Mục lục
Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân - Lý Dục Thần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong mắt Ngô Đại Minh, người Hầu Thất Quý giới thiệu thì có thể giàu được tới mức nào? Nếu giàu thật thì ai lại đi mua xe cũ?

Nhưng trông Lâm Mộng Đình có vẻ rất nghiêm túc, điều này khiến Ngô Đại Minh cảm thấy khá khó dò.

Bán xe hay không với anh ta không quan trọng, đại lý này vài tháng không bán được xe cũng là chuyện bình thường, nhưng nếu đắc tội hội viên ngầm của câu lạc bộ thì anh ta không gánh nổi trách nhiệm.

“Thưa cô, cô tên là gì ạ?”

Bởi vì vẫn luôn là Lâm Mộng Đình lên tiếng nên Ngô Đại Minh đã coi cô là nhân vật chính. Hơn nữa nhìn khí chất của Lâm Mộng Đình, trong sự tao nhã lại có vẻ giàu sang, nếu trong hai người có một người là con ông cháu cha thì Ngô Đại Minh nghĩ người đó sẽ là Lâm Mộng Đình, còn Lý Dục Thần lại giống như trai bao ăn bám, chỉ được cái đẹp mã.

“Tôi họ Lâm”, Lâm Mộng Đình đáp.

“Nghe giọng nói có vẻ như cô Lâm không phải người thủ đô nhỉ?”, Ngô Đại Minh bắt đầu bắt chuyện, thử thăm dò Lâm Mộng Đình.

“Sao thế, tới chỗ anh mua xe còn phải kiểm tra hộ khẩu à?”

“Không phải ạ”, Ngô Đại Minh cười khan: “Vừa nãy tôi cũng đã nói rồi, khu S chỉ dành cho hội viên thôi. Để trở thành hội viên, cần được hội viên cũ bảo lãnh, nếu cô tìm được hai người bạn ở thủ đô đứng ra bảo lãnh, tôi sẽ đăng ký cho cô”.

Ngô Đại Minh muốn làm rõ thân phận của họ, chỉ cần là người có chút thực lực thì sẽ không thể không có bạn ở đây.

Đương nhiên Lâm Mộng Đình hiểu ý của Ngô Đại Minh, cô đang định lên tiếng thì Lý Dục Thần đã nói: “Người ông chủ Hầu giới thiệu vẫn chưa được à?”

Lâm Mộng Đình nhịn cười, nếu lão Hầu có máu mặt đến vậy thì đâu có nhiều rắc rối như thế?

Nhưng Lý Dục Thần lại hỏi như vậy.

Ngô Đại Minh cũng cười, anh ta tự cười bản thân. Người ta vốn được Hầu Thất Quý giới thiệu thì sao có thể quen được ai khác nữa? Nếu quen được người khác lợi hại hơn Hầu Thất Quý thì còn cần Hầu Thất Quý phải giới thiệu à?

Vì vậy anh ta nói: “Thôi vậy, tôi không làm khó hai người nữa. Thế này đi, hai người dự tính khoảng bao nhiêu, tôi giới thiệu một con xe tốt cho hai người”.

Lâm Mộng Đình trả lời: “Không có dự tính”.

Ngô Đại Minh tức quá hóa cười: “Không có dự tính thì mua xe cái gì? Cô đùa tôi à?”

Lâm Mộng Đình nói: “Tôi nói không có dự tính nghĩa là không giới hạn. Mấy con xe này của anh chẳng đủ chất lượng. Xem ra đại lý của anh cũng chỉ vậy thôi, nếu không có xe ngon thì chúng tôi đi đây”.

Ngô Đại Minh rất tức giận bèn chế nhạo: “Bốc phét cũng không nhìn xem đây là nơi nào à? Cả thủ đô này, nếu chỗ chúng tôi không có chất lượng thì những chỗ khác cũng chẳng dám nói xe nhà mình có chất lượng đâu. Thôi được rồi, nể mặt lão Hầu, tôi cho cô mở mang tầm mắt, đưa cô đến khu S xem thử!”

Ngô Đại Minh dẫn bọn họ đi qua đại sảnh, đi đến một khu vực triển lãm khác, chính là khu vực S.

Quả nhiên nơi này không giống với khu trước, phòng triển lãm này được trang trí lộng lẫy nguy nga, ngay cả khu nghỉ ngơi cũng có hoa viên. Những chiếc xe sang trọng trị giá hàng chục triệu xếp đầy trong phòng triển lãm, thậm chí trong có không ít phiên bản giới hạn.

Đến cả Lâm Mộng Đình hai mắt cũng sáng rực lên.

Lý Dục Thần không nghiên cứu gì về ô tô, anh chỉ cảm thấy công nghệ của những chiếc xe này rất tốt.

“Thế nào, có ưng chiếc nào không?”, Ngô Đại Minh nói đùa, giọng điệu có phần đùa cợt.

Lâm Mộng Đình không nói gì, chỉ kéo tay Lý Dục Thần nhìn ngắm một lượt.

“Ô tô ở đây đều được bọn tôi đặt xưởng làm cả đấy, có những loại xe anh không đặt được ở đại lý ô tô 4S đâu. Còn có mấy con secondhand này, anh đừng thấy chúng bị sang tay mà chê, đều là hội viên của câu lạc bộ bọn tôi đổi cả đấy. Hội viên của bọn tôi đều là thiếu gia nhà tỷ phú hoặc nhà làm quan, bọn họ chơi xe cũng như chơi gái, ngàn vàng một đêm, chơi xong thì không cần nữa. Anh xem chiếc Aventador này, cậu Ngụy của tập đoàn Vạn Hồ mua về chỉ lái một lần, chưa đi quá một cây, bạn gái nói một câu không thích là bỏ luôn. Thế nào mới gọi là giàu? Đấy là giàu đấy”.

Ngô Đại Minh tự hào giới thiệu.

Lâm Mộng Đình không dao động, cô đang suy nghĩ nên mua cho Lý Dục Thần chiếc xe như thế nào mới phù hợp với thân phận của anh.

Xe của gia chủ nhà họ Lý đương nhiên phải phô tỏ được sự cao quý, nhưng cũng không thể quá phô trương làm màu.


Những chiếc xe thể thao ở đây hiển nhiên không phù hợp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK