Mục lục
[Dịch] Già Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diệp Phàm trầm mặc không nói, vận chuyển Nguyên Thiên Thần Giác, cẩn thận quan sát, trong đôi mắt hắn lập tức bắn ra hai luồng tử mang, chìm sâu vào trong Thần Nguyên.

- Nó là...

Đây là kỹ thuật trong Nguyên Thiên Thư, có thể khám phá vô căn cứ, nhìn thấu căn nguyên. Diệp Phàm nhìn thấy rõ ràng sinh vật bên trong, hắn phi thường kinh ngạc.

Một con vật nhỏ không nhúc nhích, bị phong bế ở bên trong, nhưng tuyệt đối còn có sinh mệnh, cơ năng thân thể nó đang chậm rãi sống lại, dần dần có tiếng tim đập.

“Đây thực giống như một con rồng!”

Diệp Phàm nhảy dựng trong lòng, khó có thể ức chế kích động trong lòng, tiểu sinh linh này chỉ dài hơn nửa thước, cuộn mình ở bên trong, thân rồng màu vàng, trên đầu mọc một đôi sừng rồng.

“Không đúng! Nó không có vảy rồng.”

Diệp Phàm cẩn thận quan sát, phát hiện thân mình nó thực bóng loáng, bên ngoài thân màu vàng trong suốt như ngọc, không có một mảnh vảy.

Rất nhanh hắn bình tĩnh lại, còn thật sự suy xét, lúc này hắn lại phát hiện điểm khác thường: cái gọi là sừng rồng màu vàng lại là bằng thịt, nhấp nháy tỏa sáng.

“Kỳ dị Tiểu Long, Tiểu Giao, Tiểu Kim Xà?” Trong lòng hắn thật khó hiểu, không phán đoán ra đây là con gì.

Mà để cho hắn kinh ngạc chính là đôi mắt của tiểu sinh linh này phi thường lớn, đang mở to dường như thực vô tội, đang nhìn thẳng vào hắn.

“Mắt này so với rồng thì lớn hơn, cũng quá mọng nước xinh đẹp.” Diệp Phàm một hồi không nói gì, tiểu sinh vật này dường như rất nhân tính hóa.

“Ầm!”

Đúng lúc này, Thần Nguyên lại nhảy lên, nó không ngừng muốn chạy trốn, giống như bị một đám lão nhân dọa cho hoảng sợ.

Thực hiển nhiên, nó cũng không phải cường đại lắm, gắng gượng giãy giụa cũng không nhúc nhích, không thể bỏ chạy.

- Thật đáng yêu nha!

Tiểu ni cô áo trắng mắt to trong sáng, nhìn chằm chằm vào Thần Nguyên, nàng cũng không có bị thần quang làm tổn thương hai mắt, dường như có thể nhìn thấy hết thảy bên trong.

- Cổ Phong tiểu đệ! Diệu Y thật sự hy vọng ngươi có thể bán Nguyên này cho ta.

An Diệu Y cũng tới bên cạnh, nhẹ giọng thỏ thẻ, mùi thơm của cơ thể như lan như xạ lan đến.

- Cổ Phong tiểu ca! ngươi dùng Nguyên Thuật quan sát, có thể biết được nó là cái gì không?

Một lão nhân hỏi.

Diệp Phàm lắc đầu, tới hiện giờ hắn chỉ có thể xác định, tiểu sinh linh này không phải hung vật, dường như sẽ không đả thương người.

Hắn vươn tay phải, cầm Thần Nguyên vào lòng bàn tay, ngay lập tức lỗ chân lông toàn thân hắn đều mở ra, tinh khí căn nguyên nhất của thiên địa rót vào thân thể, làm toàn thân hắn vô cùng thư thái.

Đây là Thần Nguyên, vẫn chưa từng luyện hóa, cũng đã làm cho người ta cảm nhận được chỗ không tầm thường của nó.

“Rắc!”

Bỗng nhiên, Thần Nguyên nứt ra, tiểu sinh linh màu vàng dùng sức giãy thoát trói buộc, muốn xông ra.

- Mau, bày ra cấm chế, phong tỏa nghiêm mật nơi này!

- Ngăn chặn nó, ngàn vạn lần đừng để nó chạy thoát.

Mọi người đều bấn loạn, một đám lão nhân rất nhanh ra tay, một tầng lại một tầng quầng sáng đan nhau như cái lồng, cũng không biết phong tỏa bao nhiêu lớp.

Xa xa, các tu sĩ khác lại sôi trào, có người chúi đầu chen về phía trước, tạo thành một mảng tiếng cải vả la lối rầm rĩ, ai nấy đều muốn xem cho rõ ràng.

Mà có người thì né tránh như rắn rết, nhanh chóng bay lui, như sợ lây dính cái gì lên mình.

- Đám chim non này! Các ngươi ngu ngốc chen lấn tới phía trước làm gì, sinh vật thái cổ không có loài nào lương thiện, nếu đúng thật là xuất thế, nhất định máu chảy thành sông!

- Chẳng lẽ các ngươi không biết sao, năm đó cắt ra sinh vật cổ, đều vô cùng mạnh mẽ, đã cướp đi rất nhiều sinh mệnh người khác.

những lời nói như vậy vừa ra lập tức gây nên cảnh hỗn loạn, tất cả người ở phía trước đều kinh sợ há hốc miệng, rất nhanh bay lui về phía sau.

ở trọng địa của Cơ gia vốn không cho phép phi hành, nhưng giờ phút này mọi người cũng không quản được nhiều như vậy, rất nhiều người bay lên trời, tránh đi rất xa.

Đương nhiên, còn có một phần lớn người lưu lại, không có rời đi, ngược lại còn đi tới một khoảng cách, bởi vì bọn họ thấy các nhân vật lớp tiền bối cũng không có lui lại.

“Rắc!”

Thần Nguyên vỡ ra. kim quang lóe sáng một cái, tiểu sinh linh kia vọt ra. không ai không khẩn trương, bởi vì sinh vật thái cổ hung uy chấn thế, lưu lại rất nhiều truyền thuyết.

Chỉ có Diệp Phàm coi như còn trấn tĩnh, bởi vì với nguyên Thiên Thần Giác hắn cảm ứng được, con tiểu sinh linh này cũng không sát ý.

“Xoát!”

Bóng vàng nhoáng lên một cái, ai cũng không ngăn lại được, ngay cả Diệp Phàm thi triển ra Phong Thiên Tỏa Địa kỳ ảo trong Nguyên Thuật, cũng không thể giam cầm nó, nó nhanh đến khó tin.

May mà nơi đây đã bị phong ấn, nó không thể chạy trốn, treo ở giữa không trung, tản phát ra một đoàn kim quang mông lung mờ ảo.

- Trời ạ, đúng là rồng sao?

Tới giờ này, mọi người đều thấy rõ, nó so với chân long cũng không sai biệt nhiều lắm. chỉ khác là không có vảy rồng, cả người như là vàng ngọc, trong suốt lóng lánh.

Đương nhiên, cũng có chỗ không giống nhau là mắt của nó quá lớn cực kỳ mọng nước xinh đẹp, khiến rất nhiều nữ nhân đều phải ghen tị.

Giờ phút này, vẻ mặt của nó thực nhân tính hóa, dường như có chút sợ hãi, đồng thời thực mơ màng, cũng có chút dáng vẻ vô tội.

“Xoát!”

Kim quang chợt nhoáng lên một cái, nó lại bay về lòng bàn tay Diệp Phàm, rất nhiều người đều cả kinh kêu lên, nó thật sự quá nhanh, một ít nhân vật lớp tiền bối đều không kịp ra tay.

“Rắc!”

Con tiểu sinh linh này thân mình rất nhỏ, cũng chỉ dài hơn nửa thước mà thôi, nhưng lại một ngụm cắn gọn một khối Thần Nguyên lớn bằng cỡ nắm tay như vậy.

-Ta...

Diệp Phàm tức thì biến sắc, muốn đoạt lại, nhưng con vật nhỏ này một ngụm liền nuốt xuống, căn bản không làm gì kịp.

Thân thể nho nhỏ của nó cũng không có bị phồng lớn, không có một chút biến hóa nào, vẫn cứ tinh xảo như vậy, kim quang mông lung mờ ảo.

- Ta khóc mất! Ăn một miếng đi đứt năm vạn Cân Nguyên!

Lý Hắc Thủy há cái miệng rộng kêu lên thảm thiết.

Diệp Phàm rất nhanh vung tay, muốn đánh bay con vật nhỏ này, nhưng phản ứng của nó lại phi thường mau lẹ, lại cắn một miếng, “rắc” một tiếng, thêm một khối Thần Nguyên bằng nắm tay biến mất.

- Đi đứt mười vạn Cân Nguyên rồi!

Diệp Phàm khóe miệng đều co giật, lần này rốt cục vẫy rót con tiểu sinh linh, lập tức lật tay thu cất Thần Nguyên.

- Không có thiên lý mà! Trong chớp mắt ăn luôn mười vạn Cân Nguyên!

Lý Hắc Thủy tim đều như rỉ máu. đau xót từng trận, gào khan lên.

Xa xa, những người khác cũng đều trợn mắt há hốc mồm, con vật nhỏ này quá xa xỉ, mới vừa ra tới cắn hai miếng, liền ăn đứt mười vạn Cân Nguyên.

Khối Thần Nguyên này có hai phần năm bị nó ăn mất, có thể nói muốn xa xỉ bao nhiêu có xa xỉ bấy nhiêu.

Diệp Phàm vung tay lên chộp tới phía con tiểu sinh linh, muốn chụp bắt nó trong tay.

Nhưng mà. vật nhỏ này thật sự quá nhanh, kim quang nhoáng lên một cái, lập tức tới giữa không trung.

- ngươi đúng là tên phá gia bại tử, đây chính là Thần Nguyên. như thế nào có thể ăn như vậy?

Lý Hắc Thủy hướng về phía tiểu sinh linh trên bầu trời kêu lên.

Xa xa, rộn lên tiếng ồn ào, tất cả moi người đều rất kinh ngac, bàn tán xôn xao.

Diệp Phàm cũng là trán nổi gân đen. thật sự là quá đáng, thoáng cái bị con tiểu sinh linh này nuốt gọn nhiều Thần Nguyên như vậy, khiến hắn cũng đau lòng xót dạ.

Nhưng, giờ khắc này, con vật nhỏ giữa không trung cũng lộ ra biểu tình cực kỳ nhân tính hóa, nó lại làm như phi thường ủy khuất, đôi mắt to nước mắt lưng tròng, bộ dáng đáng thương nhìn chằm chằm vào tay Diệp Phàm, giống như đang tìm kiếm khối Thần Nguyên kia.

Còn thiếu điều nói ra: khối Thần Nguyên kia là của ta.

Bộ dáng của nó lúc này, thật sự khiến người ta không sinh ra chút sát ý nào, mà chỉ nảy sinh lòng thương hại và đồng cảm. nhất là đôi mắt to kia có lực sát thương thật lớn đối với nữ tính.

- ngươi ăn một lần mười vạn Cân Nguyên của ta, không cần nhìn ta với cái dạng này được không?

Diệp Phàm vừa nói vừa nhón ra một khối Thần Nguyên bằng hạt đậu, vẫy vẫy kêu gọi nó, định dụ nó xuống bắt lấy.

Nào ngờ, con tiểu sinh linh này tức giận, đôi mắt to trong veo như nước trợn tròn xoe, một cái chân nhỏ nắm thành nắm tay, dùng sức dứ dứ xuống phía dưới.

Mọi người trông thấy đều trợn mắt há hốc mồm, tiểu sinh linh này quả thực nhân tính hóa, có thể hiểu lời nói của nhân loại.

Diệp Phàm rất nhanh ra tay, chộp lên bầu trời, muốn bắt cho được nó.

“Xoát!”

Kim quang nhoáng lên một cái, nó bắt đầu bỏ chạy, bay đến xa xa.

Cùng lúc đó, các nhân vật tiền bối cũng ra tay, chuẩn bị bắt sống nó đem xuống.

Mọi người đều muốn biết đây rốt cuộc là thứ gì, mà muốn biết chỉ có bắt lấy mới có thể tìm hiểu rõ được.

Nhiều người như vậy ra tay, ngay cả tốc độ của tiểu sinh linh này cực nhanh, cũng không có khả năng tránh thoát. Nó dường như rất kinh hoàng, trong đôi mắt to tràn ngập thần sắc sợ hãi, vì tránh né, nó hoảng hốt không chọn đường, vù một tiếng bay xuống dưới.

- Ai nha...

Tiểu ni cô áo trắng kêu lên sợ hãi, vì tiểu sinh linh trong lúc bối rối, đáp xuống trên vai nàng.

Đây là một cảnh rất đặc biệt, tiểu sinh linh màu vàng dừng ở trên vai tiểu ni cô áo trắng, một chân trước nho nhỏ nắm lấy mái tóc của nàng, dáng vẻ rất sợ hãi.

Mà tiểu ni cô áo trắng cũng bị dọa cho hoảng sợ, bộ dáng lúng túng.

Hai đôi mắt to gần như giống nhau, một đôi sáng trong suốt đầy sợ hãi, một đôi chớp chớp hơi sợ, đều là dáng vẻ thật đáng thương.

- Mau, bắt lấy nó!

- Đừng để cho nó chạy thoát!

- Con bà nó! Mau mau ra tay!

Bên cạnh, rất nhiều người đều kêu lên như vậy.

Nhưng, tiểu ni cô áo trắng nhìn chằm chằm con vật nhỏ trên đầu vai, đôi mắt to chớp chớp, dần dần không còn sợ hãi, cũng không có ra tay.

Con tiểu sinh linh này dường như cũng cảm giác được không có nguy hiểm, ỷ vào lá gan nhích đầu, ủy khuất nhìn mọi người chung quanh.

- Đừng ra tay, con vật nhỏ này cũng không nguy hiểm, không có sát ý gì, không giống như sinh vật thái cổ bình thường.

Diệp Phàm vội kêu lên.

Hắn mặc dù nói như vậy, nhưng tiểu sinh linh màu vàng cũng không cảm kích, ánh mắt nhìn về phía Diệp Phàm đầy tức giận, nó giơ lên bàn chân nhỏ chỉ vào hắn, lên án không tiếng động, đôi mắt to nước mắt lưng tròng.

Thấy thế nào đều giống như là Diệp Phàm phạm phải tội lớn ngập trời, khiến nó cảm thấy vô cùng ủy khuất.

Diệp Phàm thật hết biết, nhìn nó trong chốc lát mới nói:

- ngươi đừng nhìn chằm chằm ta như vậy, là ta giải cứu ngươi từ trong tảng đá đi ra.

- Cổ huynh! Tiểu sinh linh này có duyên với tiểu muội ta, huynh nhất định phải bán cho chúng ta!

Đại Hạ hoàng tử mở miệng nói đầy vẻ khẩn thiết.

Diệp Phàm không nói gì thêm, hiện tại không thể đáp ứng, bởi vì ngay giờ khắc này, cũng không biết có bao nhiêu đạo thần niệm đang truyền âm cho hắn, đều tỏ ý muốn mua con tiểu sinh linh màu vàng này.

- Mau mau quan sát tảng đá chung quanh, xem khối kia xuất hiện dị thường.

Diệp Phàm truyền âm cho Lý Hắc Thủy.

- ngươi muốn làm gì?

Lý Hắc Thủy khó hiểu.

- Ta hoài nghi Thạch Vương chân chính cũng không có bị tìm ra.

Diệp Phàm đáp.

Giờ phút này, mọi người đều chen lấn tới phía trước, đều muốn gần gũi quan sát vật nhỏ này, đều bức thiết muốn biết nó là thứ gì.

- Đây rốt cuộc là loại sinh vật gì?

Rất nhiều người đưa ra nghi vấn.

- Đúng vậy! Không giống như là chân long, cũng không giống giao long, ngay cả sừng đều là bằng thịt, cặp mắt to kia cũng quá mọng nước xinh đẹp.

người thủ hộ thạch viên của Cơ gia, lão nhân da thịt như bạch ngọc kia đi tới phía trước, trên mặt lộ ra vẻ ngưng trọng, nói:

- Đây chẳng lẽ là...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Tran Tiến
29 Tháng tư, 2022 20:41
oh nhầm rùi
Tran Tiến
29 Tháng tư, 2022 18:36
vương đằng chết lúc điệp phàm về nhà r mà sao lúc muốn giết thiên hoàng tử thì lại ngảy ra ???
Hieu Le
28 Tháng tư, 2022 18:06
từ gfwt..yby bb y tý ưy.uhú h hhmp
Hieu Le
28 Tháng tư, 2022 18:06
jnmtrnng hh GTGT
Hieu Le
28 Tháng tư, 2022 18:06
r..jrbly. v rff pp
Hieu Le
28 Tháng tư, 2022 18:06
ll
Hieu Le
14 Tháng tư, 2022 15:12
ai làm lại chương 954 đi lỗi chữ rồi kìa
Hieu Le
12 Tháng một, 2022 16:11
MN cho hỏi 997 nghĩa là j mà tác kg đặt tên c vậy?
manhoo
27 Tháng mười, 2021 14:53
admin ơi cho e hỏi, đọc tác phẩm này thì đọc cái nào vậy, tìm kiếm hiện ra 3 tp đều của thần đông, 1 cái ghi hoàn thành còn lại 2 cái đều dở, giờ sao
Hieu Le
20 Tháng sáu, 2021 19:14
truyện thiếu tùm lum rồi. ae đọc truyện rp cho ad sửa đi.
Tan Luc Le
14 Tháng chín, 2020 22:26
Có con nít mới k biết đây là truyện hư cấu. Có cần dịch giả chương nào củng cảnh báo k. Mình nghe radio nên rất khó chịu. Mong các bạn chú ý. Nhất là đừng có gạch nối...nó cứ đọc liên tục. Thanks
linhmin97
03 Tháng chín, 2020 18:51
Haizz. Đoạn cần đăng k đăng. Đăng mấy cái chú thích dễ hiểu nhiều quá làm j @@
trongtan_89
12 Tháng ba, 2020 14:32
mỗi chương bị thiếu 1 đoạn rồi
Sơn Ca
08 Tháng một, 2020 22:29
Đại cương già thiên https://vidian.me/chi-tiet/so-luoc-gia-thien
Hạ Du
02 Tháng mười hai, 2019 22:40
Admin đâu dồi. truyện đăng thiếu tùm lum dồi. 1 chap mà đăng có 50% .
Sơn Ca
02 Tháng mười một, 2019 22:46
Ae nhìn một chút 7 câu kinh điển trong làng tiểu thuyết: https://vidian.me/chi-tiet/bay-cau-trich-dan-kinh-dien-trong-tieu-thuyet-mang-lam-nguoi-khong-the-giong-doan-duc-lam-cho-khong-the-nhu-hac-hoang
Sơn Ca
02 Tháng mười một, 2019 10:09
vì sao người người đạo văn đấu phá, nhưng không ai đạo văn già thiên? https://vidian.me/chi-tiet/vi-sao-nguoi-nguoi-dao-van-dau-pha-lai-khong-ai-chep-gia-thien-tai-sao
Hieu Le
20 Tháng tám, 2019 16:35
Bắt đầu hấp dẫn
dangoffline
03 Tháng mười một, 2018 23:49
khụ
NoBiTa01
27 Tháng tám, 2018 20:09
Cày lại xong rồi, tiếp theo là Thế Giới Hoàn Mỹ =]]
vpqueem
19 Tháng hai, 2018 15:04
à chương 40 e nhầm
vpqueem
19 Tháng hai, 2018 15:03
nhầm chương 41 rồi ad êi
Nguyễn Bảo
27 Tháng hai, 2017 21:06
truyện hay
BÌNH LUẬN FACEBOOK