Mục lục
Thế Giới Duy Nhất Pháp Sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Họa Kiếm Quyết.



Đây là Phùng Nguyệt dạy cho nàng. Ngay cả bản thân nàng cũng không biết lai lịch của võ kỹ này, chỉ nghe Phùng Nguyệt nói năm xưa đoạt được.



Nếu như nàng biết Họa Kiếm Quyết nguồn gốc, chắc chắn sẽ đi tìm Phùng Nguyệt tìm hiểu một phen.



Lạc gia không có gì tốt, chính là lừa gạt nữ nhi cùng nhi tử quá thảm.



Đặc biệt là, không chỉ riêng mình Lạc Vũ Quân cùng Phùng Nguyệt, thậm chí ngay cả những vị trưởng bối khác trong gia tộc cũng thế. Tất cả những hậu bối dưới 18 tuổi, khi chưa đủ tuổi trưởng thành đều không được biết bất kỳ bí mật nào liên quan tới gia tộc.



Không biết, nếu Lạc Cảnh Thiên biết chuyện này có thổ huyết hay không.



Cái này mẹ nó đều là ảnh đế sao?.



Đó là hắn không biết, ngay cả Tô Ngọc, Tô thẩm của hắn, ngày đó cũng chỉ là diễn kỹ mà thôi. Thuần túy chính là để cho đám hậu bối xem. Nếu như biết được chuyện này, chỉ sợ hắn tự sát tâm đều có.



Quá mẹ nó khi dễ người khác.



Trên đời này thật có cái gia tộc như thế sao? Chơi như vậy rất vui sao?!.



Lạc Cảnh Điềm nhìn thấy Sở Như Mộng không bị gì cả, nội tâm khẽ trầm xuống. Nàng biết, chỉ sợ trận chiến này sẽ vô cùng khó khăn.



Nếu như không thể tốc chiến tốc thắng, nàng thua chắc.



Nhưng là, Sở Như Mộng cũng không cho nàng cơ hội tấn công, trong nháy mắt, hắn liền động.



Tốc độ của hắn rất nhanh, phía sau gần như tạo thành một vệt tàn ảnh, chưa tới một giây liền tiếp cận Lạc Cảnh Điềm. Song kiếm trên tay đâm thẳng tới.



Lạc Cảnh Điềm giơ kiếm lên đỡ.



Mà điều này chính là điều Sở Như Mộng muốn.



Trong nháy mắt đó, Lạc Cảnh Điềm bỗng nhiên cảm thấy không ổn, nhưng chính là còn chưa kịp làm ra phản ứng thì liền thấy Sở Như Mộng bộ pháp thay đổi.



Giống như có một loại sức mạnh kéo nàng vào bên trong khiến cho nàng nhất thời không biết làm sao đi phản kháng.



Trên khán đài, thấy cảnh này, Diệp Tinh Hà khẽ lắc đầu.



“Xong. Nha đầu này bị Sở Như Mộng kéo theo, nàng chỉ có thể bị động chạy theo tiết tấu của Cửu Cung Kiếm Pháp. Mà một khi vào trận… xem ra kết quả đã định”.



Cửu Cung Kiếm Pháp, hắn là có biết qua một chút.



Nghe nói, Cửu Cung lão bà bà tìm được một quyển sách thời thượng cổ tên là “Hà Đồ Lạc Thử”, từ đó mới sáng tạo ra Cửu Cung Kiếm Pháp.



Chiêu thức của Cửu Cung Kiếm Pháp không phải rất mạnh, chỉ cần cẩn thận hoàn toàn có thể phòng ngự. Nhưng mà một khi bị kéo theo tiết tấu, như vậy đáng sợ mới ở phía sau.



Khi đó, Cửu Cung Kiếm Pháp sẽ hình thành một loại kiếm trận, gọi là Thiên Địa Bàn Kiếm Trận.



Mà lúc này, Lạc Cảnh Điềm chính là bị kéo vào Địa Bàn Kiếm Trận.



Có thể nói, Cửu Cung Kiếm Pháp một khi hình thành kiếm trận, như vậy có thể nói, trên trời vô địch, dưới đất chí tôn.



Mà Địa Bàn Kiếm Trận hình thành, người trong trận, bất kể phòng thủ thế nào đều sẽ bị người khống trận tìm ra sơ hở, hơn nữa, Địa Bàn Kiếm Trận là dựa vào đại địa hình thành, chỉ cần ngươi chân còn chạm đất, như vậy bất kỳ di chuyển, vẫn là tốc độ đều sẽ bị Địa Bàn Kiếm Trận ảnh hướng.



Thậm chí, khi đạt tình trình độ nhất định, ngươi bước tiếp theo làm cái gì đều bị người khống trận biết rõ.



Đáng tiếc là Sở Như Mộng mởi chỉ nắm giữ tới trình độ lược hữu tiểu thành cảnh giới mà thôi.



Uy lực của kiếm trận hắn còn không có nắm giữ được. Chỉ có thể tạo ra lợi thế nhất định.



Mà Lạc Cảnh Điềm cũng phát hiện điểm này, nàng bị Sở Như Mộng kiếm chiêu kéo theo.



Bị kéo vào Địa Bàn Kiếm Trận, Lạc Cảnh Điềm trạng thái không phải rất tốt, không phán đoán được chiêu thức của Sở Như Mộng.



Khẽ cắn môi, Lạc Cảnh Điềm quyết định liều lĩnh một chút.



Trong đầu khẽ hiện lên chiêu thứ hai - Tự Thủy Lưu Liên.



Không chút do dự, Lạc Cảnh Điềm kiếm chiêu trong nháy mắt phát ra, kiếm trong tay giống như đột nhiên có linh tính sáng lên, linh lực trong cơ thể điên cuồng rót vào kiếm trên tay. Nàng dùng tốc độ cực nhanh huy động kiếm, tạo thành một vòng bảo vệ xung quanh cơ thể.



Mà ngay tại lúc này, Sở Như Mộng đột ngột xuất hiện trước mặt nàng, kiếm trong nháy mắt đâm thẳng về phía ngực Lạc Cảnh Điềm.



May mắn, bị kiếm chiêu cản rơi.



Giống như biết trước điều này, Sở Như Mộng thanh kiếm còn lại từ dưới chém lên. Mà cơ thể hắn cũng theo đó nhảy lên trên cao.



Lạc Cảnh Điềm chiêu thức trong nháy mắt bị phá, nhìn thấy từ trên cao hạ xuống Sở Như Mộng, nàng nhất thời liền hoảng sợ. Kiếm trong tay nắm chặt lại giơ lên nghênh đón.



Sở Như Mộng vừa hạ xuống liền đánh ra một đòn cực mạnh, đem Lạc Cảnh Điềm kích bay ra ngoài rơi vào một góc võ đài.



Trên võ đài tạo thành một vệt dài vết rách.



Đây là thức thứ hai của Cửu Cung Kiếm Pháp - Nhị Vi Cửu Địa.



Chính là lợi dụng uy thế do Địa Bàn Kiếm Trận mang lại đánh ra một đòn cực mạnh.



Nhưng là không nghĩ tới, Lạc Cảnh Điềm vậy mà có thể chống đỡ.



Điều này làm hắn có chút không nghĩ tới.



Bởi vì Nhị Vi Cửu Địa chính là một bộ liên chiêu, từ dưới đánh lên, lại từ trên đánh xuống, tốc độ lại cực nhanh, rất ít người có thể phản ứng kịp.



Thực ra, cũng không phải là do Lạc Cảnh Điềm mạnh, mà là do Họa Kiếm Quyết mạnh. Mặc dù Tự Thủy Lưu Liên bị phá, nhưng mà cũng không phải hoàn toàn bị phá.



Tính ra, Họa Kiếm Quyết có thể nói là đỉnh cấp thiên cấp võ kỹ. Không phải ai cũng có thể phá chiêu thức của nó.



Họa Kiếm Quyết tổng cộng chỉ có 5 chiêu, mỗi chiêu mỗi thức đều có điểm mạnh riêng của nó, có thể xưng là công thủ hoàn mỹ.



Mà Cửu Cung Kiếm Pháp, dựa vào chính là liên kích, chiêu chiêu chồng chất lên nhau. Càng đánh càng mạnh.



Sở Như Mộng mới chỉ xuất ra thức thứ hai, muốn đem Lạc Cảnh Điềm đánh bại là không thể nào.



Mà lúc này, Lạc Cảnh Điềm cũng bắt được sơ hở, khoảng cách của hai người có một tầm nhất định, cho nên đầy đủ thời gian nàng đi vận dụng thức thứ ba của Họa Kiếm Quyết.



Chỉ thấy Lạc Cảnh Điềm kiếm chỉ thẳng, sau đó tay rời kiếm, linh lực từ hai bàn tay toát ra đem khống chế lấy thanh kiếm trước người vẽ ra một hình thù kỳ quái.



Sở Như Mộng biến sắc, hắn có thể cảm nhận được, chiêu này chỉ sợ mạnh tới mức biến thái.



Không chút do dự, Sở Như Mộng lập tức lùi lại phía sau.



Mà hắn vừa lùi lại, Lạc Cảnh Điềm bàn tay hóa chưởng đánh về phía chuôi kiếm, kiếm trong nháy mắt phóng đi.



Không biết phải do hoa mắt hay không, đám người có thể cảm nhận được, bay tới không chỉ là kiếm, mà còn có một thứ gì đó khác bay theo.



Đây chính là thức thứ ba của Họa Kiếm Quyết - Tô Phong Nhuyễn Ngữ.



Dùng phong làm mực, viết ra “sát” tự.



Oanh.



Dù cho biết được chiêu thức này rất lợi hại, nhưng mà Sở Như Mộng muốn tránh cũng tránh không được. Bởi vì, tốc độ kia quá nhanh. Nhanh tới nỗi không cần một cái nháy mắt, khoảng cách hơn mười mét, kiếm đã bay tới trước mặt hắn.



Đưa kiếm lên phòng thủ, dùng toàn lực phòng thủ. Nhưng là, uy lực kia trực tiếp đem Sở Như Mộng kích thổ huyết.



Lợi thế mà Địa Bàn Kiếm Trận mang lại trong nháy mắt bị đánh tan.



Dùng ra một chiêu này, Lạc Cảnh Điềm có chút thoát lực, nàng linh lực đã tiêu hao không sai biệt lắm. Có thể nói đây là một kích mạnh nhất của nàng.



Nhưng là, nhìn về phía Sở Như Mộng, hắn giống như chỉ bị thương một chút.



Phải thua sao?.



Lạc Cảnh Điềm trong đầu nghĩ tới điều này.



Nhưng rất nhanh nàng liền đem ý nghĩ này ném đi, nếu như phải thua, thì nhất định phải oanh oanh liệt liệt thua. Nàng không muốn đầu hàng, nàng muốn chứng minh, dù thua, nàng cũng phải thua theo cách của mình.



Lạc Cảnh Thiên bên dưới, lúc này hắn đã ngẩn người ra không biết bao nhiêu lâu.



Đây là muội muội hắn?!



Giả đi!



Nàng lúc nào trở lên khủng bố như vậy?.



Cái này mẹ nó có thể thuấn sát hắn trước kia đi?!



Nhưng mà, nhớ tới việc Lạc gia thực lực phía sau, rồi nghĩ tới võ kỹ vừa rồi Lạc Cảnh Điềm thi triển, lại nghĩ tới độ tuổi của nàng.



Ha ha. Cái này đáng chết phú nhị đại.



Đều mẹ nó là thiên đạo con riêng sao? Làm sao một người sao với một người càng biến thái đây?.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK