• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

An Dĩ Mạt vui mừng kêu lên: “Tiểu Uyển, cậu không hiểu biết về đàn dương cầm nên không nhìn ra được, video này chắc chắn là thật, từng động tác của anh ấy đều khớp với nốt nhạc vô cùng hoàn hảo, hiệu ứng cũng không thể tạo ra được hiệu quả này”.

Lúc này đoạn phim mấy phút cũng được chiếu xong, nhìn dáng vẻ Diệp Phi Nhiên hút thuốc đoạn cuối cùng, An Dĩ Mạt lại thét lên: “Đẹp trai quá đi! Đúng là ngầu quá đi mất! Tuy tớ ghét đàn ông hút thuốc nhưng bạch mã hoàng tử của là ngoại lệ…”

Hạ Song Song nằm trên giường, đang lướt xem video ngắn trên điện thoại, nhìn thấy đoạn phim này vẻ mặt cũng sững sờ, cũng kinh ngạc vì màn biểu diễn như thần này.

Người này là ai? Sao trông lại giống với bóng lưng người kia vậy?

Sau đó cô ta lại lắc đầu, không thể là anh được.

Ở các lĩnh vực y thuật, huyền thuật và võ đạo, anh đều có trình độ cao như vậy rồi, không thể đến đàn dương cầm cũng đánh tốt vậy được, dù sao thượng đế cũng rất công bằng, sao lại có thể sáng tạo một người hoàn mỹ đến vậy được.

Chưa đến một tiếng đồng hồ, đoạn clip chơi dương cầm thần sầu này của Diệp Phi Nhiên đã nhanh chóng chiếm giữ hotsearch trên các trang mạng lớn, từng ngóc ngách trên thế giới đều nghe thấy tiếng thét chói tai.

Những thiếu nữ đơn thuần đều gọi anh là hoàng tử dương cầm, còn những nhân sĩ chuyên nghiệp thì gọi anh là Cầm Vương Quỷ Thủ, chỉ là không ai biết được thân phận thật sự của anh!

Trong phòng VIP, bữa tiệc sinh nhật vẫn còn kéo dài.

Vẻ mặt Đào Vĩ ngây ngô đứng đó, màn biểu diễn này của Diệp Phi Nhiên thực sự khiến vả mặt hắn không nhẹ.

Ngưu Hạo Thiên cũng không hiểu âm nhạc, nên trái lại cũng khá bình tĩnh, hắn nói: “Hôm nay là sinh nhật Vũ Đình, chúng ta ăn bánh sinh nhật thôi, tôi cũng hơi đói rồi”.

Hắn quay đầu nói với Đào Vĩ: "Tiểu Vĩ, bánh sinh nhật cậu chuẩn bị cho Vũ Đình đâu, mau đem lên đi!”

“Ồ! Lên ngay đây!”

Đào Vĩ tỉnh lại từ trong sự chấn động, mở cửa phòng gọi nhân viên phục vụ đến, chẳng mấy chốc một chiếc bánh sinh nhật khổng lồ đã được đẩy vào.

Chiếc bánh sinh nhật này cao đến sáu tầng, tạo hình rất đẹp, hoàn hảo tựa như một tác phẩm nghệ thuật vậy.

Nhìn thấy chiếc bánh sinh nhật xa hoa này, Hàn Soái lại có chút căng thẳng, nếu anh ấy không che giấu thân phận cậu ấm nhà giàu thì cũng có thể chuẩn bị một sinh nhật xa hoa cho Vũ Đình.

Hiện tại anh ấy cũng có chút do dự, từ khi bước vào phòng VIP đến giờ đều bị Đào Vì chèn ép, không biết bản thân giấu thân phận như vậy là đúng hay sai nữa.

Hoàng Tiểu Lệ nói: “Bánh sinh nhật đẹp quá!”

Đào Vĩ nhận xe đẩy từ tay nhân viên phục vụ nói: “Vũ Đình, đây là bánh sinh nhật mà anh đặc biệt đặt làm cho em, sáu tầng có ý nghĩa luôn luôn trôi chảy, chúc em cuộc sống và sự nghiệp sau này đều thuận buồm xuôi gió”.

Dương Húc phối hợp nói theo: “Tiểu Vĩ, bánh sinh nhật này của anh đặt ở đâu vậy? Tốn không ít tiền nhỉ?”

Đào Vĩ nói: “Bánh sinh nhật này phải đặt trước một tháng, là do bậc thầy bánh kem cao cấp tự tay làm, giá tám nghìn tám trăm tám mươi tệ.

Hôm nay là sinh nhật Vũ Đình, tốn chút tiền có là gì!”

Vừa nhắc đến tiền thì tâm trạng hắn cuối cùng cũng tốt hơn nhiều, cho dù đối phương thể hiện xuất sắc thế nào nhưng chung quy cũng không có tiền như hắn, trên thế giới này không có chuyện gì mà tiền không làm được.

Nghĩ đến đây, hắn lấy nến trên xe đẩy rồi nói: “Vũ Đình, anh giúp em châm nến, sau đó chúng ta cùng thổi nến cầu nguyện!”

Nói xong hắn lấy nến đi về phía bánh kem, nhưng ngay lúc này, đột nhiên đầu gối hắn mềm nhũn, cả người lao về phía trước, đầu vùi vào trong bánh kem sáu tầng kia.

Lần này hắn ngã quá bất ngờ, cả cái bánh kem đều nát vụn, nửa người trên Đào Vĩ đều bị chôn trong bánh kem.

Đồng thời bơ sữa cũng bắn ra khắp nơi, mấy người đứng gần bánh kem cũng bị dính cả người.

Thảm nhất vẫn là Hoàng Tiểu Lệ, vốn dĩ quần áo hôm nay của cô ta rất hở hang, da dẻ lộ bên ngoài đều bị dính bơ sữa.

Đặc biệt là bộ ngực cao vót phía trước, bị dính cả một mảng bơ sữa trắng đục, cảnh tượng này trông rất kỳ dị, dễ khiến người ta nghĩ ngợi lung tung.

Ai cũng không ngờ rằng sẽ xảy ra chuyện như vậy, Ngưu Hạo Thiên và Dương Húc vội vàng ba chân bốn cẳng đỡ Đào Vĩ ra.

Lúc này trên người Đào Vĩ dính đầy bơ sữa bánh kem, nhìn như ông già Noel vậy, đến cả mắt cũng không mở ra nổi.

Không còn cách nào, hai người họ chỉ đành đưa hắn ra khỏi phòng VIP, kéo đến phòng vệ sinh rửa sạch, Thạch Vũ Đình giúp Hoàng Tiểu Lệ lau bơ sữa khắp người bằng khăn giấy, cuối cùng cũng đi đến phòng vệ sinh.

Nhìn thấy dáng vẻ mọi người chật vật, Hàn Soái bật cười ha ha, anh ấy và Diệp Phi Nhiên đứng cách bánh kem khá xa, trên người vẫn còn sạch sẽ.

Anh ấy nói: “Em ba, đúng là cười chết tao mà, tên kia hôm nay chắc chắn là xui tận mạng rồi, lại còn ngã vào trong bánh kem nữa”.

Diệp Phi Nhiên khẽ cười, rốt cuộc xảy ra chuyện gì, anh biết rõ nhất.

Nhưng có vài chuyện chỉ cần mình biết là được, không cần phải nói ra.

Thạch Vũ Đình và Hoàng Tiểu Lệ ở trong phòng vệ sinh rửa sạch một lúc, cuối cùng mới ướt sũng đi ra.

“Sao lại như vậy chứ? Hôm nay là ngày gì vậy, sao lại xúi quẩy như vậy chứ, cậu Đào cũng thật là, sao lại bị ngã dúi dụi thế kia, đáng tiếc chiếc bánh đẹp như vậy”.

Hoàng Tiểu Lệ lải nhải không ngừng, hoàn toàn quên mất hôm nay là sinh nhật Thạch Vũ Đình.

Mà ngay lúc này, từ trong phòng vệ sinh nam có một người đàn ông trung niên vóc dáng không cao bước ra, tóc ngay chính giữa đã rụng hết, để kiểu tóc Địa Trung Hải tiêu chuẩn với phần tóc bao quanh và trống ở đỉnh đầu.

Người này vốn cũng đã uống say mèm, nhìn thấy Hoàng Tiểu Lệ ăn mặc hở hang thì hai mắt sáng lên, tiến lên vỗ vào mông cô ta một cái: “Nhóc con, bao nhiêu tiền một đêm? Đêm nay anh Bảy bao em”.

“A!”

Hoàng Tiểu Lệ đang tức tối trong lòng, đột nhiên bị vỗ mông còn bị xem là gái bán dâm, lập tức trở tay tát vào mặt tên tóc Địa Trung Hải kia.

“Đồ khốn, ông mới là bán dâm đấy, cả nhà anh đều là bán dâm!”

Tên Địa Trung Hải không ngờ Hoàng Tiểu Lệ lại dám ra tay với mình, bừng bừng lửa giận nói: “Con nhóc khốn nạn, mặc như vậy không bán dâm thì là gì, lại còn dám đánh ông đây, ông đây phải làm chết mày mới được!”

Nói xong thì lao qua muốn ra tay với Hoàng Tiểu Lệ, Thạch Vũ Đình muốn ngăn lại nhưng dù sao cô ấy cũng không phải đối thủ của một tên đàn ông, còn bị tên Địa Trung Hải kéo ngã sang một bên.

Tên Địa Trung Hải nắm tóc Hoàng Tiểu Lệ, tát liên tiếp hai cái: “Con đàn bà thối tha, tao cho mày ra vẻ, làm gái còn muốn lập đền thờ”.

“Cứu với, cậu Đào, mau cứu tôi…”

Hoàng Tiểu Lệ bị đánh đến choáng váng, liều mạng kêu lên.

Trong phòng vệ sinh, ba người Đào Vĩ và Ngưu Hạo Thiên vừa mới rửa sạch bơ sữa bánh kem trên người, nghe thấy tiếng la hét bên ngoài thì lập tức chạy ra.

Hôm nay Đào Vĩ xui mạt vận, vốn đã tức tối trong lòng, thấy có người kẻ ra tay với Hoàng Tiểu Lệ, lập tức tiến lên đánh một quyền vào mặt tên Địa Trung Hải.

Thấy hắn ra tay, hai người Ngưu Hạo Thiên và Dương Húc cũng không khách khí, lập tức lao lên đá tên Địa Trung Hải ngã xuống đất, đấm đá một trận.

Hoàng Tiểu Lệ chỉnh lại tóc tai rối bời, mắng chửi: “Đánh chết ông ta đi, tên khốn này, dám quấy rối bà đây”.

Nói xong, cô ta lao lên hung hăng đạp mạnh hai cái cào bụng tên Địa Trung Hải.

“Được rồi, đừng đánh nữa”.

Thạch Vũ Đình đứng dậy từ dưới đất, vội kéo mọi người ra.

Tên Địa Trung Hải bò dậy, lau vết máu ở khóe miệng, la hét với mấy người: “Dám đánh ông đây, bọn mày chờ đó cho tao”.

Nghe thấy đối phương nói giọng địa phương khác, Dương Húc xem thường: “Đánh thì sao? Ông đây tên Dương Húc, có bản lĩnh thì đến phòng VIP bạch kim tìm chúng tôi”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK