Mục lục
Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân - Lý Dục Thần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đúng lúc này, trên mặt biển phía trước bỗng nhiên xuất hiện một bức tường màu xanh lam cao đến hàng chục mét.

“Sóng thần!”

“Mau quay đầu!”

Tàu bắt cá voi khổng lồ và chất đầy bắt đầu quay đầu.

Nhưng trước mặt bức tường cao màu xanh sắp ập đến, nó lại vụng về như vậy.

“Không có tín hiệu động đất, sao lạ có sóng thần?”

Các thuyền viên nhìn bức tường cao màu xanh đó, trên mặt đầy chấn kinh và khó hiểu.

Bỗng nhiên, một tiếng gầm trầm thấp vang lên từ đáy biển.

“Là thú biển!”

Có thuyền viên kinh sợ hét lớn.

Nhưng ngoại trừ kinh hãi kêu thét, họ cũng không làm gì được.

Bức tường cao được dựng bằng nước biển đổ sập, sóng nổi lên đẩy con tàu lên đến đầu ngọn sóng.

Trong khoảnh khắc đó, các thuyền viên như đứng trên một ngọn núi cao.

Họ nhìn thấy trên mặt biển rộng lớn, một vòng xoáy lốc khổng lồ xuất hiện, giống như cái động đen, đang nuốt chửng mọi thứ xung quanh.

Tiếng gầm trầm thấp từ đáy động truyền đến.

Ngọn sóng nhanh chóng rút xuống, con tàu lập tức bị hút vào đáy sâu, xoay vòng, chìm vào động đen khổng lồ.

Đúng lúc này, trên mặt biển phía xa nổi lên đường nước màu trắng.

Một bóng người áo đen đang đạp nước đi đến.

Chỉ thấy anh ta cúi người, hai tay cầm đao, thân đao lê theo phía sau, hai chân thay nhau dẫm lên sóng biển cực nhanh, để lại đường trắng kéo dài hàng dặm phía sau anh.

Đến khi cách xoáy lốc chỉ còn khoảng một kilomet, người này đột nhiên bay người lên, người trên không trung, giơ trường đao cao quá đỉnh đầu.

Thời gian dường như dừng lại, toàn bộ sát khí giữa trời đất ngưng tụ trên trường đao đó.

Roạt!

Chém xuống một đao.

Mặt biển bị chém ra một đường nứt sâu mấy trăm mét, dài đến mấy kilomet.

Sóng biển biến thành hai hàng dãy núi, nổi lên hai bên.

Trong đường nứt nổi lên màu đỏ, giống như biển hoa màu đỏ nở rộ.

Gru!

Một tiếng gầm, truyền ra từ đường nứt, rồi lại chìm vào sâu trong biển.

Sóng biển dâng lên, dập dềnh mấy lượt, mặt biển dần yên bình trở lại.

Chỉ để lại nước máu đỏ rực còn đang sôi sục.

Người áo đen đứng trong gió, nói bằng tiếng Đông Doanh: “Khốn khiếp, lại để mày chạy rồi!”

Nói xong, thân hình vụt đi, cả người biến mất trong hư không.

Một lúc sau, hai mảnh của con tàu bắt cá voi bị gãy đôi nổi lên từ đáy biển, và trôi dạt theo sóng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK