột nhiên hạ xuống, gương mặt tuấn tú mà lạnh lùng của anh đập vào mắt cô. Anh mở miệng, nói ra hai chữ: “Lên xe!”.

Hứa Tịnh Nhi nhìn trái rồi lại nhìn phải, xác định xung quanh chỉ có một mình cô mới dừng bước, nhìn về phía anh: “Tôi có việc rồi, anh có gì dặn dò đợi tôi về rồi hẵng nói”.

Muốn gây sự cũng phải đợi cô ăn xong bữa cơm đoàn viên rồi hẵng gây!

Cố Khiết Thần nhíu mày, ánh mắt càng lúc càng u ám, giọng nói cũng càng lúc càng đanh thép: “Lên xe!”.

“…”, Hứa Tịnh Nhi mím môi, kháng nghị: “Tôi đã nói là tôi có việc…”.

Còn chưa nói hết câu, anh đã ngắt lời cô: “Tôi biết”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK