Mục lục
Phú đại gia ở rể – Bùi Nguyên Minh full) – Truyện tác giả: Diệp Trần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Chỉ vì ngươi không đồng ý, lão tử kia cũng không yên ổn về già, ngươi Dương Huyền Trân, là ngươi đắc tội..."

Dương Huyền Trân lần đầu tiên có chút bối rối, nàng khẽ cắn hàm răng, trầm giọng nói: "Các ngươi đừng làm loạn, đó cũng là gia gia của các ngươi!"

" Gia gia?"

Dương Hạo Nam cười gằn tát vào mặt Dương Huyền Trân một cái.

" Lão gia hỏa đã phế bỏ, hắn có cái tư cách gì làm gia gia của ta?"

"Thứ chúng ta cần là Chiến Thần, không phải một tên phế nhân!"

"Đối với Dương gia chúng ta, phế nhân cũng chỉ có thể vứt đi, bao gồm cả ngươi!"

"Ngươi có đồng ý hay không, nếu không đồng ý, lão tử kia sẽ chết!"

Đang nói chuyện, Dương Hạo Nam lấy điện thoại di động ra, gọi video.

Bên kia điện thoại, có người đang đỡ Dương Đế Minh đang hôn mê bất tỉnh lên, một bát thuốc đã đưa đến bên mồm của ông ta.

"Không không!"

Dương Huyền Trân thân thể mềm mại rung động run một cái.

" Ta đáp ứng, ta đáp ứng yêu cầu của các ngươi."

"Buông ông nội ra, để ông ấy đi!"

Chỉ là ánh mắt Dương Huyền Trân trở nên ảm đạm khi đang nói chuyện.

Lần trở lại này, cô muốn tái hiện lại vinh quang của Dương gia, nhưng người của Dương gia lại làm chuyện này với cô.

"Đây là những gì chính ngươi đã hứa!"

Dương Hạo Nam cười ha ha một tiếng, đắc ý nhìn khắp bốn phía.

"Tất cả mọi người ở đây, có rất nhiều người, rất nhiều lỗ tai, đều có thể nghe thấy, đúng không?"

"Đây là Dương đại tiểu thư của chúng ta, đích thân đồng ý gả cho Lê Thiếu!"

"Chúng ta không bức hại cô ấy!"

Trong lúc nói chuyện, Dương Hạo Nam lấy ra một tờ hôn ước, chuẩn bị in dấu tay của Dương Huyền Trân.

Đúng lúc này, một tiếng hét vang lên trong điện thoại của Dương Hạo Nam.

Mấy người đang nắm giữ Dương Đế Minh, bị người một chân đạp bay, sau đó đối diện trực tiếp cúp máy video điện thoại.

Cùng lúc đó, có tiếng động lớn từ cổng chính vang lên.

"Bang bang bang ——"

Vài người đàn ông mặc vest đứng ở cửa, thời khắc này bay tứ tung mà ra, và sau đó một bóng người trực tiếp xông vào.

"Bốp bốp bốp--"

Có tiếng tát tay vang lên lia lịa, tên đang khống chế Dương Huyền Trân xụi lơ trên mặt đất.

Sau đó một bóng người hiện ra, quất Dương Tân Di đang cầm roi một cái tát trời giáng, cắm ngược đầu xuống đất.

"A --"

Dương Tân Di ôm chặt khuôn mặt bị tát gần như bị lệch đi của mình, phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương.

Nàng thế nào cũng không nghĩ đến, lúc này lại có thể có người tới cứu giúp.

Lúc này, hiện trường rốt cục nhìn thấy rõ ràng người vừa tới.

Bùi Nguyên Minh.

" Vương bát đản!"

Nhìn thấy muội muội của mình, bị người một bàn tay đập bay, Dương Hạo Nam lúc này mới chửi ầm lên, tiểu tâm dực dực lao về phía trước.

Bùi Nguyên Minh thần sắc lạnh lùng một tay bóp chặt cổ Dương Hạo Nam, sau đó trực tiếp túm đầu hắn, nện mạnh xuống bàn đá bên cạnh.

"Bốp -"

Có một tiếng động thật lớn vang lên, và bộ trà trên bàn trực tiếp vỡ tung.

Đầu Dương Hạo Nam cũng tóe máu.

Ngay sau đó, Bùi Nguyên Minh tiện tay hất hắn lên không trung, lại là một chân tung ra, trực tiếp đem Dương Hạo Nam đang đầu óc choáng váng đạp bay.

Đám người Dương gia ở một bên, sửng sốt trong chốc lát, một bên cầm lấy ghế đá lao về phía Bùi Nguyên Minh.

Bùi Nguyên Minh cũng không thèm nhìn, thuận tay quất cho hắn một cái bay ngược ra ngoài.

Ngay sau đó, Bùi Nguyên Minh hai tay túm cả người Dương Hạo Nam nhấc bổng lên rồi nện xuống đất, sau đó thân ảnh của anh chớp lóe, hàng loạt tiếng bạt tai vang lên, đem tất cả đám người Dương Hạo Nam mang tới, đánh gục la liệt trên mặt đất.

Không đến một phút đồng hồ, mấy chục người vệ sĩ Dương gia mặt mũi bầm dập, bụm mặt trên mặt đất không ngừng run rẩy.

"Thiếu gia, ta không quan tâm lai lịch của ngươi, ngươi là người như thế nào!"

"Nhưng là, đây là địa bàn của Dương gia!"

" Dương gia tam đại gia tộc Nam Dương!"

" Nơi này không phải tùy tiện một con mèo con chó ven đường, đều có thể giương oai!"

Một trưởng lão gia tộc mặc bộ đồ Đường gia lúc này đứng ra, vẻ mặt nghĩa chính ngôn từ nhìn Bùi Nguyên Minh nói.

" Đánh người chúng ta, tổn thương người chúng ta, trong mắt ngươi còn có vương pháp sao?"

" Ngươi sẽ vì chuyện này trả giá đắt, ngươi..."

Không đợi hắn nói xong, Bùi Nguyên Minh không có ý tứ kính già yêu trẻ, mà là trở tay, một bàn tay trực tiếp đem lão đại đập bay.

"Khi nhóm người Dương Hạo Nam động thủ, tại sao các ngươi không ra tay ngăn cản? Ra tới chủ trì công đạo?"

"Bây giờ chạy ra ngoài nói chuyện này, ngươi cho rằng ngươi có mặt mũi sao?"

Bùi Nguyên Minh thờ ơ nói.

Một trưởng lão khác có ham râu dê tức giận hét lên: "Dương thiếu gia, bọn họ là người trong gia tộc, hơi không biết xấu hổ một chút mà ra tay động thủ,. thủ đoạn quá khích một chút, hoàn toàn có thể lý giải!"

"Còn đây là chuyện của Dương gia chúng ta, ngươi là người ngoài..."

"Bốp-"

Bùi Nguyên Minh cũng thuận tay tát một cái, trực tiếp nện hắn sấp mặt trên mặt đất.

"Người ngoài cái mặt dê xồm ngươi…."

"A --"

Tộc lão có hàm râu dê lại hét lên một tiếng, bụm mặt tiếng kêu rên liên hồi.

Còn lại một ít trưởng lão gia tộc, vốn là muốn đi tới mắng Bùi Nguyên Minh, nhưng bọn họ cũng không dám vì nhìn thấy Bùi Nguyên Minh hung dữ như vậy.

Lúc này, bọn họ chỉ có thể lui về phía sau, sau khi đỡ đồng bọn đứng lên, liền chỉ vào Bùi Nguyên Minh, run rẩy nói: " Vô pháp vô thiên! Quả thực vô pháp vô thiên!"

Tất cả đều là trưởng lão của Dương gia, thân phận cao thâm.

Cho dù Dương Đế Minh gặp bọn họ ngày thường, cũng cần khách khách khí khí chào hỏi.

Hôm nay bọn họ đến đây, để chứng kiến cảnh Dương Huyền Trân đồng ý kết hôn với Lê Thiếu Đông.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK