Mục lục
Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân - Lý Dục Thần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khi Trần Văn Học nhận được điện thoại của Lý Dục Thần, anh ta đang khổ sở bị một đám người vây quanh đòi nợ ở câu lạc bộ bá tước Đông Phương.

Người đầu tiên đến giải vây cho anh ta, không phải là bố của anh ta, mà là Hoàng Giai Huệ, cô cả nhà họ Hoàng mà anh không muốn ở rể.

Mấy ngày nay Trần Văn Học luôn ở bên mẹ, nỗi sầu khổ không có chỗ nào để giải tỏa, sợ bị mẹ nhìn ra, định tìm mấy người bạn rủ đi chơi.

Anh ta là con vợ lẽ của nhà họ Trần, thân phận vô cùng khó xử, anh ta không được lòng trong giới thượng lưu hàng đầu ở Thân Châu, dường như luôn thấp hơn người khác một cái đầu.

Trong mắt người tầng lớp thấp, nhà họ Trần lại là gia tộc lớn, địa vị không cân xứng, rất khó làm bạn.

Cho nên nhóm bạn bè của Trần Văn Học không cao không thấp, đương nhiên cũng không có nhiều bạn.

Hôm đó, anh ta hẹn bạn học cũ Lô Cương và Trương Tiểu Vũ đến câu lạc bộ bá tước Đông Phương. Đây là một trong câu lạc bộ nổi tiếng nhất Thân Châu, cũng là nơi các cậu ấm thế gia thường xuyên đến chơi.

Gia cảnh của Lô Cương và Trương Tiểu Vũ cũng coi là khá giả, gia đình cũng kinh doanh buôn bán, nhưng vẫn chưa đến mức thường xuyên đến những câu lạc bộ như này chi tiêu.

Ba người thuê một phòng riêng, uống mấy chai rượu, Trương Tiểu Vũ nghe nói các cô gái của bá tước Đông Phương vô cùng xuất chúng, chưa từng được hưởng thụ, liền xúi giục gọi các cô gái đến tiếp. Lô Cương không phản đối, tuy Trần Văn Học không có hứng thú, nhưng cũng không muốn làm anh em mất hứng, cùng lắm là thêm một hóa đơn trên thẻ thôi.

Tuy anh ta là con vợ lẽ, việc kinh doanh cũng bị thu hồi, nhưng tiền tiêu vặt vẫn đủ, mấy triệu với anh ta cũng chỉ là con số thôi.

Các cô gái tiếp rượu đến, đúng là nhan sắc hơn người, hai người Lô Cương và Trương Tiểu Vũ vô cùng hứng thú, bầu không khí trong phòng bao cũng càng lúc càng nóng.

Ban đầu Trần Văn Học còn uống rượu với vẻ chán nản, cũng không nhìn thẳng cô gái bên cạnh một cái.

Lô Cương nói: “Anh Văn, anh không có bạn gái, lại chưa kết hôn, việc gì phải dè dặt như vậy?”

Trần Văn Học vừa nghĩ, đúng thế, mình cũng không thích Hoàng Giai Huệ, chắc chắn phải hủy hôn sự này, đã không kết hôn, trong lòng việc gì phải áy náy chứ? Vậy là trút hết cảm xúc bực dọc dồn nén ra, điên cuồng ôm chặt hôn hít, trên cổ áo sơ mi thêm rất nhiều dấu môi đỏ chót.

Nhưng cuối cùng anh ta vẫn kiềm chế, không vượt quá giới hạn. Anh ta không làm, đương nhiên Trương Tiểu Vũ và Lô Cương cũng sẽ không làm chuyện vượt giới hạn. Cho nên tuy bầu không khí nóng bỏng, nhưng không khí của phòng bao vẫn khá sạch sẽ.

Lúc thanh toán, Trần Văn Học lấy thẻ VIP cao cấp rất có thể diện của anh ta ra cho nhân viên phục vụ quẹt. Nhưng nhân viên phục vụ quay lại nói với anh ta, thẻ của anh ta không quẹt được.

Ban đầu Trần Văn Học không để ý, cho đến khi đổi mấy thẻ liên tục, mới phát hiện, tài khoản dưới tên anh ta đều bị khóa.

Không cần đoán cũng biết là ai làm, ngoại trừ bố anh ta Trần Định Bang ra, không ai có năng lực khóa tài khoản của anh ta.

Lần này Trần Văn Học trố mắt, vì để ngăn anh ta giở trò bỏ trốn, lại dùng cả chiêu này, đúng là ác quá!

Có còn là bố ruột không?

Đương nhiên Trần Văn Học biết là người chèo lái của một gia tộc, phải suy nghĩ đến lợi ích của cả gia tộc, cũng chính là chủ nghĩa tập thể mà mọi người thường nói, cá nhân phải phục tùng tập thể.

Nhưng anh ta vẫn không thể chấp nhận hành vi bán con trai như này của bố.

Trần Văn Học bảo nhân viên phục vụ gọi quản lý câu lạc bộ đến.

Quản lý cậu lạc hộ họ Trương, lúc quản lý Trương đến, cứ mở miệng là cậu Trần, cậu chủ Trần, gọi vô cùng thân thiết, nghe nói Trần Văn Học muốn ký giấy nợ, cũng lập tức đồng ý, lấy giấy nợ ra bảo Trần Văn Học ký tên.

Trong lòng Trần Văn Học đang bốc hỏa, cũng không xem kỹ giấy nợ, liền cầm bút rồng bay phượng múa ký tên của mình.

Ba người vừa đến sảnh câu lạc bộ, vẫn chưa ra cửa, đột nhiên bảo vệ ở cửa chặn lại.

“Làm gì hả?”, Trần Văn Học chỉ từng thấy bảo vệ câu lạc bộ không cho người khác vào, chưa từng thấy không cho người ra: “Không biết tôi hả?”

“Xin lỗi, cậu Trần”, hiển nhiên bảo vệ biết anh ta: “Các anh vẫn chưa trả tiền phải không?”


“Tôi trả tiền hay chưa là chuyện anh cần quản hả?”, Trần Văn Học nổi nóng: “Gọi quản lý Trương của các anh đến đây!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK