Mục lục
Cố tổng lại phát điên rồi! - Hứa Tịnh Nhi - Mẫn Hạ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Cô có thể phớt lờ, không quan tâm giữa Tô Tử Thiến và Cố Khiết Thần có chuyện gì. Ngay cả trước kia Tô Tử Thiến khiêu khích cô hết lần này tới lần khác, cô cũng không thật sự muốn so đo với cô ta.  

 

Dù sao cuộc hôn nhân của cô với Cố Khiết Thần đối với Tô Tử Thiến mà nói là sấm đánh giữa trời quang, vô cùng đột ngột. Giống như ba năm trước cô đột nhiên bị bỏ rơi, bị từ hôn, cảm giác đó cô đã từng nếm trải, thật sự rất khổ sở.  

 

Nhưng nói cho cùng, cô và Cố Khiết Thần nam chưa cưới, nữ chưa gả, thậm chí Cố Khiết Thần còn chưa chân chính thừa nhận danh phận bạn gái của cô ta, cô ta có tư cách gì mà đến chất vấn cô?  

 

Cô ta muốn tranh giành Cố Khiết Thần thì phải tìm đến Cố Khiết Thần chứ không phải cô. Cô ta dám chặn đường kiếm tiền của cô, cô tuyệt đối không thể nhẫn nhịn!  

 

Vừa hay chuyện của Bàng Hải, bây giờ là chuyện này gom hết vào một lần, cô khỏi phải tính thêm một cuốn sổ nữa.  

 

Muốn đánh nhau với cô à? Cô thật sự chưa từng sợ ai cả!  

 

Tô Tử Thiến không có đầu óc, nhưng Hứa Tịnh Nhi thì có. Trước khi cho cô đến bữa tiệc này, Cố Khiết Thần đã cảnh cáo cô không được làm anh mất mặt. Nếu gây ra chuyện ở bữa tiệc, cô cũng không có kết cục gì tốt.  

 

Hứa Tịnh Nhi tóm lấy tay Tô Tử Thiến, kéo cô ta đến nhà vệ sinh ở cuối hành lang.  

 

Tô Tử Thiến không ngờ cánh tay mảnh khảnh của Hứa Tịnh Nhi lại có sức hơn cô ta. Cô ta nhất thời không giãy ra được, cứ vậy bị cô kéo đến nhà vệ sinh.  

 

Sau khi xác định không có ai, Hứa Tịnh Nhi đóng sầm cửa lại, nhanh nhẹn khóa cửa vang lên tiếng cạch. Cô hất tay Tô Tử Thiến ra, Tô Tử Thiến lảo đảo hai bước, đứng không vững, chật vật ngã xuống đất.  

 

Hứa Tịnh Nhi đứng trên cao nhìn xuống cô ta: “Muốn đánh thế nào? Tôi tiếp!”.  

 

Tô Tử Thiến bị khí chất của cô dọa cho run rẩy cả người, chẳng mấy chốc lại gân cổ nói: “Cái gì mà thiên kim tiểu thư, cô chỉ là một kẻ lưu manh vô sỉ! Chẳng trách phải dựa vào thủ đoạn mới có thể gả cho Khiết Thần, thật là ghê tởm!”.  

 

Lưu manh?  

 

Khi cô chạy tin tức rơi vào nguy hiểm hết lần này tới lần khác, lúc cô biết chỉ có thể dựa vào sức mình, sẽ không có ai tới cứu cô, cô đã học cách tự cứu, để bản thân mình trở nên mạnh mẽ hơn.  

 

Kiểu người sống trong mộng tưởng như Tô Tử Thiến cũng chỉ biết xét đoán người khác với ý xấu. Người đáng ghê tởm không phải là cô, mà chính là cô ta!  

 

“Dụ dỗ Khiết Thần chưa đủ, còn liếc mắt đưa tình với người đàn ông khác. Hứa Tịnh Nhi, cô đúng là một kẻ thoái hóa trong cánh chị em phụ nữ!”.  

 

Không nhắc tới Dung Vương còn ổn, vừa nhắc tới cô lại bốc hỏa. Chỉ còn thiếu một bước nữa là thành công, cuối cùng lại bị Tô Tử Thiến chạy tới gây rối. Hứa Tịnh Nhi thổi phù phù mấy sợi tóc rủ xuống trước trán mình. Hôm nay cô phải đánh cho đến khi cô ta biết vì sao hoa lại có màu đỏ!  



Hứa Tịnh Nhi cởi áo khoác ra, ném sang một bên một cách đầy khí phách, sau đó cởi bỏ giày cao gót dưới chân, hất cằm: “Muốn đánh nhau thì đừng dài dòng!”. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK