Mục lục
Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân - Lý Dục Thần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mọi người đều vỗ tay nhiệt liệt.

Lý Dục Thần lấy một tờ giấy ố vàng ra giao tận tay cho Lâm Thượng Nghĩa, nói: “Ông nội Lâm, đây là giấy hôn ước năm xưa ông tự tay viết, hôm nay cháu mang nó tới đây, hoàn thành nguyện vọng của ông nội cháu”.

Lâm Thượng Nghĩa nhận tờ hôn ước, nhìn chữ ký và dấu điểm chỉ của mình và Lý Hữu Toàn trên đó, nhớ tới chuyện cũ chỉ như mới ngày hôm qua, không khỏi giàn giụa nước mắt.

Trong số những người ở đây, chỉ có mình Nghiêm Tuệ Mẫn là từng nhìn thấy tờ giấy hôn ước này. Khi bà ta nhìn thấy tờ giấy ố vàng, nhớ tới ngày đầu tiên gặp Lý Dục Thần, trong lòng vô cùng hổ thẹn.

“Cụ Lâm, cụ nói mấy lời đi”, Từ Thông nói.

Lâm Thượng Nghĩa gật đầu, bước lên trước mấy bước, không nén nổi xúc động.

Cụ run run kể lại chuyện mình ký giấy hôn ước với Lý Hữu Toàn, xác nhận chuyện Lý Dục Thần là con cháu của nhà họ Lý ở thủ đô.

Chuyện này khiến Tiền Khôn cũng phải giật mình.

Sau khi Lâm Thượng Nghĩa phát biểu xong đáng lẽ sẽ tới lượt người lớn của nhà họ Lý gửi lời cảm ơn nhưng hiện tại nhà họ Lý chỉ còn lại một mình Lý Dục Thần, không còn bậc cha chú nào.

Bởi vậy, Lý Dục Thần đích thân bước tới, nói: “Đúng vậy, nhà họ Lý không có người lớn ở đây nhưng cháu tin rằng, người lớn nhà họ Lý đều đang ở trên trời nhìn xuống. Cháu còn sống, còn đứng được ở đây là ý trời. Hôm nay, cháu muốn nhân cơ hội này tuyên bố với khắp thiên hạ một chuyện…”

Anh chỉ một tay lên trời, sắc mặt trở nên nghiêm trạng, giọng nói đầy âm vang.

“Lý Dục Thần tôi, đại diện cho nhà họ Lý, đã trở về rồi!”

Dứt lời, những đám mây đen trên trời tản ra, ánh nắng chiếu xuống, dát một luồng sáng vàng lên toàn bộ sân khấu.

Xung quanh hoàn toàn yên tĩnh, chỉ có giọng nói của Lý Dục Thần quanh quẩn trên mặt hồ.

“Nhà họ Lý... Trở về rồi... Trở về rồi...”

Một lát sau, xung quanh vang lên tràng pháo tay giòn giã.

Lâm Thượng Nghĩa rưng rưng nước mắt, nức nở nói: “Trời xanh không phụ lòng người! Hữu Toàn à, chú có thể mỉm cười nhắm mắt rồi, nhà họ Lý lại xuất hiện chân long rồi!”

Sau đó, Lang Dụ Văn đi qua cầu sang đây, bước lên sân khấu.

Mọi người đều lấy làm lạ, cố gắng đoán xem người này là ai.

Lang Dụ Văn hắng giọng một tiếng, nói to: “Tôi là Lang Dụ Văn...”

Anh ta vừa tự giới thiệu xong, đám đông lập tức xôn xao.

“Lang Dụ Văn? Chính là Lang Dụ Văn giàu nhất Giang Đông năm xưa, suýt nữa chỉ cần sức một người mà thay đổi tương lai cả nền thương mại của Hoa Hạ?”

“Là anh ta! Tôi nhận ra anh ta, anh ta đã già hơn hồi đó khá nhiều rồi”.

“Không phải anh ta đã bị tám gia tộc lớn nhất Giang Đông bắt tay nhau đuổi khỏi Giang Đông, sau đó mai danh ẩn tích rồi sao, sao lại xuất hiện ở đây?”

“Chắc là cũng tới chúc mừng cậu Lý”.

...

“Tôi là Lang Dụ Văn, tổng giám đốc tập đoàn Kinh Lý. Tuy nhiên, tập đoàn Kinh Lý không phải của tôi, tôi chỉ là người quản lý giùm. Ông chủ thực sự của tập đoàn là anh Lý Dục Thần đến từ nhà họ Lý ở thủ đô”.

...

“Tôi đã bảo rồi mà, chẳng biết tập đoàn Kinh Lý này ở đâu ra, hóa ra là của cậu Lý”.

“Thật khó lòng tưởng tượng nổi, Lang Dụ Văn lại bằng lòng làm thuê cho cậu ta!”


“Bình thường thôi, người ta là nhà họ Lý ở thủ đô, là gia tộc số một hồi đó!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK