Mục lục
Cố tổng lại phát điên rồi! - Hứa Tịnh Nhi - Mẫn Hạ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chú Lâm lấy xe tới, cô Lâm dìu ông cụ Cố lên xe, sau đó ngồi vào ghế lái phụ. Thời gian này, cô ấy sẽ ở lại nhà tổ chăm sóc ông cụ, tạm thời không đến chung cư nữa.  

 

Ở một bên khác, trợ lý Lâm và Từ Soái cũng lần lượt lái xe tới.  

 

Trợ lý Lâm đương nhiên phải chở Cố Khiết Thần và Hứa Tịnh Nhi về nhà, vốn còn định chở Hứa Triển Vọng về. Nhưng nhà họ Hứa và nhà họ Cố ở hai hướng khác nhau, cậu lại nói: “Tôi tự bắt xe về là được rồi, đỡ phải chạy một vòng lớn như vậy. Chị, mấy ngày qua chắc chị mệt lắm rồi, về nghỉ ngơi sớm nhé chị”.  

 

Cậu chu đáo như vậy, Hứa Tịnh Nhi cũng nhận lấy tấm lòng cậu.  

 

Còn Cố Tuyết, nơi Từ Soái phải đi cùng một phương hướng với nhà cô ấy, Từ Soái vẫy tay với Cố Tuyết: “Tiểu Tuyết, qua đây đi, anh Soái chở em về!”.  

 

Cố Tuyết lập tức lùi lại hai bước, không cần nghĩ ngợi đã lắc đầu: “Không, không cần đâu”.  

 

Từ Soái ngạc nhiên: “Không lẽ em không về nhà?”.  

 

Cố Tuyết chớp mắt: “À… cái đó, em… em cần mua vài thứ, em chưa về đâu. Anh Soái, anh đi trước đi, không cần lo cho em”.  

 

Hứa Tịnh Nhi đã ngồi vào trong xe, nghe cô ấy nói vậy thì hạ cửa sổ xe xuống, hỏi: “Tiểu Tuyết, em định đi đâu mua đồ? Nếu tiện đường thì ngồi xe bọn chị đi”.  

 

“Không tiện đường!”, Cố Tuyết lặng lẽ liếc sang Hứa Triển Vọng, trong đầu nhanh chóng lục lại một trung tâm mua sắm gần với nhà họ Hứa, nói: “Em đi trung tâm mua sắm A!”.  

 

Hứa Triển Vọng đã gọi được xe, nghe Cố Tuyết nói vậy thì quay đầu nhìn cô ấy: “Cùng đường với tôi này, người một nhà, tôi tiễn cô đi một đoạn nhé”.  

 

Cố Tuyết kìm chế niềm vui trong lòng, nhỏ giọng trả lời: “Được”.  

 

Hứa Triển Vọng mở cửa xe ra, nghiêng đầu bày tỏ: “Phụ nữ ưu tiên!”.  

 

“Cảm ơn”.  

 

Cố Tuyết khom lưng, chậm rãi vào trong xe.  

 

Hứa Tịnh Nhi vội vàng dặn dò: “Triển Vọng, em chăm sóc Tiểu Tuyết nhé”.  

 

“Chị yên tâm!”.  

 

Dứt lời, Hứa Triển Vọng cũng khom lưng chui vào trong xe. Sau khi đóng cửa xe, cậu nói với tài xế: “Đi đến trung tâm mua sắm A trước”.  

 

Mấy chiếc xe lần lượt đi theo các hướng khác nhau, hòa vào dòng xe.  

 

Trong xe, có một lúc yên tĩnh, Cố Tuyết đang do dự có nên tìm chủ đề nói chuyện hay không, bỗng nghe thấy tiếng chuông điện thoại của Hứa Triển Vọng vang lên.   

 

 

 

Vì hai người ngồi rất gần nhau, Cố Tuyết liếc thấy màn hình điện thoại của Hứa Triển Vọng, trên đó hiển thị một cái tên “Ôn Ôn”.  

 

Vừa nhìn đã biết là tên của một cô gái.  

 

Quả nhiên, Hứa Triển Vọng nhìn thấy cái tên này, khóe miệng cong lên, ánh mắt cũng trở nên dịu dàng như nước. Thậm chí lúc cậu bắt máy, giọng nói cũng cực kỳ dịu dàng.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK